Hôm nay thật là một ngày tuyệt vời với tôi, khi phát bài kiểm tra toán ra tôi được tận 9 điểm. Tôi vui mừng nhảy tít lên. Thì thầy Mình đứng trên bục giảng phì cười, cuối giờ còn lại bàn Tôi tuyên dương.
" Cứ thế mà phát huy nhé con dâu! "
Nói rồi Thầy mỉm cười bỏ đi, thấy thế Nhã Nhi vội vàng chạy lại hỏi tôi.
" Thầy Mình kêu phát huy về mặt điểm hay về mặt tình cảm với con trai thầy đây? "
Tôi đưa tay tán yêu vào đầu của Nhi khiến nó té đùng ra đất.
" Mày ghẹo tao quài "
" Ngọc Linh, ra ngoài gặp tôi "
Thiện bỗng đi đến, hẹn tôi ra ngoài. Tôi từ từ đi theo bóng lưng của Thiện nhưng vẫn ngoáy đầu vào xe phản ứng của Diệp Quân, cô ta chắc chắn sẽ rình đi theo.
Tôi bỗng nhiên nở nụ cười đắc ý...
" Đừng gặp anh Trí nữa, anh ta không tốt như cậu nghĩ đâu "
" Sao cơ? cậu Thiện đây đang lo lắng cho tôi cơ à? "
" Đừng có dùng thái độ đó nói chuyện với tôi, tôi biết cậu còn giận tôi nhưng mà.. "
* Bốp! bốp!
Tôi vỗ tay nồng nhiệt, nụ cười chua chát nhìn lấy người đã từng khiến mình yêu say đắm. Dễ dàng nghe lời...
" Dựa vào việc gì mà cậu có người yêu mới còn tôi thì không? "
Thiện nhìn tôi, bỗng chập chừng. Tôi từ từ ghé lại bên tai của Thiện, nhón chân lên thì thầm.
" Nếu tôi nói tôi nghiêm túc với anh Trí thì sao? "
" không được! "
Thiện hét lên nắm lấy tay tôi.
" Tránh xa anh Thiện ra! "
Bỗng từ đâu, Diệp Quân lao đến đẩy tôi ra, tôi cũng thuận thế mà té ầm xuống đất. Xem ra lực còn nhẹ hơn ba tôi chán.
Thiện cũng bất ngờ không kịp đỡ lấy tôi đã bị Diệp Quân kéo lại, cô ta ôm siết chặt lấy Thiện, nhìn Tôi căm thù.
" Thiện đã có bạn gái rồi. Xin cậu Đừng có dụ dỗ cậu ấy nữa "
Tôi từ từ đứng dậy, không nhìn lấy Diệp Quân một cái đi ngang qua Thiện một cách tự tin.
" Cậu đánh mất tôi rồi "
[…]
Hôm nay Trí cũng đến thư viện kèm tôi, nhưng anh ta hôm nay lạ lắm, không thèm nhìn tôi lấy một cá. Khiến tôi cứ làm trò mèo qua lại để thu hút ánh nhìn.
" Đừng làm điên làm khùng nữa "
" Giận em gì à? Hôm nay sao bơ em thế? "
Tôi cố lay lay tay của Trí, nhưng không có tác dụng. Mặc thầy, thầy giảng, mặc trò, trò quyến rũ thầy.
" Em thích anh đó, anh đổ chưa? "
" Tập trung đi, không thì tôi đá đít em cho ông Trịnh Văn Minh dạy ".
Anh Trí vừa nói vừa dúi đầu tôi xuống bàn. Nhưng vẫn không thèm nhìn tôi lấy một cái. Tôi đành phải dùng đến chiều cuối cùng, đó là Tiến lại gần Trí đến mức môi tôi suýt chạm vào vành tai của trí thì thầm...
" Hôm qua ôm em, hôm nay không chịu trách nhiệm à? "
" khụ... khụ... em nói năng gì thế hả Linh?! Học không học thì cút "
Hòa Trí bỗng nhưng nổi giận với tôi, anh ho sặc sụa, mặt đỏ chét. Lớn tiếng quát tôi, sau đó bỏ ra ngoài. Trước khi đi còn bị thái độ lòi lõm của tôi chọc tức.
" Trai gì yếu ghê, dọa tí đã chạy "
Thế nhưng sau 20 phút không thấy Hòa Trí quay trở lại, tôi cảm thấy trong lòng nôn nao khó chịu. Bèn đứng dậy đi tìm, sợ lúc nãy bị tôi dọa đứng tim té chết ở đâu không hay...
Tôi đi về phía hành lang thư viện, bắt gặp Trí và chị hôm bữa hình như là Gia Vy đang nói chuyện, thấy vậy, tôi bèn núp nghe lén.
" Trí, dạo này thầy bảo cậu học hành không tốt. Không ngờ lại phải bỏ thời gian ra kèm con bé lớp 10. Cậu có quá rảnh không? "
" Vậy cậu cũng quá rảnh khi đi rình tôi đó "
" Trịnh Hòa Trí, bộ cậu không nghe đồn con bé đó tiếp cận cậu chỉ để nâng điểm số nó à? Người thông minh như cậu lại để nó lợi dụng"