- Vẫn là Huyên Huyên ngoan! Huyên Huyên lập tức vui vẻ nói:
- Bọn cháu gặp Sở công tử có phải gọi là chồng dì nhỏ không ạ?
Sắc mặt Thủy Y Y hồng lên, liếc mắt.
Huyên Nhi vỗ nhẹ đầu của Huyên Huyên:
- Không được nói lung tung.
- Người ta nào có nói lung tung... Rất nghiêm túc mà.
Huyên Huyên có chút bất mãn sờ cái đầu của mình:
- Đừng có đánh vào đầu người ta! Thủy Y Y cười cười, không nói tiếp về vấn đề này nữa. Trên thực tế cũng không ai biết trước đó rốt cuộc Thủy Y Y nghĩ như thế nào lại có thể công khai tỏ tình với Sở Mặc trên bản tin.
Sau đó, Thủy Y Y đưa mắt nhìn Khổng Hoành Nghĩa, trên khuôn mặt mị hoặc bắt đầu tươi cười hiếm thấy:
- Nghe nói ngươi muốn khiêu chiến với Sở Mặc?
- Khiêu chiến?
Khổng Hoành Nghĩa mặc dù rất kiêng kỵ Thủy Y Y nhưng khi nghe thấy hai chữ “Khiêu chiến” rồi vẫn không nhịn được phẫn nộ mãnh liệt:
- Ta chỉ nói phải gặp lại hắn, có nói là muốn khiêu chiến hắn đâu? Khiêu chiến... Bằng hắn cũng phải để ta khiêu chiến? Thật sự là buồn cười!
Khổng Hoành Nghĩa nói xong, nhìn dung nhan tuyệt thế của Thủy Y Y, nói tiếp:
- Còn nữa, tên Sở Mặc kia có quan hệ gì với cô? Cô có lập trường gì mà đi bảo vệ cho hắn?
Thủy Y Y thản nhiên nói:
- Hắn là phu quân tương lai mà ta lựa chọn, ngươi nói ta vì sao bảo vệ cho hắn đây? Người ở đây tuy rằng không nhiều lắm, nhưng lời này của Thủy Y Y vừa nói ra vẫn khiến tất cả mọi người hơi ngây ngốc một chút.
Lục Hồng Tuyết ở một bên không nhịn được gượng cười nói:
- Y Y, đừng đùa nữa.
Thủy Y Y vẻ mặt thành thật:
- Ta không nói đùa!
Nói xong, nhìn về phía Khổng Hoành Nghĩa:
- Tiểu Khổng Tước, ngươi hãy nghe cho kỹ, ta không phải đang uy hiếp ngươi. Nếu lúc ngươi gặp được Sở Mặc mà hắn đã tấn thăng đến cảnh giới Chân Tiên, tùy ngươi đánh như thế nào với hắn, chỉ cần khi đóngươi còn có can đảm.
Khổng Hoành Nghĩa cười lạnh nói:
- Nếu hắn không tới, chưa tới Chân Tiên thì sao?
- Vậy nếu ngươi dám ức hiếp hắn, ta sẽ nhổ sạch lông trên người ngươi!
Thủy Y Y thản nhiên nói:
- Nghe nói cánh khổng tước nướng ăn rất ngon, ta vẫn muốn nếm thử chút.
- Cô... Trên mặt Khổng Hoành Nghĩa lộ ra sự giận dữ;
- Thủy Y Y... cô không nên quá phận!
- Từ trước tới nay ta đều quá phận như vậy đấy.
Thủy Y Y nói xong, lại nhìn về phía Long Thu Thủy và Hoàng Vô Song bên kia, trên mặt nở nụ cười quái dị:
- Tiểu Long Long, Tiểu Hoàng Hoàng... Hai người các ngươi không ngờ cũng cùng đi đến quậy nhỉ?
Quậy cái em gái nhà cô! Ai mà thèm đi cùng gã ta chứ? Long Thu Thủy thấy Thủy Y Y, vẻ mặt buồn bực. Mỗi lần gặp nàng ta đều chẳng có lời gì hay ho. Hoàng Vô Song cũng là vẻ mặt bất đắc dĩ, trong lòng tự nhủ mỗi lần gặp người nữ nhân này đều không có chuyện gì tốt mà. So với khuôn mặt tuyệt thế của nữ nhân này, sau lưng lại cất dấu một tiểu ác ma. “Tiểu Long Long, Tiểu Hoàng Hoàng”, xưng hô như vậy quả thực là không coi ai vào đâu.
