Thí Thiên Đao

Chương 1687: Ma Dương chiến tướng (1)



Đừng xem thường lực lượng chỉ có mấy trăm người của đám người này, sức mạnh của bọn họ đại diện cho toàn bộ sức mạnh đỉnh cao của Viêm Hoàng đại vực! Trong tinh hà mênh mông, nhóm tu sĩ đứng đầu Nhân tộc này khí thế ngút trời, chấn động đến mức vũ trụ hư không đều phát ra từng trận ầm vang.

Đám sinh linh Ma tộc tu vi cao thâm vừa mới xếp hàng tụ lại thành quân đoàn Ma tộc ở giữa Huyết Ma tinh hà, vào giờ khắc này tất cả đều ngẩng đầu, nhìn về phía hư không xa xôi vô tận.

- Nhân tộc!

- Là loài người!

- Bọn họ rất mạnh!

Trong nháy mắt, những tin tức này lan truyền trong đám sinh linh Ma tộc. Vô số sinh linh Ma tộc rỉ tai nhau thì thầm.

- Yên lặng!

Đúng lúc này, một chiến tướng Ma tộc trẻ tuổi bước ra từ trong ô quang thông đạo, con ngươi của gã trong trẻo nhưng lạnh lùng, phát ra tiếng hô trầm thấp, lập tức khiến cho hàng tỉ sinh linh Ma tộc ngậm miệng lại thật chặt. Sau đó, đôi mắt của chiến tướng Ma tộc này nhìn về phía đám người đang bay rất nhanh trong tinh hà kia, khoé miệng lộ rasự ngoan cường nồng đậm.

- Ta còn tưởng rằng bên ngoài có lực cản rất mạnh, ngay cả hai đoàn quân tiên phong của chúng ta cũng đều bị tiêu diệt hết. Hoá ra chỉ là một đám tu sĩ Nhân tộc có chuẩn bị từ sớm, dùng phương thức đánh lén vô sỉ này mới may mắn giành thắng lợi. Hiện giờ vẫn muốn lặp lại chiêu cũ sao? Thật sự là quá ngây thơ rồi!

Gã chiến tướng Ma tộc này lẩm bẩm trong miệng thứ ngôn ngữ Ma tộc cổ xưa lạnh lùng mà khó hiểu, trong mắt đều là vẻ khinh thường trào phúng. Gã tưởng rằng gã đã tìm ra nguyên nhân hai đợt quân tiên phong trước thất bại, nhưng lại không biết rằng, đây thật ra là chuyện Sở Mặcmuốn cho hắn biết!

Cảnh giới Chí Tôn đỉnh cao muốn xoá đi một chút dấu vết, cho dù là Chí Tôn sơ cấp, tạm thời muốn tìm ra manh mối, căn bản là không thể. Chứ nói gì tới gã chiến tướng Ma tộc này, tuy rằng hắn rất hùng mạnh, nhưng lại không phải là Chí Tôn.

Có điều, trong mắt Sở Mặc, gã chiến tướng này tuyệt đối được coi như là một nhân vật lớn trong Ma tộc!

Không phải chỉ vì lời nói của gã, khiến hàng tỉ sinh linh Ma tộc lập tức câm miệng, thậm chí câm như hến. Mà còn vì một luồng khí trànghùng mạnh trên người gã và cả tướng mạo của gã nữa.

Cho dù là người khá bắt bẻ, cũng rất khó để không thừa nhận gã chiến tướng Ma tộc này rất anh tuấn.

Vóc dáng gã cao to cường tráng, mày kiếm mắt sáng, tóc xoã, mặc chiến giáp màu bạc, đứng ở nơi đó, giống như một trời một vực với đám Ma tộc đen sì kia, thật sự dễ làm người khác chú ý!

Thanh Long ở bên cạnh Sở Mặc, thu nhỏ lại còn một một trượng, nhỏ giọng thì thầm:

- Trang phục của gã hào nhoáng như vậy, vừa nhìn đã biết là một kẻcó tiền, đợi lúc nữa ngươi đi lên chém gã, nhưng đừng đánh nát thân thể, trên người gã… chắc chắn có vật quý báu!

Sở Mặc liếc mắt nhìn Thanh Long.

Thanh Long cười ha hả nói:

- Đến lúc đó chúng ta mỗi người một nửa!

Lúc này, lại có một đám cả nam lẫn nữ trẻ tuổi bước ra từ trong ô quang thông đạo, bọn họ… đúng, chính là bọn họ, rất khó dùng một từ để hình dung đám người này. Nếu không phải bước ra từ chỗ đó. Tuyệt đối sẽ không có ai cho rằng đám người này chính là Ma tộc! Nam nhân khôi ngô phóng khoáng, ngọc thụ lâm phong; nữ nhân yêu kiều rực rỡ, sắc đẹp khuynh thành.

