Thí Thiên Đao

Chương 1690: Trân Trân (2)



- Trân Trân!

- Trân Trân đại nhân!

- Trân Trân tới rồi!

- Trân Trân, cô phải xả giận thay cho bọn ta! Kẻ kia đã giết Ma Dương chiến tướng và Ma Ảnh thần ưng…Một đám nam nữ Ma tộc trẻ tuổi vừa nhìn thấy nữ tử này xuất hiện, lập tức trở nên kích động.

Nữ tử mặc áo choàng đỏ tên là Trân Trân, có nhân khí tối cao vô địch trong toàn bộ đám thanh niên Ma tộc!

Bởi vì nàng ta là Chí Tôn trẻ tuổi nhất trong Ma tộc!

Là một người cực kỳ ưu tú!

Nàng ta gần như là thần tượng chung của toàn bộ đám thanh niên Ma tộc, đi tới đâu đều được muôn người chú ý. Trân Trân gật đầu nhìn mọi người:

- Ta nhìn thấy cả rồi, yên tâm, ta sẽ báo thù cho bọn họ! Thịt của Ma tộc chúng ta là thứ bọn chúng muốn ăn thì có thể ăn sao?

Giọng nói của Trân Trân hơi khàn khàn, sắc mặt rất lạnh:

- Ta sẽ đi bắt vài kẻ Nhân tộc về đây, chúng ta cũng mở thịnh yến thịt người!

- Trân Trân đại nhân uy vũ!

- Trân Trân vô địch!

- Ma Chủ Trân Trân uy vũ!

Sau khi nghe Trân Trân nói xong, đám sinh linh trẻ tuổi cấp cao của Ma tộc đều trở nên kích động.

Sau đó Trân Trân bước từng bước về phía mảnh đất bên cạnh Huyết Ma tinh hà. Nàng đùa nghịch móng tay sơn màu đỏ tươi, cụp mắt xuống, vẻ mặt nhàn nhã đi về phía đám người Sở Mặc.

Lúc này, Sở Mặc cũng nhìn thấy hình ảnh của Ma tộc bên kia thông qua kính tượng. Nhìn thấy Ma tộc Chí Tôn trẻ tuổi đang ung dung đi tới, hai đầu lông mày của Sở Mặc dấy lên ý chí chiến đấu mãnh liệt. Chí Tôn!

Quả nhiên là một Chí Tôn!

Mặc dù không ai hy vọng Ma tộc sẽ xuất hiện một sinh linh cảnh giới Chí Tôn, nhưng kỳ thực trong lòng tất cả mọi người đều hiểu rõ. Ma tộc không thể nào không có Chí Tôn.

Sở Mặc đứng trong hư không, nói với hàng trăm triệu tu sĩ Nhân tộc:

- Ta mời mọi người ăn một bữa cơm! Uống canh thịt dê, ăn chim ưng nướng! Hai kẻ này có lẽ cũng đủ để cả đám chúng ta ăn một bữa rồi! Tuy rằng mọi người đều nhìn thấy trên kính tượng hình ảnh nữ tử mặc áo choàng đỏ kia đang ung dung đi tới, nhưng nghe Sở Mặc nói, đều không kìm nổi mà bật cười ha ha.

- Thưa Thiên giới chi vương, một chút này sao có thể đủ ăn? Ngài xem xem hình thể của hai ma vật này, nếu so với ngôi sao kia thì chỉ giống đồ chơi mà thôi.

- Từ lâu ta đã muốn nếm thử mùi vị của Ma tộc, đoán chừng ăn rất ngon!

Trong đám người truyền tới tiếng cười vang, biến thành binh hồn, chủ tướng Sở Mặc biểu cảm thoải mái, tất cả các tu sĩ Nhân tộc cho dù ban đầu rất lo lắng khẩn trương, nhưng giờ phút này cũng đều bình tĩnh lại.

Sở Mặc lấy ra Hỗn Độn Hồng Lô, Hỗn Độn Hồng Lô kia lại nhanh chóng to ra vô số lần trong hư không, dưới cái nhìn chăm chú trợn mắt há mồm của tất cả mọi người, nó hung hăng hút thi thể bị chém thành hai nửa của Ma Dương chiến tướng vào trong! Sau đó, Sở Mặc chỉ một ngón tay:

- Thuỷ lai!

Nước của ngũ hành trong toàn bộ vũ trụ hư không đều bị ngưng tụlại trong nháy mắt, biến thành một dải thiên hà, trút hết vào trong Hỗn Độn Hồng Lô.

Sở Mặc lại lấy ra rất nhiều dược liệu thượng hạng, ném vào trong Hỗn Độn Hồng Lô, sau đó thở dài nói:

- Bữa canh thịt dê này… thật là quý giá, có nhiều Đế Chủ đại dược như vậy, chút nữa các ngươi có thể từ từ thưởng thức!

