- Nhưng bất kể ra sao, người ta là một Chuẩn Chí Tôn, còn lợi hại hơn đám Chí Tôn trẻ tuổi chúng ta, đây là điều không thể nghi ngờ. Đám người lập tức im lặng, tuy rằng trên mặt một số người lộ ra vẻ không phục, nhưng không ai mở miệng phản bác.
Có mặt ở nơi này đều là tinh anh cấp cao nhất trong giới tu hành, bọn họ có thể kiêu ngạo, tự phụ, thậm chí coi trời bằng vung, nhưng bọn họ lại không đủ can đảm phản bác. Đều đã thành đạo rồi, bất kể là đạo gì, nhưng chung quy cũng đã ở cuối đường rồi.
Bọn họ cũng đâu phải đần độn?
Cho dù bọn họ không muốn thừa nhận Lâm Hắc ưu tú đến mức nào, thì cũng không thể không thừa nhận tên tiểu tử này, quả thực rất lợi hại! Trân Trân cũng chưa rời đi, nàng đứng bên cạnh Tuyết Phong, nghe mọi người nghị luận, cuối cùng trong lòng nàng đưa ra quyết định. Nàng sẽ không đi tố giác thân phận Sở Mặc cùng với Cơ Tuyết Phong, càng không đi uy hiếp hắn, lát nữa, nàng sẽ lựa thời điểm, một mình đi gặp Sở Mặc, sau đó, hợp tác với hắn!
Hiện tại nàng đã hiểu rõ, thân phận tu sĩ Viêm Hoàng đại vực kia của Sở Mặc không thể lộ ra ngoài ánh sáng, thì thân phận ma nữ Ma tộc của nàng cũng làm sao để lộ ra được? Nếu như bị người khác phát hiện nàng là người của Ma giới, chỉ sợ sẽ tránh xa nàng một chút trước tiên.
Không phải sợ, mà là xem thường! Thậm chí trong mắt rất nhiều người, thân phận của nàng còn không cao quý bằng tên Sở Mặc của Viêm Hoàng đại vực kia!
Bởi vì cho dù là một đại vực bị phong ấn, thì dù gì cũng tốt hơn. Ma giới tính là cái gì chứ? Đã từng được công nhận sao? Tới sân thí luyện lâu như vậy, Trân Trân chưa từng nghe có người nhắc đến hai chữ Ma giới. Có lẽ, trong suy nghĩ của mọi người, cũng chỉ có một ấn tượng đối với Ma giới mà thôi.
- Ma giới? Đó không phải là nơi chỉ có đám sinh linh cấp thấp, hoàn cảnh ác liệt tràn đầy giết chóc sao? Nơi đó cũng có thể xuất hiện cao thủ sao? Vì vậy, Trân Trân đã quyết định, nếu có thể, nàng muốn kết thành liên minh với Sở Mặc, canh phòng lẫn nhau!
Ưu thế của nàng là có thể nắm trong tay rất nhiều tin tức về La Thiên hoàng tộc từ chỗ Cơ Tuyết Phong! Nàng tin tưởng, Sở Mặc nhất định sẽ rất hứng thú với chuyện này. Về phần Sở Mặc, hắn thực sự rất ưu tú. Nếu hắn có thể sống sót, như vậy, phỏng chừng chẳng mất bao lâu. Hắn thực sự có thể đứng vững trong sân thí luyện này rồi.
Đợi đến ngày Sở Mặc thành đạo, cho dù là khiêu chiến đám cao thủ trên Thiên bảng, phỏng chừng cũng không có trở ngại gì! Tuy rằng Trân Trân không biết rõ tại sao Sở Mặc bị La Thiên hoàng tộc truy sát, nhưng hiện tại nàng đã biết được một chuyện. La Thiên hoàng tộc cũng không phải là chúa tể tuyệt đối của thế giới này! Điểm này có thể nhận ra ở trong sân thí luyện.
Con cháu hoàng tộc Cơ gia không phải là kẻ mạnh nhất!
Trên Thiên bảng, phía sau mỗi cái tên đều cất giấu một thế lực cực lớn!
Nếu như Sở Mặc gia nhập vào một trong số những gia tộc đó, đến lúc ấy, cho dù là La Thiên hoàng tộc cũng chưa chắc có thể làm gì hắn! Lúc này Trân Trân có thể phân tích ra những thứ này, đã xem như là một chuyện rất giỏi giang rồi. Nàng hoàn toàn không nghĩ tới việc La Thiên hoàng tộc nhắm vào Sở Mặc, không phải vì những nguyên nhân mà nàng đã đoán ra. Càng không ngĩ tới việc từ trước tới nay kẻ thù thực sự của Sở Mặc, không phải là La Thiên hoàng tộc.