Vừa nhìn đã biết, mỗi một kẻ đều là rồng phượng trong loài người.

Bọn họ lững thững nhàn nhã bước ra từ trong ô quang thông đạo, nhìn dáng vẻ kia, hoàn toàn không giống như là muốn tới tham chiến, mà giống như tới nơi này để dạo chơi trong tiết thanh minh vậy!

Lúc này, đám người Sở Mặc cũng đã bay tới vùng trung tâm của Huyết Ma tinh hà. Đám người vừa bước ra từ ô quang thông đạo vừa đúng lúc nhìn thấy đám người Sở Mặc. Số lượng hai bên gần như không kém nhau là mấy. Đám nam nữ Ma tộc trẻ tuổi vừa bước ra cũng chỉ khoảng hai ba trăm người.

Loại hơi thở của đồng loại này lập tức khiến cho ánh mắt của đám người này cùng lúc loé lên. Trong ánh mắt hai bên đều dấy lên chiến ý điên cuồng!

Sau đó… chính lúc này, Sở Mặc ra tay rồi.

Mục tiêu của hắn chính là chiến tướng mặc chiến giáp màu bạc lúc trước!

Hành động này của Sở Mặc khiến cho đám nam nữ vừa bước ra từ ô quang thông đạo kia sợ ngây người. Bọn họ không ngờ, dưới tình huống như vậy mà Nhân tộc bên này lại vẫn có kẻ dám đi đầu khơi mào phân tranh ư?

- Kẻ này, hắn tưởng rằng chúng ta cũng giống lũ cá hỗn tạp lúc trước sao?

- Kẻ này điên rồi sao?

- Hắn khao khát chiến công đến vậy sao?

- Ha ha, mục tiêu của hắn là Ma Dương chiến tướng, thật thú vị.

- Không ngờ lại dám xông về phía Ma Dương chiến tướng, hắn chán sống rồi sao?

- Kẻ này cũng có cảnh giới cấp Chuẩn Chí Tôn, hắn nhất định là tưởng rằng Ma dương chiến tướng… hợ…

Đám thiên kiêu Ma tộc trẻ tuổi này bàn luận sôi nổi, trong ánh mắt nhìn về phía Sở Mặc, mang theo vẻ đùa cợt không hề giấu giếm. Nhưng vẻ đùa cợt của bọn chúng cũng chỉ kéo dài trong giây lát. Ngay sau đó, cả đám thiên kiêu Ma tộc cao ngạo đó đều ngẩn người ngay tại chỗ, gầnnhư hoá đá.

Bởi vì một đao kia của Sở Mặc quá hung hãn!

Đám nam nữ Ma tộc trẻ tuổi này đứng cách Ma Dương chiến tướng kia cũng không xa. Cho nên bọn chúng có cảm nhận trực quan nhất đối với một đao kia của Sở Mặc. Phảng phất giống như là bổ về phía bọn chúng!

Hung mãnh!

Linh hoạt, sắc bén! Mau lẹ!

Vô song!

Trong ánh mắt của gã chiến tướng Ma tộc mặc chiến giáp màu bạc kia hiện lên vẻ không thể tin nổi pha lẫn hoảng sợ kinh hãi, Sở Mặc một đao chém hắn thành hai nửa.

Nguyên Thần của chiến tướng Ma tộc này đã bị một đao kia của Sở Mặc phá huỷ!

Sở Mặc có thể điều khiển phân thân cấp Chí Tôn, hơn nữa nói lý rathì bản thân hắn cũng vượt xa những tu sĩ cùng cảnh giới kia. Nhiều năm trở lại đây, chiến lực của hắn đã đạt tới cảnh giới gần như làm theo ý muốn. Vì vậy, nếu Sở Mặc của hiện tại phải chống lại Huyết Ma Lão Tổ của năm đó một lần nữa, thì một đao có thể bổ đôi Huyết Ma Lão Tổ!

Cho dù người hắn gặp phải là Tần Thương, kẻ cấp Chí Tôn có dã tâm cực lớn đã phong ấn hắn… một đao này, cũng có thể bổ đôi y!

Vì vậy, cho dù gã chiến tướng Ma tộc này có địa vị không thấp ở Ma tộc. Thậm chí có thể là một kẻ rất xuất sắc, rất cao ngạo trong đám thiên kiêu trẻ tuổi, có thể khinh thường đám bạn cùng trang lứa. Nhưng ở trước mặt Sở Mặc, khuôn mặt gã lại trở nên tái nhợt, yếu đuối đến mứcđáng thương.

Thực sự không chịu nổi một kích!