- Ha ha ha, Thiên giới chi vương, chúng ta nhất định sẽ thưởng thức bữa canh thịt dê này của ngài một cách nghiêm túc!

- Xin ngài yên tâm, chúng ta sẽ ghi nhớ ân tình này! Sở Mặc thực sự rất mạnh tay, các loại đại dược cấp bậc Đế Chủ đều bị hắn bỏ vào trong Hỗn Độn Hồng Lô.

Một dải thiên hà giống như một con sông lớn cuồn cuộn tuôn trào, không ngừng rót vào trong Hỗn Độn Hồng Lô.

Chỉ là uống một bữa canh thịt dê mà thôi, không ngờ lại làm ra động tĩnh lớn như vậy, thật sự làm cho thế tục kinh hãi. Chí ít, trong suy nghĩ của tất cả những người tham gia trận chiến hôm nay, cảnh tượng này đã trở thành hình ảnh không thể xoá nhoà. Sau bao nhiêu năm trôi qua, khi kể lại chuyện bát canh thịt dê năm đó cho con cháu… sẽ vẫn xúc động đến mức khó mà kìm nén. Nhìn trong ánh mắt của tu sĩ Nhân tộc, cảnh tượng này hiển nhiên khiến cho sĩ khí tăng lên rất lớn, quả thực là làm cho lòng người phấn chấn; nhưng trong mắt đám sinh linh Ma tộc kia, đây lại là hình ảnh có thể khiến cho bọn chúng phẫn nộ đến mức phát điên!

Ma Dương chiến tướng và Ma Ảnh thần ưng là hai kẻ nổi bật trong số bọ chúng, chẳng những bị người giết chết, hơn nữa hiện giờ còn phải trở thành thức ăn cho loài người… Điều này khiến bọn chúng cảm thấy không thể tha thứ. Từ trước tới nay, đều là bọn chúng biến loài người trở thành thức ăn!

Nữ tử Trân Trân mặc áo choàng đỏ, đối mặt với cảnh tượng này, chẳng qua cũng chỉ nhíu nhíu đôi lông mày lá liễu, lúc này, nàng ta đã sắp đi tới mảnh đất bên cạnh Huyết Ma tinh hà, âm thanh khàn khàn từ miệng nàng thốt ra:

- Đồ ăn ngon như vậy, chia cho ta một chén thì thế nào?

Nói xong, Trân Trân khẽ vươn tay, chụp về phía Hỗn Độn Hông Lô khổng lồ trong hư không!

Vù!

Bên trong Hỗn Độn Hồng Lô lập tức toả ra một luồng khí mênh mông hỗn độn, biến thành một đạo thần xích, hung hăng quất về phíacánh tay của Trân Trân!

Đạo thần xích này dài chừng nghìn vạn dặm, trong hư không, loé ra đường phù văn thật lớn màu xanh, tạo nên một loại áp lực cực lớn cho người khác.

Trên mặt Trân Trân lộ ra một tia kinh ngạc, có lẽ là không thể tưởng tượng được món pháp khí này mạnh mẽ như thế, lại có thể tự mình triển khai công kích đối với nàng.

Thân hình nàng vội vàng thoái lui về phía sau. Đùng!

Khí ngưng hỗn độn kết thành thần xích hung hăng quất vào vũ trụ hư không. Khiến cho một mảng lớn hư không đổ sụp. Tuy rằng một roi này không quất trúng Trân Trân, nhưng khí thế cũng khiến cho sắc mặt nàng ta trắng bệch. Quan trọng là một kích mà nàng ta tràn đầy tin tưởng lại bị một món pháp khí hoá giải dễ dàng!

Trong mắt người cảnh giới cao thâm, kỳ thực chuyện này không có gì to lớn. Nhưng trong mắt đại đa số tu sĩ Nhân tộc và sinh linh Ma tộc, chuyện này lại giống như là Trân Trân Chí Tôn trẻ tuổi bị một món pháp khí một chiêu đánh lùi!

Quả nhiên toàn bộ quân đoàn Ma tộc bên kia đều trở nên trầm mặc, ngay cả đám nam nữ quý tộc trẻ tuổi của Ma tộc, sắc mặt kẻ nào kẻ nấy đều trắng bệch, trầm mặc không nói lên lời.

Ngược lại quân đoàn tu sĩ Nhân tộc bên này lập tức phát ra tiếng hoan hô rung trời.

- Ma nữ, muốn đoạt canh thịt dê của bọn ta sao? Đừng có nằm mơ!

- Đúng đấy, nữ nhân của Ma tộc, mau cút về Ma giới của ngươi đi!

- Đúng, cút về đi!