17. Cảm thấy bản thân có tính chiếm hữu cao không?
Tiểu Cao: Rất cao! Ham muốn tình dục cũng rất cao
Tiểu Ngô (xấu hổ): Hỏi một đằng trả lời một nẻo
Xuyên Xuyên: ^ _ ^
18. Cảm thấy hạnh phúc nhất khi nào?
Tiểu Cao: Khi ở trong cơ thể cô ấy, hưởng thụ cảm giác chiếm hữu cô ấy, còn có khi cô ấy nói yêu tôi nữa
Tiểu Ngô (mắc cỡ): Anh đừng nói rõ như vậy mà…
19. Khi ML, thích tư thế nào nhất?
Tiểu Cao: Ôm từ phía trước, bởi vì nhìn thấy mặt cô ấy càng làm tôi phấn khích hơn
Tiểu Ngô (mắc cỡ): Tôi cũng vậy …
20. Nơi mẫn cảm nhất của đối phương?
Tiểu Cao: Chỗ tư mật và tai
Tiểu Ngô: … Đại quái vật …
21. Thích ngày nào trong tuần nhất?
Tiểu Cao: Thích cuối tuần nhất, vì có thể làm hơn hai lần, cô ấy không phải đi dạy, nên khá phối hợp với tôi
Tiểu Ngô (phiền muộn): Không thích cuối tuần nhất … Còn mệt hơn đi làm…
Tiểu Cao: Em nói vậy, anh rất đau lòng…
Tiểu Ngô: Em xin lỗi … Thật ra cũng rất thích…
22. Hai người cùng xem phim “người lớn” bao giờ chưa?
Tiểu Cao: Nực cười, sao tôi có thể cho cô ấy nhìn em trai của người khác…
Tiểu Ngô: … Không có, anh ấy không cho tôi xem …
23. Cảm thấy khó khăn nhất khi nào?
Tiểu Cao: Khi cô ấy đến kỳ và mang thai, chỉ được nhìn không được ăn
Tiểu Ngô: Khi sinh con
Tiểu Cao (Tình cảm): Về sau không sinh nữa
24. Khi nào đối phương mất kiên nhẫn?
Tiểu Cao: Khi cô ấy mệt mỏi
Tiểu Ngô (mặt đỏ): Khi cởi quần áo tôi … mấy bộ quần áo của tôi đều bị anh ấy xé rách …
Tiểu Cao: Không sao, anh sẽ mua thêm cho em.
25. Đối phương khen bạn khi nào?
Tiểu Cao: Mỗi lần cô ấy nói lớn quá, đừng vào nữa, không chịu nổi
Tiểu Ngô (ngại ngùng giận giữ): Im đi!
Xuyên Xuyên: Thật sao?
Tiểu Cao (không hài lòng): Cô nghi ngờ kích thước của tôi?
Xuyên Xuyên (liên tục lắc đầu): Câu tiếp theo
26. Nghe nói anh mua rất nhiều áo thun, mà lại đủ loại, đủ màu?
Tiểu Cao: Ừ, tôi thích nhìn cô ấy mặc áo thun của tôi, vừa yêu kiều vừa dụ hoặc.
Tiểu Ngô: … nhưng em không thích mặc áo anh mới mua, em thích mặc áo anh mặc rồi cơ…
Tiểu Cao (suy nghĩ): Vậy về sau anh sẽ mặc trước một lần, rồi đưa cho em mặc
Tiểu Ngô: …
27. Không phải đàn ông đều thích để phụ nữ mặc áo sơ mi của mình sao? Tại sao lại là áo thun?
Tiểu Cao: Là vậy à? Áo thun làm bằng vải bông, rất thoải mái…
Xuyên Xuyên: Được rồi … Thật ra mặc áo sơ mi cũng rất dụ hoặc…
Tiểu Cao (nhìn Tiểu Ngô): Bà xã, tối nay về mặc cho anh nhìn, áo sơ mi của anh rất nhiều.
Tiểu Ngô (khóc không ra nước mắt): Xuyên xuyên, tôi hận cô…
28. Cảm thấy kỹ thuật của đối phương có tốt không?
Tiểu Cao: Cô ấy không cần có kỹ thuật, chỉ cần hợp tác với tôi, để tôi làm theo ý muốn là được rồi
Tiểu Ngô (mắc cỡ): Anh ấy rất tốt …
29. Cảm thấy điều may mắn nhất trong cuộc đời là gì?
Tiểu Cao (Thâm tình): May mắn nhất chính là cưới cô ấy
Tiểu Ngô (Cảm động): May mắn nhất chính là gả cho anh ấy
Xuyên Xuyên: Hai người muốn nói gì với độc giả của tôi không?
Tiểu Cao: Hi vọng mọi người đều hạnh phúc.
Tiểu Ngô: Hi vọng mọi người có thể tìm được tình yêu của mình, hạnh phúc mĩ mãn.