Nhưng địa vị con người quyết định tầm mắt của người đó, ở địa vị trước mắt của Trân Trân mà có thể nhìn xa như vậy, đã là rất giỏi rồi.
Hơn nữa, hiện tại cho dù là đấng tối cao, cũng không dám nói, lựa chọn này của nàng là sai lầm. Cơ Tuyết Phong nhìn Trân Trân đang suy tư bên cạnh, sâu trong mắt loé lên dục niệm mãnh liệt. Nhưng lúc Trân Trân nhìn sang, trên mặt y lộ ra nụ cười ôn hoà:
- Đang suy nghĩ gì thế?
Trân Trân cười dịu dàng, sau đó ngọt ngào nói:
- Ta đang nghĩ, khi nào thì mình mới có một vị trí nhỏ nhoi trên Nhân bảng.
Cơ Tuyết Phong không kìm nổi mỉm cười:
- Ta còn tưởng là đại sự gì, chuyện nhỏ này cứ để ta, lát nữa ta cho nàng một bộ công pháp, nàng lĩnh hội một chút, sau đó, ta lại chuẩn bịcho nàng mấy viên đan dược. Bảo đảm cảnh giới của nàng sẽ tăng lên rất nhiều!
- Vậy, trước hết xin đa tạ Tuyết Phong ca ca.
Trân Trân cảm kích nói.
… …
Mắt thấy cái miệng lớn của mãnh thú sẽ cắn nuốt mình, Sở Mặc chém liên tiếp ba đao!
Ba đao này, mỗi một đao đều tạo thành vết thương không nhỏ đốivới con mãnh thú kia.
Nhưng nó cũng bị chọc giận triệt để rồi, dường như không nuốt Sở Mặc thì không bỏ qua. Đạo hạnh của nó quá sâu, trấn áp Sở Mặc, khiến hắn không trốn thoát được khỏi nơi này.
Sở Mặc thử dùng mấy loại đạo của bản thân để đối kháng, tuy rằng đạo của hắn hùng mạnh, nhưng lại quá non nớt!
Tựa như đại thụ che trời, cũng phải bắt đầu từ một hạt mầm nhỏ mọc rễ, lúc còn là cây con, chung quy nó cũng rất yếu ớt. Đạo của Sở Mặc đã không còn là cây con, nhưng để so sánh với đại thụ che trời, còn cách một khoảng cách rất lớn.
Chẳng lẽ… thật sự phải vận dụng phân thân sao?
Sở Mặc không kìm nổi cười khổ, trước khi tới đây, Vũ Vi tỷ đã từng cảnh cáo hắn không được tuỳ tiện vận dụng phân thân và Thí Thiên, bởi vì chỉ hướng tính của cả hai đều quá mạnh. Rất dễ làm cho người khác đoán ra lai lịch của hắn.
Nhưng hiện giờ, nếu không dùng, chỉ sợ là hắn phải gặp nạn rồi. Đầu mãnh thú đã gần ngay trước mắt, nếu không phải Sở Mặc vận dụng trận tự quyết, ảnh hưởng một mức nhất định lên thời gian và không gian ở nơi này, hắn sớm đã bị nuốt rồi.
Thương Khung Thần Giám tuôn ra ánh sáng vô tận, nhưng chung quy nó không phải là pháp khí lấy tấn công làm chủ. Thứ động vật cắn nuốt này, khẳng định không thể tổn thương nó, nhưng nó cũng không có cách nào phản kích.
Đúng lúc này, đột nhiên Thương Khung Thần Giám truyền đến cho Sở Mặc một đạo tin tức:
- Vào đây!
Chỉ có hai chữ!
Sở Mặc lập tức hiểu ra, nhưng hiểu thì hiểu, hắn vẫn có chút do dự.
Nếu bị mãnh thú kia nuốt, lúc nào mới có thể ra ngoài? Nó cũng không phải mãnh thú tầm thường, trong bụng nó nhất định có pháp trận thiên nhiên thuộc tính âm hàn hoàn chỉnh!
Nếu dám tuỳ tiện chui ra, nhất định sẽ bị pháp trận làm cho tiêu tan một cách dễ dàng!
Vậy thật sự là khóc không ra nước mắt rồi. Ngay tại lúc công phu của Sở Mặc đang do dự, một đạo kiếm khí, giống như là đến từ cửu thiên, vô cùng sắc bén, lập tức chém về phía đầu mãnh thú kia!