Theo Đuổi Vợ Câm

Chương 93: Sau cơn mưa trời lại sáng





Khả Hân muốn xuất viện ngay tối hôm đó

nhưng Đình Phong nhất định không đồng ý. Mặc

dù cô chỉ bị thương vài chỗ trên cơ thể nhưng

anh vẫn muốn cô tiếp tục ở đây thêm vài ngày

nữa.

©hỉ đến khi bác sĩ Tú xuất hiện và xem xét

tình trạng của Khả Hân, lại thấy tâm lý cô đã tốt

hơn trước rất nhiều, ông mới đồng ý để cô xuất

hiện sớm.

Tuy nhiên, ông vẫn khồng ưa Đình Phong,

thái độ ghét bỏ không thèm che dấu. Chắc chắn

do ông vẫn còn ghỉm chuyện đổi bại mà anh đã

làm với Khả Hân.

“Cậu liệu mà đối xử với vợ cho tốt. Tôi mà có

cô vợ xinh đẹp, hiển lành như thế thì phủng

trong lòng bàn tay rồi. Vợ mình là cơm hẩm nhà

ta nhưng lại là cơm tám của thẳng cha láng

giềng đấy.“

Câu này bác sĩ Tú đặc biệt nhấn mạnh cho

Đình Phong nghe.

Đình Phong trầm mặc, ánh mắt sắc bén nhìn

ông nhưng bị Khả Hân nhéo vào eo một cái đau

nhồi.

Hít một hơi sâu, anh ép bản thân rặn ra một

nụ cười như mếu, trả lời ông:

“Bác yên tâm, cháu thích ăn cơm hẩm. Ai

dám mon men muốn ăn cùng, cháu tuyệt đối

không nương tay.”

Nghĩ đến Nhật Dương, trong lòng anh âm

thầm bồi thêm một câu: Nhẹ thì đánh cho một

trận nhừ tử, nặng thì lột trần xong quẳng cho.

mấy bà u50 hấp diêm.

Tưởng tượng ra viễn cảnh thê thảm của

Nhật Dương, Đình Phong bật cười ha hả. Thậm

chí, anh không màng hình tượng, cúi gập người

để cười.

Khả Hân hoang mang không hiểu chuyện gì

đang xảy ra với Đình Phong còn bác sĩ Tú thì lắc


đầu thẩm nghĩ: Có dấu hiệu tâm thần phân liệt.

“Bác sĩ ơi, chị Tường Vy hôm nay: không tới

à?”

Khả Hân giơ chiếc điện thoại đã soạn sẵn

những dòng chữ để hỏi vị bác sĩ lớn tuổi trước

mặt. Từ lúc tỉnh lại đến giờ, cô đều không thấy

Tường Vy tới thăm mình nên tò mò muốn hỏi.

“Không, Tường Vy cáo bệnh nên xin nghỉ vài

ngày.”

Bác sĩ Tú nhanh chóng trả lời câu hỏi của

Khả Hân, lại dặn dò cô một vài điều, sau đó bước

ra ngoài.

“Em quen cô bác sĩ đấy à?”

Đình Phong đã dừng cười, biến trở về con

người trầm tĩnh, lạnh lùng như. thường ngày. Anh

thấy Khả Hân nhắc tới Tường Vy nên thắc mắc

hỏi cô.

“Vâng, chị Tường Vy giúp đỡ em rất nhiều,

em cũng thích chị ấy nữa,

Sau khi Đình Phong thổ lộ tình cảm với cô,

Khả Hân cảm thấy trong lòng ngọt ngào như:

uống mật.

Thực ra, cô là một người rất đơn giản, lại dễ

mềm lòng. Quyết định ly hôn với Đình Phong chỉ

là vì nghĩ rằng anh đã phản bội cô. Clip của Ngọc

Nhi hôm đó giống như giọt nước tràn ly khiến cô

đau đớn đến mức tuyệt vọng.

Tuy vậy, khi biết tất cả chuyện này là do

Ngọc Nhi lên kế hoạch lừa cô, lại nghe thấy lời

thổ lộ của Đình Phong nên quyết định tha thứ

cho anh

Đình Phong nói đúng, Hoàng Ly chỉ là một

Phẩn quá khứ của anh. Thứ thuộc về quá khứ,

nếu anh đã không muốn biến nó thành hiện tại,

vậy chẳng có lý do gì cô không cho thêm anh và

cô một cơ hội.

Cứ coi như đây là lần cuối cùng cô mang

toàn bộ hi vọng đánh cuộc trên người anh. Chỉ

mong anh có thể không làm cô tổn thương một

lần nữa.

Khả Hân lặng lẽ nhìn chồng, trong lòng thầm

cầu nguyện: Đình Phong, xin đừng làm em thất

vọng.

