Thí Thiên Đao

Chương 1037: Phục Phong 



- Ha ha, chuyện tốt, không biết là vị nào… có tính tình dữ dội như vậy, một người liền phá hư, thật sự là lợi hại!

Đồng thời cũng có rất nhiều người ở các nơi khắp Tiên giới có liên quan tới Đạo Môn, sau khi biết tin tức này liền giận tím mặt!

Bảy mươi hai đại năng… cũng không phi thăng Thiên giới toàn bộ, lúc trước cũng đã nói, trong những người này có rất nhiều người sau khi học cấp tốc tới tu sĩ Phi Thăng kỳ, căn bản không có năng lực tiến thêm một bước. Lại không có thủ đoạn đối kháng với Thiên kiếp, cho nên buông tha cho ý nghĩ phi thăng lên Thiên giới, một lòng làm người có thân phận phú ông, hưởng thụ cuộc sống ở Tiên giới.

Nhưng tất cả mọi thứ của bọn họ cũng là Đạo Môn giao cho họ, rời khỏi Đạo Môn đã không còn chiêu bài gạt người kia, bọn họ cho dù có một thân tu vi hùng mạnh cũng không thể tiếp tục sống như trước!

Bởi vậy những người này quả thật căm hận người hủy Đạo Môn tới tận xương tủy.

Thề nhất định phải tìm được người hủy Đạo Môn, loạn đao chém chết hắn!

Chỉ có điều Tiên giới mờ mịt, muốn tìm một người nói dễ hơn làm. Chứ đừng nói chi tới những tu sĩ Đạo Môn này, tuy rằng một đám có được tu vi cực cao, nhưng tri thức tu luyện của bọn họ thậm chí còn không bằng những tu sĩ cảnh giới Nguyên Anh trong tiên giới.

Cho nên, tuy rằng một số người bắn tiếng phải tìm cho ra hung thủ, nhưng người thật sự đi làm… cũng là cực kỳ nhỏ.

Tuy nhiên trên phương diện này cũng có ngoại lệ.

Phục Phong chính là cái ngoại lệ lớn nhất!

Phục Phong là một tu sĩ Phi Thăng kỳ đỉnh cao, hắn cũng là con cháu phục gia của Tiên giới.

Nói tới Phục gia của Tiên giới, người biết đều theo bản năng trở nên nghiêm túc, sau đó thật cẩn thận, căn bản không dám trêu chọc lung tung.

Có thể làm cho gần hơn phân nữa tu sĩ Tiên giới làm ra loại phản ứng này, tự nhiên không phải là một gia tộc nhỏ bình thường. Trên thực tế, Phục gia Tiên giới là một quái vật lớn thật sự!

Có thể nói là gia tộc trụ cột của Tiên giới, cũng là gia tộc cấp bậc hóa thạch của Tiên giới.

Từ thời đại xa xưa tới này, Phục gia liền tồn tại ở Tiên giới, có truyền thuyết nói Phục gia đã từng xuất hiện Chí Tôn!

Đương nhiên, truyền thuyết này cho tới bây giờ không ai có thể chứng thực, tuy nhiên hiện giờ ở gia tộc Phục gia này có mấy đại lão Đế Chủ trấn thủ là một chuyện cực kỳ chính xác!

Đạo Môn xây dựng chỉ có hai trăm năm, sở dĩ cho tới bây giờ đều không có nguy cơ gì cũng không tránh khỏi quan hệ với Phục Phong. Phàm là người biết tầng quan hệ này cũng không nguyện ý đi trêu chọc quái vật lớn Phục gia. Tuy nói Phục Phong cũng không có địa vị quá mức tôn sùng ở Phục gia, nhưng hắn cũng là con vợ cả Phục gia, lại là một đại tu sĩ Phi Thăng kỳ đỉnh cao thật sự.

Phục Phong cũng không phải là tên côn đồ, không có tâm pháp gì tốc, không có công pháp tốt, cũng không có bất kỳ căn cơ vượt qua thử thách nào… thân thể hắn là vì con vợ cả Phục gia, từ nhỏ tiếp nhận giáo dục và tài nguyên đều là thứ mà người bình thường khó có thể tưởng tượng được!

