Thí Thiên Đao

Chương 1704: Nghịch thiên (2)



Lúc này đã thất thế nhưng thật sự không thể trách gã được. Gã vừa mới tới, chuyện đầu tiên làm chính là muốn đánh chết Sở Mặc. Nhưng lại không thể thành công.

Đây là số mệnh rồi!

Mạng của Sở Mặc chưa tới đường cùng, số mạng quá hùng mạnh!

Vận số của Nhân tộc cũng chưa tận, nếu không làm sao có thể xuất hiện hai tu sĩ cảnh giới Chuẩn Thánh?

Trước đó, đại năng hoàng tộc La Thiên đã suy diễn đủ kiểu, hơn nữađã suy diễn ở ngay trước mặt gã.

Trong suy diễn, toàn bộ Viêm Hoàng Đại Vực vẫn bị phong ấn rất mạnh. Dựa theo kết quả suy diễn, đừng nói là Bán Thánh, cho dù là Chí Tôn, Viêm Hoàng Đại Vực cũng tuyệt đối không thể xuất hiện được.

Nếu phong ấn đã bị buông lỏng, vô số năm về sau có lẽ sẽ có khả năng này. Bởi vì phong ấn chung quy cũng có ngày nào đó sẽ mất đi tác dụng. Nhưng bây giờ tuyệt đối không thể nào!

Phong ấn kia cũng không phải do người thường làm ra. Đó là do nhóm Chí Tôn năm đó chật vật chạy từ Viêm Hoàng Đại Vực trở về LaThiên Tiên Vực, tìm tới đại nhân vật vô thượng, hơn nữa không chỉ có một người! Cả nhóm đó cùng ra tay phong ấn toàn bộ Viêm Hoàng Đại Vực.

Cũng hoàn toàn phong kín con đường thành Thánh của ông nội Sở Mặc - người từng mạnh nhất của Viêm Hoàng Đại Vực

Đại Ma vương tuy không rõ lắm người ra tay phong ấn Viêm Hoàng Đại Vực là cảnh giới gì nhưng trong lòng cũng có phán đoán. Gã cảm thấy người đó ít nhất là phải trên Thánh Nhân.

Trên Thánh Nhân là Đại Thánh! Mấy Đại Thánh ra tay phong ấn thế giới này, làm sao có thể có việc ngoài ý muốn được chứ?

Làm sao có thể xuất hiện bất ngờ như Sở Thiên Cơ? Ông ta không ngờ đã trở thành Bán Thánh rồi? Có cảnh giới giống với mình!

Nữ nhân kia là ai? Nàng ta làm sao có thể hiểu về La Thiên Tiên Vực như vậy? Thậm chí biết bí mật của hoàng tộc La Thiên!

Điều này thật không thể tin nổi.

Đại Ma vương quyết định, gã phải truyền tin tức này về. Gã tin, tintức này của gã hẳn là có thể xóa bỏ ảnh hưởng của việc gã không thể giết được Sở Mặc.

Viêm Hoàng Đại Vực có vấn đề lớn!

Đại Ma Vương thật ra cũng không hiểu nguyên nhân vì sao người của La Thiên hoàng tộc lại căm hận Sở Mặc như vậy. Theo bản năng, gã nghĩ sự kiêu ngạo của Hoàng tộc La Thiên không cho phép huyết mạch hoàng tộc bị “vấy bẩn”. Dù sao, trong mắt hoàng tộc La Thiên Tiên Vực, Viêm Hoàng Đại Vực cũng vậy mà Ma giới cũng thế, thật ra đều là nơi hoang dã, cơ bản là một nơi không đáng để họ để trong mắt. Về phần trận đại chiến của một kỷ nguyên trước, nguyên nhân cũng rất đơn giản: chính là La Thiên Tiên Vực không hy vọng nơi hoang dã như Viêm Hoàng Đại Vực xuất hiện tu sĩ quá mạnh mẽ. Bởi vậy mới tới đây tấn công, sau khi thất bại thì dứt khoát ra tay phong ấn thế giới này... chuyện này nói toạc ra cũng không có gì. Một câu có thể giải thích: Không thích thấy người khác được tốt đẹp.

Chuyện giống vậy, Đại Ma Vương cũng không phải chưa từng làm. Nói ví dụ như đuổi giết một người tiền hậu duệ của Đại Ma Vương, nói ví dụ như ra tay phong ấn một vài thế giới có thể sẽ xuất hiện đại năng hùng mạnh. Theo Đại Ma vương, tất cả sự tồn tại hùng mạnh đều giống nhau.

Tới một cảnh giới nhất định không nói là ma hay người nữa, bởi vì trong cốt tủy mỗi người đều lạnh lùng giống nhau, đều ích kỷ giống nhau.