Hoàng Vô Song nói:
- Không có cách nào, dù sao cũng phải tìm người tin cậy để hợp tác.
- Gã ta có thể tin được?
Thủy Y Y bĩu môi. Long Thu Thủy bên kia vẻ mặt phẫn nộ, trong lòng tự nhủ vẻ mặt này của cô là thế nào? Bố đây làm sao lại không đáng tin chứ? Nhưng mà nghĩ lại thì gã thật sự không dám cáu giận với Thủy Y Y.
Năm đó một đám thiên kiêu trẻ tuổi của Thiên giới vây một vòng quanh Thủy Y Y vừa mới xuất đạo, muốn giành được trái tim của mỹ nhân, a dua đủ loại.
Nhưng mỹ nữ tuyệt thế nũng nịu kia quả thực giống như một ác ma xinh đẹp, trong lúc nói chuyện tính kế quá nhiều người.
Từng làm cho đại nhân trẻ tuổi có ý đồ bất chính với nàng ta bị hạicho thê thảm. Hẹn người ta tới một nhà trọ nổi danh ở Thiên giới, bảo người ta cởi sạch đợi nàng. Kết quả là có bảy, tám thiên kiêu trẻ tuổi cũng được Thủy Y Y hẹn cùng lúc đó. Thủy Y Y căn thời gian cực chính xác, trước đó còn nói với những người đó là nàng không thích người không đúng giờ.
Kết quả là những người đó lần lượt đến trước sau nhưng hoàn toàn không đụng mặt đối phương.
Lần lượt xông vào trong phòng của nhà trọ kia.
Kết quả có thể tưởng được, dù sao cũng là một trò khôi hài rất lớn. Lúc đó còn xảy ra vài cuộc chiến đấu, bởi vì những người đó đều nghĩ đối phương đã giấu Thủy Y Y đi. Lúc đó Thủy Y Y chẳng qua là một Đại La Kim Tiên.
Sau đó, những đại nhân trẻ tuổi kia chẳng những thanh danh mất sạch, cũng gần như mất đi hứng thú với nữ nhân.
Gia tộc sau lưng những đại nhân trẻ tuổi đều vô cùng tức giận với điều này, nhưng sau khi biết thân phận của Thủy Y Y thì chọn im lặng.
Còn mấy tên thiên kiêu trẻ tuổi cũng không khác gì lắm, rất lâu không dám ra cửa. Thế cho nên gần như toàn bộ đại nhân trẻ tuổi của Thiên giới nói Thủy Y Y biến thái.
Từ đó về sau, cái tên Thủy Y Y liên quan đến “tiểu ác ma”, “nữ nhân điên”, làm cho rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi bị tâm lý oán hận rất lớn.
Giống như Long Thu Thủy vậy, năm đó cũng từng bị chỉnh rất thảm.
Cố tình, sau vụ đó, Thủy Y Y thực lực đột nhiên tăng mạnh, gần như là mỗi ngày một khác, cường đại đến mức làm người ta không thể tin nổi. Nếu một chọi một thì... trong hàng ngũ những đại nhân trẻ tuổi không có mấy người là đối thủ của nàng. Cho nên, rất nhiều người chỉcó thể bỏ qua uất ức này, không có cách nào khác.
Hoàng Vô Song nghĩ đến chuyện cũ năm đó cười gượng lắc đầu, nhìn Thủy Y Y:
- Dù sao cũng mạnh hơn người khác một chút.
Long Thu Thủy tức giận:
- Thủy Y Y, cô tốt nhất cách chúng ta xa một chút! Chúng ta không muốn trêu chọc vào cô, cô cũng đừng đến trêu chọc chúng ta!
Thủy Y Y cười:
- Biết không, Tiểu Long Long? Ta thích nhất khi nhìn thấy bộ dạngrõ ràng đã tức giận không kìm chế được nhưng lại không có cách nào làm gì ta của ngươi đó.
- Ngươi...
Long Thu Thủy căm tức nhìn Thủy Y Y, sắc mặt đỏ bừng.
- Như thế nào? Muốn đánh nhau?
Trong mắt của Thủy Y Y bỗng nhiên lộ ra vẻ hưng phấn:
- Không phục thì chiến, tu vi tự phong của ta mới ở trung kỳ Chân Tiên, thế nào?
Long Thu Thủy gần như tức đến mức cả người phát run. Trận chiếntu vi tự phong với Sở Mặc đó với gã mà nói chính là sỉ nhục lớn nhất. Nếu đổi lại là đám người trước mặt gã nói như vậy, gã chỉ e là sẽ liều mạng với đối phương.