Thí Thiên Đao

Chương 1383: Cánh Khổng tước nướng



Một quyền nặng tựa vạn quân. Khiến trời long đất lở. Tốc độ của Sở Mặc quá nhanh. Giống như một luồng sáng lao tới. Khổng Hoành Nghĩa hơi kinh ngạc. Nghe nói là một chuyện nhưng nhìn thấy tận mắt lại là chuyện khác. Y rốt cuộc biết chiến tích của Sở Mặc không phải do người khác thổi phồng. Y tranh thủ rút tay ra, chặn lại một quyền của Sở Mặc.

Hai người cứng rắn đánh đón trực tiếp. Sở Mặc thi triển Lâm trong Cửu tự chân ngôn, bất động như núi. Thân hình đứng yên không di động. Khổng Hoành Nghĩa nghe thấy xương tay mình rắc một cái, thân thể không khỏi lùi lại vài bước, vẻ mặt kinh hãi:

- Sao có thể như thế?

Một quyền của Sở Mặc lại khiến tay y bị nứt xương. Hơn nữa, khí thế của Sở Mặc cứ như một ngọn núi, khiến y cảm giác lục phủ ngũ tạng mình đang quay cuồng.

Khổng Hoành Nghĩa cố gắng điều tức thân thể, nhìn Sở Mặc cảnh giác hơn. Không thể tưởng tượng năng lực cận chiến của Sở Mặc lại cường đại như thế.

- Cút đi!

Sở Mặc gầm nhẹ. Hắn đang rất nóng lòng muốn xông vào cái động kia để tìm kiếm tung tích của Kỳ Tiêu Vũ. Hắn không tin Kỳ Tiêu Vũ đã chết. Dù thế nào, hắn cũng phải đến tìm nàng. Thời gian càng bị trì hoãn, Kỳ Tiêu Vũ càng có khả năng gặp nguy hiểm. Điều này càng khiến cho Sở Mặc kích động hơn.

Khổng Hoành Nghĩa lạnh lùng, lấy từ nhẫn trữ vật ra một thanh kiếm cổ, lạnh giọng nói:

- Sở Mặc, ta thừa nhận ngươi rất mạnh, có tư cách đánh một trận với ta. Khổng Hoành Nghĩa còn chưa dứt lời, đã thấy một ánh đao lướt đến. Ánh đao kia tỏa sáng rực rỡ, chói sáng hơn cả ánh mặt trời.

Mấy lời Khổng Hoành Nghĩa định nói bị một đao của Sở Mặc chặt đứt. Khổng Hoành Nghĩa rút kiếm, đỡ đao của Sở Mặc.

Hai vũ khí va vào nhau đánh keng một cái. Chí Tôn kiếm trong tay của Khổng Hoành Nghĩa bị chặt đứt.

Khổng Hoành Nghĩa cực kỳ kinh ngạc. Tuy lúc trước y nghe nói cây đao của Sở Mặc rất đáng sợ, rất tà môn, cao cấp hơn cả Chí Tôn khí nhưng chưa bao giờ nghe một đao lại có thể chém gãy một cái Chí Tônkhí.

Khổng Hoành Nghĩa không kịp tránh tiếp, một cánh tay của y đã bị chặt đứt. Một lượng lớn máu của Chân tiên theo miệng vết thương chảy ra, nhuộm đỏ cả người y.

Khổng Hoành Nghĩa đột nhiên kêu vài tiếng như chim hót. Sau đó biến thành một con khổng tước màu trắng cực lớn mất một bên cánh. Cánh tay rơi trên mặt đất hóa thành một cái cánh khổng tước.

Khổng Hoành Nghĩa bị đánh hiện ra bản thể, tức phát điên, trực tiếp dùng đòn sát thủ. Đuôi chim xinh đẹp nháy mắt biến thành vô số thanhkiếm sắc bén, giống như cả ngàn mũi tên nhọn ầm ầm bắn về phía Sở Mặc. Ẩn chứa sát khí đằng đằng! Đây là tuyệt sát kỹ của tộc Khổng tước.

Sở Mặc gần như đã dùng toàn lực vào một đao vừa nãy, thương thế lại chưa lành. Nên sau khi chém xong, Sở Mặc không nhịn nổi phun máu, mặt mũi tái nhợt.

Nhưng đối mặt với kỹ năng tất sát của Khổng Hoành Nghĩa, con ngươi Sở Mặc vẫn kiên định, không muốn lùi bước. Hắn lấy ra Hỗn Độn Hồng Lô, Hỗn Độn Hồng Lô bay ra ngoài, ngũ sắc đạo đài trong đan điền Sở Mặc điên cuồng vận chuyển, phát ra tiếng kêu ù ù như sấm rền. Thiên ý ngã ý cũng tự động vận hành, điên cuồng hấp thu tinh khí. Một lượng năng lượng lớn tràn vào cơ thể của Sở Mặc, giúp hắn bổ sung thể lực nhanh chóng. Hắn đang cưỡng ép bản thân tăng tu vi.

