Sắc mặt Sở Mặc dần bắt đầu trở nên ác liệt, lẩm bẩm:
- Hay là... là Gia Cát gia?
Chỉ sợ cũng chỉ có Gia Cát gia mới có năng lực, có động cơ để làm chuyện này. Nếu Đế Chủ trẻ tuổi Gia Cát gia – Gia Cát Lãng biết chính mình từng ở Huyễn Thần Giới xung đột với hắn, chỉ sợ sát tâm của gã sẽ quá nặng.
Nghĩ thế, Sở Mặc hít sâu một hơi, cố gắng làm tâm trạng bình tĩnh trở lại.
Nếu Gia Cát gia thật sự đã biết nơi phi thăng của hắn mà tiến hành ngăn chặn thì... hắn gần như không có bất kỳ phần thắng nào. Thiên giới... là thế giới có Pháp tắc thiên địa tu hành đầy đủ nhất cả giới tu hành. Mặc dù phía trên Chí Tôn chính là trình tự kia bị La Thiên Tiên Vực phong ấn, nhưng dưới quy luật của Chí Tôn lại khá là đầy đủ.
Điều này không giống với lúc trước Sở Mặc từ Linh giới phi thăng lên Tiên giới, đối mặt với những tu sĩ Phi Thăng Kỳ hắn có thể thong dong chạy trốn. Nhưng nếu ở Tiên giới đối mặt với tu sĩ cảnh giới Chân Tiên hoặc là Đế Chủ, hắn thật sự không nắm chắc có thể chạy đi.
Ngay cả tạm thời chạy chỉ sợ là cũng không chốn thoát được đối phương đuổi giết đến cùng. Cảnh giới của tu sĩ, khởi điểm là Trúc Cơ, Nguyên Anh là một bước ngoặt. Tới Phi Thăng kỳ rồi thì lại có một bước ngoặt.
Tu sĩ cùng cảnh giới Phi Thăng kỳ, tu sĩ Đại La Kim Tiên, tuy là chỉ kém một cảnh giới, nhưng chênh lệch lẫn nhau lại ít nhất là hơn gấp bội.
Nói cách khác, một tu sĩ cảnh giới Đại La Kim Tiên có thể thoải mái nghiền ép mười tu sĩ Phi Thăng Kỳ trở lên.
Mà tới được cấp độ Thiên Tiên, Chân Tiên thì đáng sợ hơn rồi. Giơ tay nhấc chân đều có thể cho ra được năng lượng hủy thiên diệt địa. Loại lực lượng này không phải một tu sĩ Phi Thăng kỳ có thể chịu đựngđược.
Về phần Đế Chủ... đối với một tu sĩ Phi Thăng kỳ, dùng từ “đáng sợ” để hình dung là có chút không đủ, hoàn toàn có thể tùy tay mà nghiền ép!
Cho dù Sở Mặc có Ngũ Hành Đạo Cơ, cho dù hắn có thân thể tổ cảnh, cho dù hắn nắm giữ rất nhiều thuật Chí Tôn, thậm chí là loại thánh thuật như Cửu Tự Chân Ngôn, Lục Tự Chân Ngôn... nhưng đối mặt với một Đế Chủ vẫn không có bất kỳ cơ hội thắng nào.
- Gia Cát Lãng của Gia Cát gia kia chính là một đại năng trẻ tuổikhông biết xấu hổ... Nếu vừa rồi thật sự là Gia Cát gia suy diễn ta... như vậy chắc chắn trăm phần trăm là suy tính ngày và nơi ta phi thăng. Mà người ra tay... cũng vô cùng có khả năng là Gia Cát Lãng.
Trong lòng Sở Mặc nghĩ thế, trong mắt lại xuất hiện vẻ phẫn nộ mãnh liệt.
Một ngày nào đó, khi ta thành đạo, ngày nào đó bước vào cảnh giới Đế Chủ.... ta sẽ san bằng toàn tộc các người.
Sở Mặc thề trong lòng, thậm chí không dám nói thẳng ra miệng. Bởi vì một khi nói ra miệng thì có thể bị đại năng của Gia Cát gia... cảmnhận được.
Đây là nhân quả.
- Không được, ta phải phi thăng trước! Sau đó... nhất định phải dùng thời gian ngắn nhất tấn thăng lên cảnh giới Đại La Kim Tiên!
Trong lòng Sở Mặc quyết định thế. Hắn không thể bị người ta dắt mũi dẫn đi thế được. Như vậy đợi ngày hắn phi thăng tất nhiên sẽ gặp phải nguy cơ vô tận.
