- Ta động đến tổ mạch của Huyễn Môn, chỉ cho chưởng giáo của bọn họ một chút giáo huấn mà thôi.
Tiểu Điệp nhìn Sở Mặc nói:
- Ngươi nói thật ư?
- Sở dĩ lúc trước bọn họ ngạo mạn, sau lại cung kính, không phải vì bọn họ sợ ta. Trong mắt bọn họ, ta chỉ là một người trẻ tuổi chưa trưởng thành. Dù chiến lực có mạnh một chút cũng chẳng là gì. Từ biểu hiện của Lý Trung Nguyên có thể thấy, ông ta tôn kính tổ tiên của ta, trung gian lại có vị đại nhân kia, nên mới nể mặt, khách khí với ta. Chứ thật ra, chẳng có liên quan gì với chính bản thân ta cả. Việc này nhìn qua tuy không có gì, nhưng Phiêu Miểu Cung còn phải phát triển ở Tiên giới, một đám đệ tử, bằng hữu của ta cũng sẽ sống rất lâu ở đây. Ta không hy vọng Huyễn Môn hiểu lầm. Đám người Ma Quân trầm tư.
Sở Mặc nói tiếp:
- Biểu hiện của Tần Thi đã cảnh tỉnh bọn họ nhưng còn chưa đủ. Dù sao Tần Thi cũng là công chúa đại tộc ở Thiên giới, trên người có pháp khí hùng mạnh là điều bình thường.
- Đúng vậy.
Ma Quân gật đầu, tán thành lời nói của Sở Mặc.
- Nhưng tương lai, khi chúng ta rời đi, bọn họ vẫn sẽ khinh thường Phiêu Miểu Cung ở Tiên giới. HỌ lại ở gần đây, đến một lúc nào đó sẽlại đến đập phá. Ta không muốn chuyện như vậy phát sinh thêm nữa. Nói toạc ra, chính vì chúng ta chưa có căn cơ gì nên họ mới thế.
- Aiz, đúng là nội tình chưa đủ.
Tiểu Điệp thở dài, nghĩ đến quãng đường nhấp nhô mà mình và Ma Quân đã đi những năm gần đây, không ngừng thổn thức.
Sở Mặc nói:
- Đầu tiên ta câu động tổ mạch của Huyễn Môn, cảnh cáo bọn họ. Sau lại lấy đi tảng đá sơn môn của Huyễn Môn về làm cửa chính cho Phiêu Miểu Cung, chính là muốn thông qua chuyện của Huyễn Môn để nói cho mọi người. Họ có thể khó chịu với ta, nhằm vào ta, nhưng muốnức hiếp người bên cạnh ta, thì nên suy nghĩ lại một chút.
- Một người lại có thể trấn áp toàn bộ Huyễn Môn. Nếu người khác muốn tìm đến Phiêu Miểu Cung, đúng là phải suy nghĩ một chút.
Tần Thi nói.
Sở Mặc gật đầu:
- Cuộc đời ta hận nhất người khác dùng người bên cạnh đến uy hiếp ta. Bọn họ làm như mình chui ra từ đá vậy, không người thân, không bằng hữu. Đối mặt với mấy kẻ ức hiếp người của ta, ta nhất định khiến bọn họ cảm nhận được nỗi đau đó. Nếu một lần không đủ thì hai lần, ba bốn lần… Một ngày nào đó, ta sẽ khiến tất cả mọi người phảihiểu: Chỉ cần Sở Mặc ta bất tử, thì đừng có gây phiền toái cho người bên cạnh ta.
Sở Mặc nói xong, thở dài thườn thượt. Áp lực trong lòng vơi đi một chút.
Tần Thi, Đổng Ngữ, Tiểu Điệp nhìn Sở Mặc, ánh mắt kỳ dị. Không phải ánh mắt ái mộ và thể hiện sự kính nể, kinh nể quyết tâm muốn thủ hộ người bên cạnh của hắn.
- Nói đúng đó.
Ma Quân đứng bên cạnh nói. Chiến thuyền nhô lên cao, tăng tốc bay đi.
Chuyện Sở Mặc tiến vào Huyễn Môn rất nhanh chóng đã lưu truyền trên bản tin.