Đình Phong không đoán được suy nghĩ

trong lòng Khả Hân, anh cho rằng cô đang buồn

vì không được gặp lại Tường Vy trước khi về nhà

Anh bóp nhẹ chiếc mũi xinh xinh của cô,

nghiêm khắc nói:

“Không cho em thích ai ngoài anh, nghe rõ

chưa?”

Lời nói ngông cuồng của Đình Phong khiến

Khả Hân buồn cười. Cô giả bộ khó chịu, ra ký

hiệu hỏi

“Bin thì sao?“

“Không cho, thằng nhóc phản bội, dám xúi

mẹ nó bỏ ba nó, hừ…”

“Ông nội? Ba? Mẹ?”

“Không cho, tất cả đều không cho. Trong

mắt em chỉ cần có anh là được. Đời này, em

đừng mong thích được người khác nữa.

“Anh ngang ngược, bá đạo.“

“Đó là sự mê hoặc của anh”

“Lưu manh, không biết xấu hổ”

“Cám ơn, anh chỉ lưu manh với em…ở trên

giường.”

Khả Hân hết nói nổi. Cô phát hiện ra, mỗi lần

tranh luận với anh, cô chưa bao giờ giành được.

phần thắng. Ai dám bảo chồng cô là người trầm

ổn, nghiêm túc, cô chắc chắn sẽ không ngần

ngại ném cho người đó ánh mắt khinh bi.

Trầm ổn sao?

Vứt cho chó gặm rồi nhé.

Sau khi đưa Khả Hân về nhà an toàn, Đình

Phong nhận được cuộc gọi của bà Kim Nhã yêu

cầu anh sang nhà gấp. Bà còn nhấn mạnh là anh


cần đi một mình và tuyệt đối không được mang

theo Khả Hân.

Vốn dĩ Đình Phong cũng muốn tới gặp mẹ

mình. Anh cần nói chuyện thẳng thắn với bà về

Hoàng Ly và Khả Hân.

Đặc biệt là sau chuyện mẹ anh để Hoàng Ly

tới gặp Khả Hân khiến anh không hài lòng chút

nào.

Ba mươi phút sau, Đình Phong có mặt tại

biệt thự gia đình bà Kim Nhã.

“Trong mắt anh hiện giờ ngoài con bé câm

kia chắc không còn ai nữa nhỉ?”

Bà Kim Nhã cười lạnh khi thấy Đình Phong

bước vào và ngồi đối diện bà. Bà biết Đình

Phong đã về nước hai ngày rồi nhưng đến một

cuộc liên lạc thông báo anh cũng không thèm

gọi

Trong mắt con trai bà hiện tại chỉ có đứa con

Gái Hà bà cực kỳ ghét kia. Điều này khiển bà

không thể chịu đựng nổi.

“Mẹ, Khả Hân vừa mới xuất viện.”

Đình Phong đau đầu nói. Anh thật sự không

hiểu tại sao mẹ anh vẫn giữ thái độ khó chịu với

Khả Hân dù rằng anh đã giải thích cho bà tất cả

mọi chuyện hiểu lầm trong quá khứ,

Cả anh và cô đều là những nạn nhân trong

âm mưu của anh trai Khả Hân. Nhưng dù sao đó

cũng là người thân duy nhất của cô trên cõi đời

này, anh không muốn truy cứu trách nhiệm,

Hơn nữa, hiện tại anh còn âm thầm biết ơn

hắn ta, nếu ngày đó hắn không đưa Khả Hân đến

cho anh, anh đã không có cơ hội gặp người con

gái đáng yêu này.

“Hừ, chỉ là mấy vết xước cỏn con cũng phải

nằm viện đến 2-3 ngày, thật là vô dụng.”

Bà Kim Nhã khinh miệt sự yếu ớt của Khả

Hân. Đồng thời, bà nghĩ rằng đây chỉ là khổ nhục

kế muốn lấy lòng thương hại của Đình Phong.

Quả thực là đồ con nhà nghèo, học thức

thẩÐ nên chỉ biết sử dụng mấy chiêu trò vặt

vãnh.

Thấy Đình Phong định mở miệng phản đối,

bà Kim Nhã lập tức cắt ngang

“Bỏ qua chuyện của nó đi, mẹ không nhắc

tới nữa. Hôm nay gọi con sang đây để bàn với

con một việc.”

“Mẹ nói đi.“

“Là Hoàng Ly. Con bé đã về nước được hơn

một tuần, con biết chuyện này đúng không?”

Đình Phong trầm mặc. Đằng nào mẹ anh

cũng nhắc đến Hoàng Ly nên anh không ngại

thẳng thắn với bà.

