Thí Thiên Đao

Chương 1836: Danh chấn Sân Thí Luyện (1)



Bởi vì y đã đi tới Sân Thí Luyện được xưng là máy xay thịt thiên tài!

Là nơi thật sự khủng bố.

Còn với ba huynh đệ Tử Đạo, Lưu Vân Phong, Sở Mặc, đến nơi này, trong lòng bọn hắn kiên định một nửa, bởi vì đã được về nhà!

Con đường chạy trốn của ba người hoàn toàn dựa theo chỉ dẫn của Sở Mặc. Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì Sở Mặc có thể tránh đượcnhững chỗ nguy hiểm của nơi này. Vừa vặn, đám người tông chủ Hạo Nguyệt Tông... thì không thể!

Bọn họ đâm thẳng đầu vào lại đột nhiên phát hiện vì sao Sân Thí Luyện được xưng là cỗ máy xay thịt thiên tài. Bởi vì đối với đa số bọn họ thì nơi này chính là một tuyệt địa vô cùng kinh khủng!

Sau khi đi vào, thập tử vô sinh! ( Chỉ có đường chết)

Ngoài vài Chuẩn Thánh bị trọng thương ra, mười mấy Chí Tôn ở phía sau ngay cả kêu thảm thiết cũng không kịp đã không hiểu sao bị ngã xuống, tông chủ Hạo Nguyệt tông rốt cục dừng bước. Gã tóc tai bù xù, cả người bị thương đứng trong hư không, không nhịn nổi ngửa mặt lên trời thét dài, tiếng rống giận bi phẫn hóa thành thanh âm ù ù của Đại Đạo truyền ra khoảng cách xa vô tận.

- Lưu Vân Phong! Ngươi cấu kết với kẻ địch bên ngoài, đánh chết lão tổ của Hạo Nguyệt tông ta, ngươi tán tận lương tâm, sẽ không được chết tử tế!

- Tốt bụng nhắc nhở đạo hữu đồng đạo trong Sân Thí Luyện, Lưu Vân Phong đại nghịch bất đạo, cùng với kẻ địch tru sát lão tổ Hạo Nguyệt tông ta. Ta lấy thân phận tông chủ Hạo Nguyệt tông, tuyên bố ở đây...

Đang lúc tông chủ Hạo Nguyệt tông gầm thét, nói phải trục xuất Lưu Vân Phong khỏi tông môn thì một đường thẳng đen xì như mực từ phía dưới bắn thẳng về phía gã.

Mặc dù trước tiên đã có ba tên trưởng lão cảnh giới Chuẩn Thánh phát hiện ra và ra tay ngăn cản, mặc dù bản thân tông chủ Hạo Nguyệt tông cũng đã cảm nhận được nguy hiểm và làm động lác lẩn tránh. Nhưng, vẫn muộn.

Đây là Sân Thí Luyện!

Không phải Thiên Cương Đại lục, không phải địa bàn Hạo Nguyệt tông của gã. Không nói đến gã nói cái gì ở đây có thể có ai để ý tới gã hay không, chỉ nói tới sinh linh khủng bố trong Sân Thí Luyện cơ bản sẽ không nghe gã giương oai như thế!

Phụt!

Đường thẳng màu đen này xuyên thủng qua cơ thể của tông chủ HạoNguyệt tông, sau đó cơ thể của gã bị một khí tức màu đen điên cuồng cắn nuốt như tằm ăn rỗi!

- Không xong, tông chủ bị thương!

- Mau lui lại!

- Dẫn tông chủ rời khỏi đây!

Một đám người của Hạo Nguyệt tông dẫn theo tông chủ của bọn họ vô cùng chật vật điên cuồng lùi về phía cửa vào. Cũng đồng nghĩa với việc hành động đuổi giết lần này của chúng hoàn toàn thất bại.

Ngay cả một cọng lông của kẻ địch cũng không đụng được lại còn hao binh tổn tướng, tổn thất vô cùng thê thảm và nghiêm trọng.

Khi những người của Hạo Nguyệt tông dẫn theo tông chủ của chúng lui tới lối vào Sân Thí Luyện thì trên người của mọi người gần như đều mang theo đủ loại vết thương. Trong quá trình rút đi còn có rất nhiều người ngã xuống, vĩnh viễn ở lại nơi này.