Tiếp đó, Sở Mặc lần lượt gặp lại từng người, một mình nhắn nhủ dặn dò lại. Đầu tiên là gặp hai người Tiếu Vạn Quân và Lý Phương Trung. Hai tu sĩ đã quen và theo hắn từ Linh giới lên, là thuộc hạ của hắn, hiện giờ cũng đã có sức sống, rất sáng sủa rồi. Nhưng tuổi tác của họ đã lớn, hơn nữa cơ sở của họ không tốt lắm. Cho nên sau khi tới Tiên giới rồi, tốc độ tu luyện cũng không nhanh lắm.
Nhưng dựa theo tình thế sắp phát triển thì... hai người phi thăng Thiên giới cũng là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Hiện giờ trong những người ở Tiên giới này có khả năng phi thăng nhất là người của Tiên giới - Tần Thi, Đổng Ngữ, và Phương Lan. Mấy người Hoàng Họa, Bình Bình và Hoa Tiểu Nha khả năng sẽ chậm hơimột chút, nhưng cũng sẽ không kém nhiều lắm.
Cho nên, Sở Mặc lần lượt bảo họ tùy cơ hành động, lại lưu lại số lượng lớn tài nguyên cho mỗi người.
Mọi người tuy rằng hơi khó hiểu tại sao tự nhiên mà Sở Mặc lại thay đổi suy nghĩ, muốn phi thăng Thiên giới sớm như vậy, trong lòng đều có chút không nỡ. Nhưng cũng không hỏi nhiều, biết Sở Mặc làm vậy nhất định là có nguyên do.
Sở Mặc lại gặp vợ chồng lão tu sĩ một chút, cố gắng giúp họ một phen. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, bọn họ hẳn là cũng có thể nhanhchóng phi thăng Thiên giới.
Tinh nhi và Nguyệt nhi, đối với việc Sở Mặc phải phi thăng sớm như vậy thể hiện sự lưu luyến mãnh liệt. Các nàng tiến vào Phiêu Diêu Cung là vì Sở Mặc mà tới. Sở Mặc cũng đồng ý với các nàng, đợi sau khi các nàng phi thăng Thiên giới sẽ tự mình truyền thụ công pháp cao cấp hơn cho các nàng.
Cuối cùng, Sở Mặc đi gặp Tư Đồ Đồ và đám người Phục Phong.
Phục Phong hiện giờ đã ngồi vững ở vị trí gia chủ Phục gia, cao thấp Phục gia cũng đều chấp nhận vị gia chủ trẻ tuổi này. Gã nhận chức, chẳng những khiến cho Phục gia tránh được một lần nguy cơ sinh tử, hơn nữa còn khiến cho Phục gia có thể đi cùng đường với Phiêu Diêu Cung, về sau sẽ có sự phát triển lớn hơn nữa.
Cho nên trong lòng Phục Phong vô cùng tôn trọng Sở Mặc. Sau khi gặp mặt cũng thể hiện tình cảm lưu luyến không rời.
Tư Đồ Đồ thật ra lại hơi tức giận, nhìn Sở Mặc nói:
- Thế nào mà cậu đột nhiên lại thay đổi chủ ý? Trước đó không phải cậu nói là muốn chờ người bạn ở Linh giới nữa hay sao?
Sở Mặc mỉm cười nói:
- Có chút tình huống phát sinh ngoài ý muốn.
Tư Đồ Đồ lập tức trở nên nghiêm túc, nhìn Sở Mặc:
- Như thế nào? Cậu nghe phong phanh gì sao? Có người muốn tính kế cậu?
Sở Mặc gật gật đầu.
Tư Đồ Đồ nhíu mày nói:
- Vậy cậu phi thăng trước thì có thể bảo đảm không có vấn đề gì chứ? Sở Mặc lắc đầu:
- Không thể, nhưng làm như vậy ít nhất thì có thể phá được sự sắp xếp của kẻ địch một chút.
- Ta làm sao bây giờ?
Tư Đồ Đồ nói:
- Đâu thể cùng nhau phi thăng đâu?
- Cô không thể cùng phi thăng với ta được.
Con ngươi Sở Mặc thâm thúy nhìn Tư Đồ Đồ:
- Cho dù không có ai tính kế ta, cũng không được.
- Vì sao?
Tư Đồ Đồ có chút khó hiểu, cũng có chút buồn bực:
- Sợ ta cướp chân sau của cậu chắc?
- Không phải, chúng ta hiện tại quá yếu. Nếu cô ở bên cạnh ta sẽ vô cùng nguy hiểm. Ngược lại cô đi cùng sư phụ cô thì như ta nói đấy, các người tu luyện cho tốt, sau đó tự mình phi thăng lên Thiên giới. Tiếp đó đi giúp bọn họ thành lập Phiêu Diêu Cung ở Thiên giới.