Theo Đuổi Con Trai Thầy Chủ Nhiệm Là Trải Nghiệm Gì

Chương 26



" Không, đây mới chính là cô dâu của tôi. Tôi thích Linh "

" Anh dám! "

Long xông đến, Trí đẩy tôi ra sau. Long nắm lấy cổ áo Trí. Mặt Trí nhìn trông cứ như rất nghênh ngang. Nếu không dừng lại thì sẽ có chuyện mất! Tôi chạy đến ngăn hai người họ lại.

" Dừng lại!!!! "

" Em nên tránh ra đi "

" Linh, giữ tôi và anh ta cậu chọn ai? "

Hai nắm cổ áo nhìn nhau. Còn anh quay phim thì lại là best hóng hớt rồi, quay cận cảnh luôn ấy chứ.

" Trí, tôi không chấp nhận việc anh bổ cô dâu của mình đâu!! "

Tôi cố kéo tay Trí lại, nhưng câu nói đó của tôi hình như đã làm anh tức giận. Anh hất lấy tay tôi ra, lực rất nhỏ thôi nhưng với cái chân đang bị đau nó khiến tôi mất thăng bằng mà té. Cùng lúc đó tôi nhận được cú tát trời giáng không xác định phương hướng.

" Linh!!!! "

Đến khi tôi mở mắt ra thì đã thấy chị Gia Vy đã đến từ khi nào, váy cưới của chị đã bị bẩn đi, tóc tai thì rủ rượi, chị đứng sững ở đó, chị ta đã khóc, đôi mắt đỏ hoe, mascara bị nhem nhuốt. Chị nhìn tôi như uất hận gì đó. Trên tay là chiếc điện thoại bị vỡ nát..

" Tại sao lúc nào cũng là mày hết hả Linh? Chính mày đã khiến tao bị bỏ rơi. Một cô dâu bị bỏ rơi thì ai cần nữaaaaa! "

Chị vừa nói vừa ném mạnh điện thoại vào mặt tôi. Tôi cam tâm nhắm mắt lại chịu đựng, nhưng ai đó đã kịp che chắn cho tôi. Tôi chỉ nghe thấy tiếng bốp thật mạnh.

" Long? "

" Cậu không sao chứ? "

" Tại sao lúc nào mày cũng hơn tao? Tại saooo? "

" Gia Vy, đừng làm quạng nữa!! "

Long che chắn toàn thân cho tôi. Nhưng trước mắt tôi chỉ toàn là hình bóng của Trí. Anh ấy đang ôm lấy Gia Vy kia, ngăn cản chị ấy không nỗi nóng với tôi. Và kéo chị ấy ra ngoài. Trước khi đi còn gửi lại tôi một lời nhắn:

" Chúng ta nói chuyện sau đi "

Trong căn phòng lúc trước vẫn còn hỗn Loạn như vậy mà bây giờ đã êm đềm, Long cởi áo khoác vest choàng lên vai cho tôi. Nhìn tôi thất thần một hồi lâu đến khi loa thông báo...



" Cặp đôi Trịnh Hòa Trí và Trần Gia Vy, vi phạm luật, loại! "

" Mời cặp đôi Mạch Ngọc Linh, Phạm Ngọc Long về phía sân khấu để nhận giải thằng cuộc! "

Long đỡ tôi xuống trong tiếng hân hoan của mọi người. Long không nói gì, chỉ biết dìu tôi đi. Tiếng kêu hò phía dưới càng lúc càng lớn hơn như chưa từng có cuộc drama nào xảy ra vậy.

Ban giám khảo đội cho tôi và Long một chiếc vòng hoa. Chúng tôi cùng nắm nhận cúp. Nhưng suốt cả quá trình tôi đều không nhìn Long nữa. Nếu không có chuyện xảy ra ban nãy.

" Tôi đi trước đây "

" Ơ Linh, cậu đi đâu đấy? "

Tôi Phớt lờ lời của Long, đi xuống sân khấu tìm một chỗ vắng vẻ mà ngồi.