Khổng Hoành Nghĩa kinh sợ. Cho tới bây giờ y còn chưa gặp ai tăng tu vi kiểu này.

Đây không phải là Nguyên Anh kỳ hay Luyện thần kỳ mà tu vi có thể tăng nhanh như thế. Mặc dù cảnh giới của Sở Mặc không bằng y nhưng cũng là Thiên tiên tu sĩ. Tới cảnh giới này, dù là thiên tài cũng cần có thời gian tích lũy hoặc đại lượng thiên tinh thạch cực phẩm mới tăng tu vi được. Đâu có giống Sở Mặc bây giờ, trực tiếp hấp thu tinh khítrong thiên địa với tốc độ khủng khiếp.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh. Hết thảy sự việc chỉ diễn ra trong chớp mắt. Từ lúc Khổng Hoành Nghĩa bị chặt một cánh, hiện ra bản thể dùng lông đuôi công kích, đến khi Sở Mặc điên cuồng sử dụng tâm pháp bổ sung sinh khí cưỡng ép nâng cao tu vi chỉ mất có vài giây mà thôi.

Hỗn Độn Hồng Lô phóng to, mở miệng lò muốn hút hết lông vũ Khổng tước dưới đất.

Khổng Hoành Nghĩa giận dữ. Lông chim kia đều không phải loại bình thường, đều có linh tính cực cao, là một bộ phận trên thân thể củay, sao có thể bị người ta cướp đoạt trắng trợn như vậy được.

Y hét lớn, muốn chống chế đám lông khổng tước, lách qua Hỗn Độn Hồng Lô, bắn chết Sở Mặc.

Vì bản thân Sở Mặc đang ép buộc bản thân tự nâng cao tu vi, thân mình đang suy yếu. Khổng Hoành Nghĩa rất tự tin có thể bắn chết Sở Mặc.

Nhưng không nghĩ tới, lò luyện đan kia lại phát ra âm thanh trầm đục, tách ra làm bốn cái lò, lần lượt bảo hộ Sở Mặc bốn phía đông, tây, nam, bắc. Nhiều lông khổng tước không kịp tránh, bay thẳng vào lò luyện đan. Mà vào, thì không ra được.

Khổng Hoành Nghĩa phẫn nộ gào thét.

- Mau trả lại lông cho ta!

Từ miệng khổng tước phát ra tiếng nói phẫn hận.

Lúc này, Long Thu Thủy, Hoàng Vô Song, Lục Hồng Tuyết, Thủy Y Y, Huyên Nhi, Huyên Huyên, Hổ Liệt, Nguyệt Khuynh Thành cũng chạy tới, nhìn cảnh tượng trước mắt mà ngây người. Tuy Khổng Hoành Nghĩa cũng theo bọn họ lên núi nhưng lại đi đường khác, không ngờ còn tới trước cả họ.

Bất quá vì sao y lại đánh nhau với Sở Mặc thế? Chẳng lẽ Sở Mặc đã cướp được Phong quân tử ư? Mỗi người đều đang suy đoán.

Bốn cái lò luyện đan lại nhập thành một. Hơn một ngàn lông khổng tước bị lò luyện đan hấp thu hơn chín trăm. Khổng Hoành Nghĩa giận không để đâu cho hết.

Thân thể Sở Mặc hơi lung lay, hắn cưỡng ép tăng lên Chân tiên hậu kỳ trong nháy mắt nhưng thương thế cũng vì vậy mà nghiêm trọng hơn. Hơn nữa, thời gian không còn kịp rồi. Hắn tóm lấy cánh khổng tước, vứt vào Hỗn Độn Hồng Lô, thả người, trực tiếp nhảy xuống cái động không đáy.

- Ta muốn giết ngươi!

Khổng Hoành Nghĩa chỉ còn một cánh phát điên, muốn đuổi theo.

Lúc này, đột nhiên có một thanh lụa đỏ (hồng lăng) dài ngoằng nháy mắt tiến đến trước mặt y, thanh âm nữ tử theo đến, hơi lạnh tỏa ra bốn phía:

- Tiểu khổng tước, ta nói rồi. Ngươi dám bắt nạt hắn, ta sẽ giết ngươi. Thân hình to lớn của Khổng Hoành Nghĩa bị dải hồng lăng đánh bay ra ngoài, té xuống chân núi. Nhưng thân thể y còn chưa tiếp đất đã bị hồng lăng này cuộn lại, mang đến bên cạnh nữ tử kia.

Người xuất thủ là Thủy Y Y. Thủy Y Y dùng hồng lăng hung hăng tát Khổng Hoành Nghĩa bốp một cái, trực tiếp đánh y choáng váng mặt mày.

Khổng Hoành Nghĩa vừa tức vừa sợ:

- Thủy Y Y… ngươi dám…