Nhưng lúc này không có mấy tin tức về Sở Mặc, mà chủ yếu là về vị đã từng là công chúa của Tần gia ở Thiên giới, Tần Thi, và pháp khí của nàng.
Đến giờ, nhiều tu sĩ còn chưa nghe đến pháp khí có thể dẫn thiên kiếp. Nhưng ai cũng cảm giác được sự đáng sợ của nó. Tu sĩ ở cảnh giới càng cao, càng sợ Thiên kiếp. Đến Đế Chủ, khi đối mặt với thiên kiếp nhiều lúc cũng kinh hồn táng đảm. Vì cảnh giới càng cao, thiên kiếp càng hung mãnh.
Hiện giờ sao mọi người có thể thờ ơ khi nghe trên tay Tần Thi có pháp khí dẫn động thiên kiếp cơ chứ?
- Rốt cuộc pháp khí kia là cái gì, sao ta chưa nghe thấy bao giờ?
- Có thể dẫn động thiên kiếp, lại có thể trấn áp được pháp khí ngang cấp của vị trưởng lão Huyễn Môn kia nữa.
- Tần gia có pháp khí khủng bố như thế lúc nào chứ?
Trên bản tin có nhiều người tụ tập thảo luận. Về Khâu trưởng lão, có người thông cảm, nhưng càng nhiều người lại nghĩ rằng lão đáng đời.
- Nghe nói Khâu trưởng lão là người khiêu khích trước. Lão đã thu không ít ưu đãi của vài đại tộc ở Thiên giới. Nên chỉ có thể trách lão không có khả năng, chết còn chưa đền hết tội.
Có người vui sướng khi người gặp họa.
Tần gia cũng có người đứng ra nói:
- Tần gia không có pháp khí kia, Tần Thi cũng không đại biểu toànbộ Tần gia. Những gì nàng đã làm không có quan hệ gì với Tần gia.
Phát ngôn này khiến không ít người khinh miệt. Người sáng suốt đều biết hành động của mấy gia tộc năm đó sau khi Tần Thi và Đổng Ngữ gặp nạn. Hiện tại còn dám nói thế, đúng là khiến người cười chê.
Tuy nhiên rất nhanh, trên bản tin xuất hiện một phát ngôn trực tiếp đè ép toàn bộ các phát ngôn khác.
- Pháp khí này rất có thể là pháp khí bản mạng của một vị Chí Tôn. Vị Chí Tôn này cũng từng là người của Tần gia, sau lại rời đi. Pháp khí đó là Thiên Kiếp Ấn. Nghe nói, khi vị Chí Tôn kia thành đạo, đã đem trọn vẹn thiên kiếp Chí Tôn luyện hóa thành cái ấn này. Pháp khí này cực kỳ có uy lực, đúng là pháp khí công kích cực phẩm, không phải Chí Tôn pháp khí nào cũng có thể mang ra đánh đồng với nó.
Suy đoán này khiến vô số người càng tò mò.
Vị Chí Tôn kia là ai? Có quan gì với Tần Thi? Tại sao pháp khí bản mạng của người đó lại xuất hiện trong tay Tần Thi? Người này có quangì với Tần gia, sao lại thoát ly Tần gia chứ?
Khiến người ta cảm thấy kỳ quái là Tần gia không tỏ bất cứ thái độ gì, phi thường im ắng.
Tuy nhiên, đến cuối cùng, cũng có người tiết lộ.
- Đó là một vị nữ Chí Tôn.
- Nàng tên là Mạnh Phương Hoa, danh hào Phiêu Linh.
- Nang xuất thân từ một gia tộc thần bí có từ xưa của Thiên giới, sau gả vào Tần gia. Nhưng sau khi sống ở Tần gia ba năm, nàng trốn đi, không trở lại nữa.
- Dựa vào thời gian nàng xuất hiện và số tuổi hiện tại của Tần Thi có thể đoán cùng lắm thì có khả năng vị Chí Tôn kia là bà nội của Tần Thi, cũng rất có khả năng là không có liên hệ máu mủ vì không nghe nói nàng có lưu lại huyết mạch ở Tần gia.
- Nhưng Thiên Kiếp Ấn chính xác là bản mạng pháp khí của nàng.