* Liên quan đến “thay đổi” của Chu Chiếm
Cao Du Giai đang ở trong giai đoạn tân hôn ngọt ngào, còn Chu Chiếm thì không may mắn như vậy. Vất vả lắm anh mới gặp được người con gái mình thích, nhưng lại bị ruồng bỏ.
Sau khi làm đủ kiểu để theo đuổi nhưng không có kết quả, Chu Chiếm gọi cho bạn thân Cao Du Giai tố khổ, giọng suy sụp: “Người anh em, cậu nói xem nếu người đàn ông thay đổi thì vẫn được chứ?”
Bà xã mang thai được ba tháng, người nào đó đã lâu không được ăn mặn, dục cầu bất mãn nên tâm tình không được tốt: “Thay đổi cái gì, nói rõ ra.”
* dục cầu bất mãn: chưa thỏa mãn dục vọng
“Đàn ông, ngoại trừ chuyện đó thì còn chuyện gì sao?”
Suy nghĩ một lát, Cao Du Giai nói đúng trọng tâm: “Theo tôi biết, bây giờ chưa có kỹ thuật này, cho dù có thì đoán chừng cũng sẽ vô dụng. Nhưng nếu cậu thực sự muốn thay đổi, tôi có thể đặt vé máy bay đi Thái Lan giúp cậu.”
Chu Chiếm: “Cậu cút đi… Về sau tôi không có người bạn như cậu nữa.”
“Đã sớm nói với cậu đừng có vượt quá giới hạn rồi. Nhìn tôi bây giờ có vợ có con, cậu xem cậu lại gặp báo ứng.” Người nào đó chưa thỏa mãn dục vọng, đúng là tính tình rất xấu.
“Tôi sai rồi… Người anh em, cậu nói cho tôi một chút đi, chuyện này cậu có kinh nghiệm, tôi cầu xin cậu được không?” Biết vậy, Chu Chiếm đã chẳng làm.
“Không phải mỗi lần cậu đều mang bao cao su sao?”
“Ừ… thì sao?”
“Quên đi… tôi đi ngủ với vợ đã.”
“Đi đi, cậu đúng là nô lệ của vợ.”
“Fuck… đợi đến khi cậu có vợ thì hẵng cười tôi. Những người không có vợ không đủ tiêu chuẩn.”
Tút tút… điện thoại bị cúp… Đối diện với điện thoại, Chu Chiếm trầm tư suy nghĩ, mỗi lần đeo bao cao su… sau đó, cuối cùng anh cũng hiểu, vợ không còn xa nữa rồi, hahaha…
*Tiểu Dật và Tiểu Vũ
Tháng chín, Tiểu Dật hơn hai tuổi, Ngô Đông Nghiên và Cao Du Giai thấy, mặc dù bây giờ đưa đi nhà trẻ hơi sớm, nhưng nếu để sang năm lại hơi muộn, nên Tiểu Dật trở thành học sinh lớp mầm.
Từ nhỏ Tiểu Dật đã rất thông minh, ít khi nhờ cô giáo giúp, bình thường chuyện gì có thể làm đều tự làm, còn giúp đỡ các bạn nhỏ khác nữa.
Cho nên, ở nhà trẻ, Tiểu Dật rất nổi tiếng, các bạn nhỏ đều thích chơi với bé, đặc biệt là bạn nữ, cảm thấy Tiểu Dật dáng dấp đẹp mắt, lại hay giúp đỡ, nên tranh nhau muốn ngồi cùng bé.
Tiểu Dật không thích các bạn nữ dính lấy mình, mỗi lần đều cau mày, nghĩ vẫn là em gái Tiểu Vũ đáng yêu nhất. Nếu có thể mang theo em gái Tiểu Vũ đi học thì quá tốt rồi.
Sau khi Tiểu Dật ba tuổi, càng cảm thấy em gái Tiểu Vũ thật đáng yêu, cuối tuần đều quấn lấy Ngô Đông Nghiên, bắt cô dẫn sang nhà Du Du chơi.
Mấy lần bé nhìn thấy em gái Tiểu Vũ chu cái môi mập mạp ra hôn mẹ, Tiểu Dật cũng muốn, nhưng lại cảm thấy như vậy không tốt lắm.
Chờ mẹ và dì Du vào phòng bếp, Tiểu Dật liền đi đến trước mặt Tiểu Vũ, vỗ nhẹ mặt em gái, nói: “Em Tiểu Vũ, hôn hôn…”
Tiểu Dật chỉ lên mặt mình, mong đợi nhìn Tiểu Vũ.
Tiểu Vũ chớp đôi mắt to, cái miệng mập mạp thổi bong bóng đầy nước bọt, hôn “bẹp” một cái trên mặt Tiểu Dật.
Tiểu Vũ hưng phấn lao về phía trước, làm Tiểu Dật ngã trên sàn nhà…
Ngô Đông Nghiên và Du Du nghe thấy tiếng hét, liền từ phòng bếp chạy ra, thấy Tiểu Dật bị Tiểu Vũ áp đảo trên mặt đất, mặt dính đầy nước bọt ẩm ướt…