“Con biết, nhưng thế thì sao? Hoàng Ly và

con đã kết thúc từ lâu. Mà con thắc mắc không

hiểu vì sao mẹ lại thay đổi thái độ với cô ấy như

vậy. Chẳng phải trước đây mẹ cũng ghét bỏ

Hoàng Ly ư?“

“Mẹ không ghét nó, chỉ là có chút hiểu

lầm…

“Nếu mẹ thấy mình hiểu lầm Hoàng Ly, vậy

lại 5đo lại không biết mình cũng đang hiểu lầm

Khả Hân?”

“Đừng nhắc đến tên đứa con gái đó trước

mặt mẹ”

Bà Kim Nhã gắt lên, đập bàn để thể hiện sự

tức giận của mình. Bà phát hiện ra những lần nói

chuyện gần đây giữa bà và Đình Phong đều diễn

ra hết sức căng thẳng, tất cả cũng chỉ vì Khả

Hân. Bảo sao bà không ghét cô như vậy.

Hít một hơi sâu để lấy lại bình tĩnh, bà Kim

Nhã nhẹ giọng hơn:

“Nghe nói tập đoàn đang cần tìm gương mặt

đại diện cho mảng du lịch quốc tế. Chọn Hoàng

Ly đi, con bé đáp ứng đầy đủ những gì con yêu

cầu.”


Đình Phong sửng sốt, từ khi nào mẹ anh bắt

đầu muốn can thiệp vào chuyện kinh doanh của

tập đoàn vậy?

Dù bà đang nắm số lượng cổ phần không

nhỏ nhưng từ trước đến nay bà đều tin tưởng để

anh xử lý công việc.

“Mẹ, chuyện này cần xem xét kỹ hơn.”

“Không cần suy nghĩ nữa, hợp đồng cũng đã

chuyển tới tay con bé. Nay mai nó sẽ là trợ lực

không nhỏ để giúp con phát triển không chỉ lĩnh

vực du lịch mà còn nhiều lĩnh vực khác. Danh

tiếng và năng lực của Hoàng Ly là thứ con cần

nhất lúc này,”

“Mẹ, con nghĩ

“Đình Phong, làm chuyện lớn không câu nệ

tiểu tiết. Chính con vừa nói Hoàng Ly và con đã

kết thúc, vậy thì còn băn khoăn điều gì nữa.“

Khi nói đến chuyện kinh doanh của tập

đoàn, bà Kim Nhã dường như biến thành một

người khác.

Vẻ sắc sảo và khôn khéo của người phụ nữ

từng giúp chồng vực dậy một tập đoàn lớn khi

nó gặp khó khăn hoàn toàn được bà bộc lộ ra

một cách hoàn hảo.

Nghĩ đến điều gì, ánh mắt bà lóe lên một tia

sắc lạnh, dứt khoát nói

“Hiện giờ, ông nội con đang hấp hối, việc

thủ3 kế tập đoàn Kings chưa chắc đã thuận lợi

rơi Vễo tay con. Con đừng quên bên cạnh chúng

ta vẫn còn một người như hổ rình mồi”

Đình Phong hiểu mẹ mình đang ám chỉ đến

ai. Đó chính là chú ruột của anh, Hoàng Minh

Khang.

Đối với người chú này, Đình Phong hoàn

toàn khinh thường. Đây là con trai út của ông bà

nội anh, được sinh ra ở tuổi xế chiều nên ông bà

cưng nựng hết mực.

Chính vì thế dưỡng ra một cậu ấm ăn chơi

khét tiếng đất Sài Gòn. Bản chất ngu dốt lại luôn

thích thể hiện, ông ta từng khiến vài công ty con

của tập đoàn phá sản chỉ trong nháy mắt.

“Mẹ yên tâm, chuyện này con sẽ xử lý tốt.

Nếu mẹ đã quyết định ký hợp đồng với Hoàng Ly

thì con không phản đối nữa. Chỉ có điều con hi

vọng từ nay về sau mẹ không tham gia vào

chuyện của con và Khả Hân nữa.”

“Rầm”

“Con muốn chọc mẹ tức chết khi năm lần

bảy lượt nhắc đến con bé đấy ư? Chỉ cần nó

Ø6 bằng một phần mười của Hoàng Ly thì mẹ

đã Không nói gì rồi.”

“Hừ, hiện con bị nó mê hoặc đến thị phi

cũng chẳng phân biệt được. Con làm mẹ quá

thất vọng rồi Phong”

Bà Kim Nhã lắc đầu, ánh mắt lộ rõ vẻ chán

nản khiến Đình Phong cảm thấy hối hận. Anh

định mở miệng giải thích thì đột nhiên nhìn thấy

ba mình xuất hiện.

“Đình Phong, vào gặp ba một lát, ba có

chuyên quan tronq muốn nói với con.”