Hôm nay trăng sáng thật. Tôi thư thả mà ngồi ngắm trăng. Lấy điện thoại điện đến cho ông ngoại. Hôm nay tôi có rất nhiều tâm sự, muốn kể cho ông nghe. Nhưng giờ đã khuya quá rồi, không biết ông còn thức không...

" Alo? Mít chưa ngủ à? "

" Ông à... Con nhớ ông lắm.. "

" Sao vậy? Có tâm sự gì Kể ông nghe "

Vẫn là ông hiểu tôi nhất. Tôi luyên thuyên kể về những chuyện gần đây và những biểu hiện gần đây của mình khi gặp Trí. Và cả vụ việc xảy ra hôm nay nữa. Cuối cùng, Giọng ông khá trầm trầm.

" Con yêu rồi. Và con đang chối bỏ chính trái tim mình đấy "

" Làm sao mà yêu được chứ ông? "

" Ngay từ buổi đầu tiên ta gặp Trí. Trong suốt lúc ăn cứ quan sát nhìn con, sau đó rồi trách mắng, quan tâm. Lúc nó đỏ mặt hay nhìn con bằng ánh mắt yêu thương. Con biết không, lúc con lên hát ý, mắt nó long lanh nhìn con đến mức mà ông bà còn phải ganh tị cơ "

" Còn con, có phát hiện rằng con luôn nghĩ đến anh ta không? Tim con đập mạnh đó là tiếng lòng của tình yêu... "

Thấy tôi chăm chú nghe, giọng ông có chút từ tốn.

" Ta biết con còn ái ngại bởi những tổn thương trước đây. Nhưng mà, tuổi trẻ cứ yêu hết mình là được, cố lên. Chúc mừng cháu gái ta mất nụ hôn đầu nhé!!! "

" Ông này kỳ quá à!!! "



" Ông Kiên, lên giường đi ngủ "

Giọng bà tôi la lên. Á à thì ra hai ông bà này không có tôi ở nhà nên đã lén qua lại hẹn hò với nhau. Hèn gì hôm nay ông ngoại vui vẻ đến thế. Tôi không nên phá hỏng không khí này nhỉ? Thế là tôi liền lấy cớ cúp mấy ngay. Đúng lúc Trí cũng vừa đi đến còn ngồi cạnh tôi cơ. Im lặng không nói gì...

5 phút..

10 phút...

15 phút..

Tôi sắp bị sự im lặng này nuốt chửng luôn rồi. Bực mình ghê á!

" Anh muốn nói gì? "

Trí giật mình nhìn tôi. Anh ra vẻ tội lỗi.

" Ờ thì anh tưởng em giận. Linh, người ta cũng bày tỏ lòng mình rồi, em cũng hôn anh rồi thì phải chịu trách nhiệm đi chứ.. "

Trí xoa xoa tay tôi. Cố tỏ ra là mình bị thiệt cơ. Trí của vài tiếng trước còn rất hung hăng, mà bây giờ lại như con mèo nhỏ sa vào lòng tôi.

" Linh không thích anh à? "

Tôi im lặng.

" Linh không thích anh thiệt à? "

Trí đưa mặt lại gần tôi, đôi mắt long lanh.

Nhưng tôi vẫn im lặng.

" Không thích thiệt luôn à? "

Trí nhanh tiến tới hôn lấy tôi khi tôi còn chưa chuẩn bị. Nụ hôn của anh bây giờ rất dịu dàng, khiến tôi bỗng chốc không còn phòng bị. Đón nhận lấy nụ hôn của anh. Tim tôi như sắp bị thiêu đốt bởi cái thứ tình cảm ấy...

" Anh quyết định rồi Nếu em không đồng ý yêu anh. Ngày nào anh cũng sẽ cởi trần chạy bộ sang nhà em xem em có cầm lòng được hay không! "

Trí định bỏ đi nhưng quay lại nhắn nhủ tôi thêm một câu.

" À đúng rồi, học phí kèm em học tôi tính rồi đấy, mỗi ngày một nụ hôn! "