Thí Thiên Đao

Chương 1032: Chuông đón khách (1)



Lần lượt trải qua giông tố, khiến trong lòng những người này càng thêm khát vọng bản thân có thể mau chóng trở nên hùng mạnh.

So sánh ra thì, Tần Thi, Đổng Ngữ, Hoàng Họa càng bình tĩnh hơn, cả Tần Thi và Đổng Ngữ đều có được kinh nghiệm tu luyện vô cùng phong phú, ngay như Hoàng Họa là vì nguyên nhân bẩm sinh của mình,việc tu luyện cũng có mặt độc đáo riêng. Tốc độ nâng cao tu vi của các nàng khá nhanh, không cần chuyên môn đi bế quan để gia tốc.

Về phần Lục Thiên Kỳ, nàng không phải không muốn nhanh chóng nâng cao tu vi, mà chỉ vì nàng quá lo lắng về tỷ tỷ của mình, cho dù ở nhà cũng không thể nào yên tâm mà tu luyện được. Vì vậy chẳng bằng cũng theo cùng.

Đại Công Kê cũng ở lại Cẩm Tú Thành, gà trụi lông mà, không muốn gặp người khác cũng có thể hiểu được.

Tốc độ của đoàn người Sở Mặc rất nhanh, gần như dọc đường khônghề ngừng lại, hơn nửa tháng sau liền tìm đến chân núi Linh Động Sơn rồi.

Đây là một vùng núi rộng lớn thanh tú, có vài tòa kiến trúc cổ xưa, tọa lạc ẩn hiện giữa rừng già.

Còn có rất nhiều động phủ thấp thoáng bên dưới phiến lá của những cây cổ thụ rợp trời.

Sở Mặc mang theo mấy cô gái, đi thẳng tới cửa chính của Linh Động Sơn, định viếng thăm một cách quang minh chính đại. Đệ tử phụ trách trông giữ cửa vào núi thấy đoàn nam nữ này, nam thì khôi ngô tiêu sái, khí thế hiên ngang, nữ thì khuynh quốc khuynh thành, cao quý vô song, ai nấy đều lộ vẻ không tầm thường. Tuy không nhận ra là ai, nhưng cũng nào dám khinh thường, vội vàng lại gần hỏi với vẻ mặt khách khí:

- Chư vị là?

- Ta là Sở Mặc, ngươi đi thông báo một tiếng, cứ nói Sở Mặc tới đón bạn trở về.

Sở Mặc nhìn vị đệ tử trông cửa núi này với vẻ mặt ôn hòa.

Người đệ tử trông cửa đầu tiên là ngẩn ra, sau đó sắc mặt biến đổikịch liệt, nụ cười trên mặt cũng cứng ngắc tại đó, nhìn Sở Mặc đầy e dè nói:

- Ngài chờ… Ta, ta lập tức đi thông báo!

Cho tới nay Linh Động Sơn như con rùa đen rụt cổ trốn trong một góc, cũng không có nghĩa là bọn họ bị bế tắc thông tin!

Sự kiện xảy ra ở cực Bắc của Linh giới kia, cùng trận chiến vừa nổ ra ở Cẩm Tú Thành, tất cả đều khiến Linh Động Sơn chấn động tột cùng. Thậm chí còn có người đề nghị chưởng môn Khinh Chu Tử, có phải là nên thả Lục Thiên Duyệt ra hay không? Dù sao Lục Thiên Duyệt cũng chẳng phải đã phạm phải lỗi lầm lớn lao gì, lại còn là bạn bè của Sở Mặcnữa.

Nhưng mà cái gã Khinh Chu Tử này, nói y cổ hủ cũng được, bảo thủ cũng thế, tóm lại là không chịu nghe lời người khác khuyên bảo, khư khư cố chấp đến cùng. Thậm chí còn từng công khai nói rằng, Sở Mặc đến đây thì sao? Hắn còn có thể nhúng tay quản đến chuyện của Linh Động Sơn ư?

Hiện giờ thì hay lắm, người ta đã đến thật rồi!

- ---------oOo----------

Sau khi nhận được tin tức thì toàn bộ bên trong Linh Động Sơn đều lâm vào trạng thái hốt hoảng!

Đúng vậy, chính là hốt hoảng, là loại cảm xúc mà trong lòng tất cả mọi người đều phập phồng lo sợ. Chỉ nháy mắt liền loạn thành một đống, rất nhiều người cứ mải miết chạy ngược chạy xuôi, mà không biết mình đang định làm cái gì.

