Người ta nói, duyên phận phụ thuộc vào ý trời. Nhưng cơ hội, lại do chính bàn tay ta nắm giữ. Yêu yêu hận hận, ngăn cách nhau chỉ bởi một bức tường mỏng manh vô hình. Sự lựa chọn cuối cùng là do quyết định của chính họ. Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, họ không có hận thù, mà họ là oan gia!
Nam chính thích chiếm đoạt nữ chính, thích hung hãn ngông cuồng, thích cảm giác được chinh phục phụ nữ. Nhưng tại sao cái cô ngốc này luôn làm anh tức điên, muốn bóp chết cô tại chỗ? Phụ nữ càng bảo thủ, người đàn ông càng có hứng thú. Anh cũng không ngoại lệ. Người càng khó nắm bắt, anh càng yêu. Lòng tự tôn của một người đàn ông là rất lớn, cô có biết hay không? Tạo cho người đàn ông kia sự hứng thú, phụ nữ sẽ càng bị nguy hiểm. Anh thích điều này!
Cô giống như một miếng thịt béo bở đang mời anh đến cắn. Không đúng, như vậy là quá nhẹ nhàng cho cô rồi! Anh không những muốn cắn cô, muốn ôm lấy cô, mà anh còn muốn quy phục cô, ăn cô đến xương cốt cũng không còn! Đó chính là đỉnh điểm của tình yêu.