Nếu Đại Ma vương biết nguyên nhân thực sự La Thiên Tiên Vực phong ấn Viêm Hoàng Đại Vực, nếu gã biết nguyên nhân thực sự hoàng tộc La Thiên muốn giết Sở Mặc thì không biết Vị Chuẩn Thánh đứng đầu Ma giới như gã có thể giống như bây giờ, tin tưởng cả trăm lần nữa hay không? Đám Sở Mặc đã rút đi khoảng cách rất xa. Bây giờ bên cạnh mảnh đất của TInh hà Huyết ma cũng chỉ còn lại có Đại Ma Vương và nàng kia, cùng với Sở Thiên Cơ và đám Ma Chủ cảnh giới Chí Tôn còn sống, còn có cả đám quân đoàn chủ lực của Ma tộc đang liều mạng chạy trốn sang một chỗ khác của Tinh hà Huyết Ma.

Có thể không chết nhất định không chết, lúc này rồi có cả cao thủ của Ma tộc từ thông đạo Ô Quang không ngừng xông ra bên ngoài.

Sở Thiên Cơ đối với sự công phạt của Ma Chủ, thuận tay vung lên đều có thể lấy mạng số lượng lớn sinh linh của Ma tộc. Sinh linh Ma tộc từ trước đến nay lạnh như băng lại khát máu, thích lấy mạng sinh linhkhác, lúc này rốt cục đã phải nếm tư vị bị người khác lấy mạng.

Cảm giác tuyệt vọng này, loại vô tội tai bay vạ gió này khiến chúng đều chết không nhắm mắt.

Số lượng Ma Chủ Ma tộc cảnh giới Chí Tôn vẫn đang không ngừng giảm đi.

Sở Thiên Cơ quá mạnh mẽ!

Cứ đi thẳng một đường, hống hách vô song không hề nói đạo lý, cơ bản là không hề có lời nói dư thừa nào, giơ tay nhấc chân đều là chiêulấy mạng người ta.

Lúc này Đại Ma Vương rốt cục không nhịn được mà tránh thoát công kích của nữ tử, phải trả giá lớn là một cánh tay bị đánh trúng mà đâm thẳng đầu vào nhánh thông đạo Ô Quang. Cơ thể của gã biến mất trong nháy mắt. Cả thông đạo Ô Quang... đã bị phá hỏng!

Những sinh linh Ma tộc còn lại đều hoàn toàn muốn điên luôn!

- Đại Ma Vương bỏ rơi chúng ta!

- Đại Ma vương chạy trốn...

- Đại Ma vương mặc kệ chúng ta!

Vô số sinh linh Ma tộc đang kêu khóc.

Nữ tử kia nhìn thoáng qua Sở Thiên Cơ đang giết sinh linh Ma tộc không nói một lời, sâu kín thở dài:

- Ta trở về đây.

- Không tiễn.

Sở Thiên Cơ thản nhiên phun ra hai chữ.

Sau đó, tiếp tục giết. Bóng dáng của nữ tử dần nhạt đi trong hư không. Đến cuối cùng, hoàn toàn biến mất.

Ma Chủ Ma tộc cảnh giới Chí Tôn cho tới bây giờ cũng chỉ còn lại có ba tên. Ba người ở đây đều thân mang trọng thương, hấp hối.

Những cao thủ này tùy tiện một người cũng có thể làm cho Thiên Giới xáo trộn long trời lở đất, có thể tiêu diệt vô số tu sĩ nhân loại. Nhưng bây giờ lại được đối đãi như một con mồi.

Chúng trốn không thể trốn, thoát không thể thoát, cơ bản là không đường nào có thể đi. Sở Mặc không chớp mắt nhìn cha mình đang đánh chết đám Ma Chủ Ma tộc Chí Tôn, trong lúc giơ tay nhấc chân trên người có Đạo huyền ảo đang lưu chuyển.

Lần trước cha mình đánh biểu ca còn quá nương tay, quá dễ dàng. Sở Mặc thậm chí chưa kịp thấy rõ ràng. Nhưng lúc này, rốt cục Sở Mặc mới phát hiện trên người cha mình đang có Đại Đạo lưu chuyển. Không ngờ... hòan toàn nghịch thiên với trời đất này.

Sở Mặc hoàn toàn bị cảnh tượng này làm cho sợ ngây người. Hắn nhìn lướt qua những người ở bên cạnh rồi phát hiện chỉ có mình hắn phát hiện ra vấn đề này. Quy luật Đại Đạo vô tận trên người cha giống như cơn sóng lớn mãnh liệt không ngừng sinh sôi, đối kháng với Đạo của trời đất. Thậm chí có cảm giác cao hơn cả Đạo của trời đất này!