Mục đích hắn gia nhập Đao Môn cũng không phải để giúp tu vi của mình được tăng cấp tốc. Trên thực tế, thời điểm Phục Phong gia nhập Đạo Môn cũng đã là tu sĩ Đại Thừa kỳ!

Hơn nữa với chiến lực lúc đó của hắn, cho dù là sư phụ của hắn có được tu vi Phi Thăng kỳ, là một trong tám đại môn đồ của Trâu Quang… cũng chưa hẳn là đối thủ của hắn!

Phục Phong ở Phục gia tuy là con vợ cả, nhưng lại không có bất kỳ quyền thừa kế gì, cho dù vài ca ca của hắn đều chết hết thì Phục gia cũng không rơi vào trong tay hắn. Mà cố tính hắn lại là một người có dã tâm rất lớn, không cam lòng sống bình thường như vậy cả đời. Không cam lòng sau này phi thăng Thiên giới cũng chỉ có thể làm con cháu Phục gia bình thường. Hắn muốn giành được lợi ích lớn hơn, muốn đạt được địa vị cao hơn!

Cho nên lúc ấy hắn đem ánh mắt của mình quăng về phía Đạo Môn vừa thành lập chưa lâu. Với thực lực của hắn, thậm chí không cần bại lộ thân phận cũng có thể thoải mái trở thành một trong…. Bảy mươi hai đại năng rồi.

Những năm gần đây Phục Phong luôn khổ cực chờ đợi, rốt cục khi…. Thủy Tổ rời đi, tám đại môn đồ cũng lần lượt phi thăng. Bảy mươi hai đại năng… cũng có một nửa rời khỏi Tiên giới.

Còn dư lại gần như tất cả đều là hạng người không ôm chí lớn. Nói thí dụ như Đồng Thiết Cương… một trong Bảy mươi hai đại cương ở lại giữ Đạo Môn, theo Phục Phong kia chính là một rác rưởi điển hình! Là thứ chó má!

Tuy nhiên Phục Phong lại mừng rỡ vì có những trường hợp này, nhưng người đó càng vô năng thì sau này nắm Đạo Môn trong tay lại càng đơn giản.

Chỉ có điều hắn còn chưa kịp động thủ lại đột nhiên nghe được… tin tức toàn bộ Đạo Môn đã bị sụp đổ.

Điều này làm cho cả người Phục Phong đều bị giận tới điên lên, sau đó hắn bắt đầu vận dụng cơ sở ngầm của mình ở Đạo Môn tra rõ chuyện này.

Đạo Môn bị hủy tương đương với việc Phục Phong hoàn toàn mất hi vọng, sau này muốn tìm cơ hội tốt như vậy chỉ sợ cũng sẽ không có.

Loại cảm giác này khiến Phục Phong gần như phát cuồng. Lửa giận trong lòng hắn đã gần tới nông nỗi mất đi lý trí.

Một tu sĩ Phi Thăng kỳ đỉnh cao tức giận là một việc rất đáng sợ.

- Lâm Vũ? Con cháy một tiểu tộc không biết tên ở Tiên giới, gia tộc nhiều thế hệ kinh doanh dược phẩm, xem như hơi có sản nghiệp… người hủy đi Đạo Môn là bằng hữu cua Lâm Vũ!

- Chuyện này, tên mập mạp chết bầm kia biết tương đối nhiều, hắn tựa hồ bị hung thủ kia vơ vét hết tất cả tài sản trên người.

- Ngoài ra tu vi của hung thủ kia tương đương rất cao, hắn dường như biết rất rõ về tác dụng của tòa đại trận kia và phong ấn vĩnh cữu. Khiến chúng ta sau này chỉ có thể nhìn mà không tới gần được chỗ kia.

Đây là tin tức mà cơ sở ngầm của Phục Phong gửi cho hắn, mỗi một tin đều khiến Phục Phong có một loại kích động muốn ngửa mặt lên trời rống giận. Sau đó hắn trực tiếp hạ lênh:

- Bắt Lâm Vũ, bắt tên mập chết bầm kia lại! Mang bọn họ tới trước mặt ta!