Thí Thiên Đao

Chương 1061: Huyễn Thần giới chấn động



- Gia tộc chết nhiều cao thủ như vậy mà giờ lại quỳ gối trước mặt hắn, liếm giày cho hắn, đúng là sỉ nhục.

- Toàn cái thứ không biết xấu hổ. Âu Dương gia phải không, từ nay về sau, các ngươi ở Linh giới nhớ cẩn thận một chút. Đối với mấy bình luận này, Âu Dương gia không đáp lại, hoàn toàn coi như không nghe không thấy.

Nhiều người cũng đoán được bọn họ muốn đứng cùng chiến tuyến với Sở Mặc. Nhưng đồng thời, bọn họ lại không muốn đắc tội Cửu Nguyệt phái, Chung gia và Hồ gia.

Nếu chẳng may ba thế lực lớn này giết được Sở Mặc. Bọn họ không phải đã không có đường lui rồi sao.

So sánh với hai thế lực kia, Bình gia lựa chọn dứt khoát hơn nhiều. Họ hoàn toàn đứng về phía Sở Mặc. Thiên chi kiêu nữ xuất sắc nhất Bình gia – Bình Bình, trực tiếp hiện thân thuyết pháp ở Huyễn Thần giới.

- Sở công tử là người hùng mạnh nhất, thấu hiểu đạo lý chính nghĩa nhất mà ta từng thấy.

- Chuyện ở Linh giới không phải do hắn khơi mào.

- Ta là Bình Bình, một thiếu nữ bình thường ở Linh giới. Ta lấy bản mạng nguyên thần thề những việc ta nói đều là sự thật.

Bình Bình phát ngôn cả một đoạn dài trên bảng tin. Không chỉ thế, nàng còn tích cực đứng ở Huyễn Thần thành trong Huyễn Thần giới, bác bỏ lời của Cửu Nguyệt phái, Chung Gia, Hồ Gia và cái tên sống sót ở Độc Cô Sơn.

- Ồ, các ngươi nói ta coi trọng Sở công tử, muốn trở thành nữ nhân của hắn nên mới nịnh bợ như vậy?

- Đúng là buồn cười, nói chuyện thay hắn là coi trọng hắn sao. Nếu thế, trên đời này chẳng có ai có thể nói công đạo rồi.

- Kêu ta nói láo ư? Đến đây đến đây, chúng ta cùng ngồi xuống thảo luận xem ta nói láo chỗ nào nào.

- Chuyện này là chuyện của Linh giới. Các thế lực lớn ở Linh giới bị mua chuộc làm sát thủ, nhưng lại đá trúng thiết bản. Đúng là Bình gia có tham dự. Bình gia ta biết sai, nên cúi đầu nhận lỗi chịu thua, chẳng lẽ đã sai rồi còn muốn sai tiếp ư?

- Ồ, ngươi nói vì Sở Mặc thực lực quá mạnh nên Bình gia mới chịu nhận thua sao? Ngươi nói rất đúng. Chẳng lẽ các ngươi không thế à?

Bình Bình chỉ có một người, khẩu chiến quần hùng trong Huyễn Thần giới, cực kỳ uy phong. Nhưng cũng vì vậy mà rất nhiều công tử đại tộc Tiên giới lúc trước có hảo cảm với Bình Bình hiện tại có chút hận Sở Mặc.

Nữ thần trong lòng bọn họ lại thay người đàn ông khác nói chuyện. Nếu không phải ngăn cách quá lớn giữa hai giới, chắc bọn họ muốn xông vào Linh giới, gạt bỏ Sở Mặc từ lâu rồi.

Chờ hắn lên Tiên giới, chúng ta cho hắn đẹp mặt. Một đám nghiến răng nghiến lợi thề trong lòng.

Huyễn Thần giới vì chuyện này mà lại náo nhiệt. Nguyên bản, dù Linh giới có chiến tranh bị tiêu diệt thế giới, không chắc đã khiến nhiềungười hứng thú.

Giống như người ở những thành phố lớn, một ngày nào đó nghe tin một thôn trang nho nhỏ ở vùng sâu vùng xa bị tai nạn, hủy diệt toàn bộ, họ cũng không có nhiều cảm giác. Nhiều nhất chỉ than vãn một câu đáng tiếc mà thôi.

Nhưng hôm nay, chuyện này có quan hệ với Sở Mặc, ngay cả thiên kiêu ở các đại tộc Thiên giới cũng không nhịn được nhìn coi một chút.

Vì thế, chuyện này càng phát tán, càng ngày càng có nhiều người chú ý. Mọi người đang muốn nhìn kết quả cuối cùng như thế nào. Tên yêu nghiệt Sở Mặc sẽ thắng hay mấy thế lực lớn ở Linh giới sẽ thắng.