Trong quá khứ nếu nghe được cái tên này, bọn họ vốn dĩ sẽ chẳng thèm để mắt tới. Đừng nói là hốt hoảng, thậm chí đến lông mi cũng chẳng buồn rung lên một chút. Cùng lắm thì chỉ thản nhiên hỏi một câu:

- Sở Mặc? Đó là vật gì thế?

Một tu sĩ không biết từ đâu xuất hiện mà thôi, trước mặt Linh Động Sơn sẽ chẳng là cái thá gì sất. Tùy tiện một người trong Linh Động Sơn chỉ cần muốn là có thể giết chết hắn cả vạn lần!

Nhưng bây giờ thì hoàn toàn khác rồi!

Tu sĩ nhỏ bé mà trước đây bọn họ coi thường, hôm nay đã trưởng thành một đấng tối cao trẻ tuổi. Tuy rằng hắn vẫn trẻ trung như trước, trẻ trung tới nỗi khiến người ta phải ghen tị, nhưng lại có được thực lực…đáng sợ đến mức khiến cho hàng lớp bô lão trong Linh giới tất cả đều phải run lên bần bật.

Tin tức Linh Vận Môn sụp đổ trong tay hắn cũng là tin tức mới nhất mà Linh Động Sơn vừa xác nhận được.

Trước mặt hắn, Huyết Ma giáo liên tục thất bại thảm hại, ngay cả Huyết Ma lão tổ cực kỳ lợi hại, có thể dùng sức một người trấn áp cả Linh giới trong truyền thuyết, cũng vô cùng có khả năng đã tổn thương nặng nề trên tay hắn.

Trước mặt hắn, quái vật lớn trong Linh giới như nhà Âu Dương hùnghùng hổ hổ tìm đến, rồi lại thảm bại trở về tới hai lần. Mà còn là may mắn lắm… tám người kia mới nhặt được cái mạng để sống sót. Nghe nói mấy người đó giờ nhác nghe thấy cái tên Lục Thiên Minh hoặc là Sở Mặc liền bắt đầu run rẩy.

Một mình hắn, cũng đủ đáng sợ lắm rồi!

Những thế lực mà hắn từng đối đầu không một cái nào là Linh Động Sơn có thể chọc vào.

Mà thế lực sau lưng hắn, không ngờ hiện tại đã có lực lượng hùng mạnh đến khó tin, chỉ trong thời gian cực ngắn đã khuếch trương đếnmột quy mô làm cho người ta phải hoảng sợ.

Vừa mới chấm dứt cuộc chiến ở Cẩm Tú Thành, Sở Mặc thậm chí còn chưa cần ra mặt, chỉ dựa vào một con gà, hai cao thủ nửa bước Luyện Thần, còn có một con rồng… đã ép liên quân hàng vạn người của các môn phái và gia tộc cao nhất Linh giới, sợ tới mức bỏ chạy trở về!

Đúng vậy, điều này Linh Động Sơn hoàn toàn có thể xác định được. Dù sao thân là một trong tam linh, bọn họ đương nhiên biết rõ sâu trong ngục tối của Linh Vận Môn từng có một con rồng. Hiện giờ không biết tại sao lại chạy tới bên cạnh Sở Mặc. Cửu Nguyệt Phái, Liệt Hỏa Giáo, Độc Cô Sơn, Chung gia, Bình gia, Hồ gia… những môn phái và gia tộc này nếu để nói ra, thì có cái nào không phải là tấm biển vàng sáng lòe lòe trong Tiên Giới?

Nhưng hôm nay những thế lực này bắt tay với nhau cùng tấn công Cẩm Tú Thành khi Sở Mặc không có ở trong, thế mà lại bị thất bại!

Thật sự đã thất bại!

Đây quả là một sự kiện không thể nào tưởng tượng nổi! Hơn nữa còn là sau khi hao binh tổn tướng rồi… bị người ta dọa cho sợ đến tè ra quần mà chạy! Chuyện này quả là quá ly kỳ, ban đầu nghe nói, chẳng ai dám tin đây là thật!

Những môn phái và gia tộc lớn đỉnh cao này, tùy tiện phái ra một phần mười… Không, một phần trăm lực lượng, cũng đủ để diệt Cẩm Tú Thành hơn mấy lượt rồi!

Hiện giờ đã tung hết tinh nhuệ ra, mà còn rơi vào kết cục này? Chuyện đó chẳng phải buồn cười lắm sao?

Hay là Cẩm Tú Thành kết hợp với các gia tộc và môn phái kia, diễn một tuồng kịch nhỉ? Nếu không, làm sao sẽ xuất hiện một kết quả khó tin như vậy được?