Trong Huyễn Thần giới, một bóng dáng xinh đẹp đứng ở Huyễn Thần thành. Khuôn mặt nàng có một chiếc khăn che dày, từ hơi thở có thể thấy đây là người ở Luyện thần kỳ cảnh giới.

Một tu sĩ hùng mạnh liếc mắt một cái là biết nữ tử này đến từ Tiên giới. Nhưng không ai đoán được, đây chính là người từng khiến Huyễn Thần giới chấn động, người có huyết mạch màu lam, thiên tài Kỳ Tiêu Vũ, cũng là công chúa của Tinh linh tộc. Kỳ Tiêu Vũ lẳng lặng đứng từ xa, nhìn Bình Bình đang lớn tiếng phân giải cho Sở Mặc.

Khuôn mặt dưới khăn che rốt cuộc có chút tươi cười. Ngươi vẫn còn sống. Thật tốt quá!

Sau đó, Kỳ Tiêu Vũ lại tự nhủ: con cháu của Cửu Nguyệt phái, Chung gia, Hồ gia, Độc Cô Sơn ở Tiên giới à? Các ngươi muốn nhằm vào hắn ư? Chỉ là một đám tiểu thế lực chẳng có tên tuổi gì mà thôi. Tuy nhiên, các ngươi đã dám nói muốn giết hắn, thì cũng đừng trách ta vô tình.

Vừa nghĩ, thân hình Kỳ Tiêu Vũ cũng biến mất trong đám người.

Sau khi kích hoạt Hắc ám Thánh khí, mặc dù Kỳ Tiêu Vũ vẫn ở Luyện Thần Kỳ nhưng gần nhất, nàng đã đánh chết một tên tu sĩ Đại Thừa kỳ muốn động vào nàng. Cho nên, nàng cũng không sợ mấy người gia tộc đỉnh cấp Linh giới đã phi thăng Tiên giới.

Trong Huyễn Thần điện, ở một căn phòng thần bí, có một người trung niên mặc áo xanh đang đứng, ánh mắt suy tư. Nếu Sở Mặc ở đây nhất định sẽ nhận ra người này chính là Giới Linh.

Giới Linh có ngàn vạn hóa thân, trước Giới Linh lấy hình dáng một lão già tiếp xúc cùng Sở Mặc. Sau trận phong ba kia, Giới Linh tránh xa tầm mắt của mọi người.

Hiện giờ, Giới Linh đã khôi phục bộ dáng ban đầu. Dù có đi trongHuyễn Thần giới cũng không sợ ai nhận ra vì khí tức, khí tràng trên người Giới Linh đã hoàn toàn thay đổi.

- Thằng nhóc giỏi đó… Còn chưa để tiểu thư mất mặt.

Sau một lúc, người trung niên này lại lẩm bẩm thêm một câu rồi từ từ biến mất.

Tại địa tầng của Huyễn Thần giới. Lưu Vân đang ở trong phòng luyện đan.

Ầm! Trong lò luyện đan vang lên một âm thanh nho nhỏ. Lại có mộtmẻ đan dược bị hỏng.

Lưu Vân hơi cáu kỉnh, không để ý tới lò luyện đan có khói đen kia nữa, lấy ra bản tin trên người, nhìn một cách chăm chú.

Sau một hồi lâu, nàng than nhẹ một tiếng, khuôn mặt tuyệt sắc hơi băn khoăn, nàng hạ giọng nói:

- Ngươi đúng là người không an phận. Đi đến đâu gây ra chuyện đến đó. Hết Nhân giới rồi đến Linh giới, ngươi có thể dựa vào bản lĩnh của mình để tung hoành nhưng đến Tiên giới, ngươi nên làm gì đây? Tiên giới là thế giới cấp cao trong giới tu hành. Biết bao người thèm nhỏ dãi, mơ ước các bí ẩn trên người ngươi. Thật là, ngươi không biếtkhiêm tốn một chút hay sao?

Vừa nghĩ, Lưu Vân không nhịn được cười khổ. Nàng biết rõ, chân chính tuyệt thế thiên kiêu, trừ khi sau lưng có đại tộc cao nhất ở Thiên giới bảo hộ, nếu không, muốn thuận lợi trưởng thành là chuyện không thể nào.

Vì có quá nhiều người chú ý đến ngươi. Dù ngươi muốn khiêm tốn, không trêu chọc ai, người ta cũng sẽ đến đụng chạm.

Giống như một đám ruồi bọ vo ve xung quanh. Nhưng điểm đáng sợ là những con ruồi này biết giết người.

- Hy vọng ngươi bình an vô sự.

Lưu Vân thở dài, cố gắng bình tĩnh, không nghĩ tới người kia hay để tâm tới mấy chuyện này nữa.

Nhưng chính nàng cũng không tin bản thân mình làm được như vậy.