Những người ngã xuống đó đều là tu sĩ cảnh giới Chí Tôn, tất cả đềulà của cải quý giá nhất của Hạo Nguyệt tông.

Nhưng ở nơi Sân Thí Luyện này, bọn họ lại yếu ớt tới mức không chịu được một kích!

Những tu sĩ bình thường kiêu ngạo đến mức hận không thể cho mắt mọc trên trán rốt cục đã hiểu được ba chữ Sân Thí Luyện có ý nghĩa thế nào, cũng hiểu được hàm nghĩa đích thực của những chữ “ cỗ máy xay thịt thiên tài”.

Bọn họ đều cảm giác mình là thiên tài, cho nên, bọn họ bị “xay” rồi... Chỉ đơn giản như vậy!

Về phần nửa câu nói mà tông chủ Hạo Nguyệt tông liều mạng hô lên, đến tột cùng có thể có bao nhiêu tác dụng, trong lòng họ một chút hy vọng cũng không có.

Hạo Nguyệt tông ngươi thật sự là có hơi nổi tiếng đấy, ở toàn bộ Thiên Cương Đại Cực là tông môn cấp cao nhất. Nhưng ở trong Sân Thí Luyện này ngoại trừ người đến từ Thiên Cương Đại Vực tán thành Hạo Nguyệt tông ra thì gần như không có bất kỳ ai sẽ để ý đến một tông môn như họ. Lợi hại, có bản lĩnh thì ngươi đánh tới những Đại Vực khác thử xem? Cho dù là Đại Vực kia có lực lượng không bằng Hạo Nguyệt tông ngươi nhưng La Thiên Tiên Vực cũng tuyệt đối sẽ không ngồi im mà nhìn loại chuyện như vậy phát sinh.

Tông chủ Hạo Nguyệt tông cả người bị thương nặng, tuy rằng được trị liệu đúng lúc nhưng lại vẫn bị hôn mê.

Mấy trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, đều từ trong mắt đối phương thấy được sự hối hận.

Biết vậy chẳng làm rồi! Vì dọn đi gốc cỏ trong tông môn, kết quả là chọc tới một ma đầu khủng bố như thế. Ngay cả lão tổ Thánh Nhân của họ cũng bị một đao chém chết. Bây giờ người ta lại hoàn toàn chạy thoát, chạy tới nơi như Sân Thí Luyện rồi quả thực như là rồng lặn biển sâu. Một khi tương lai người này trưởng thành, có thể lại cùng Lưu Vân Phong trở lại Hạo Nguyệt tông báo thù rửa hận hay không?

Điều đó là nhất định rồi!

Đổi lại là bọn họ cũng sẽ làm như vậy!

Sớm biết như thế, lúc trước sao còn làm chứ? Những người của Hạo Nguyệt tông này như cha mẹ chết mà xám xịt rút lui khỏi Sân Thí Luyện. Sau này làm thế nào thì trở về lại nghĩ cách vậy. Vừa mới “xay” chết người của bọn họ vẫn chỉ là sinh linh trong Sân Thí Luyện mà thôi. Nếu chẳng may đợi một đám người cuồng chiến đấu ở đó đến e là không thể đi được. Nói không chừng từ hôm nay trở đi, Hạo Nguyệt tông sẽ phải diệt môn!

Đến nhanh, đi cũng mau. Bọn người của Hạo Nguyệt tông này sau khi biến mất không lâu thì thật sự có nhiều người nghe được câu nói dở dang của tông chủ Hạo Nguyệt tông mà xông tới nơi này.

Bọn họ một là tò mò, muốn biết xảy ra chuyện gì, hai là để chiếnđấu. Một đám gà con yếu nhược tới từ tông môn thì cảnh giới cũng sẽ không quá kém, dùng để luyện tập thì quá là thích hợp luôn.

Kết quả đám người đó đều vồ vào khoảng không, vẻ mặt phẫn nộ rời đi.

Các loại tin tức về trận này của Hạo Nguyệt tông rốt cục sau năm này ba huynh đệ Sở Mặc cùng Tử Đạo, Lưu Vân Phong chạy trốn về Sân Thí Luyện đã hoàn toàn truyền ra ngoài.

Vô số tu sĩ trong Sân Thí Luyện đều bị tin tức này làm chấn động đến gần như nói không ra lời. Đúng vậy, bọn họ đều là thiên kiêu, đều là tuyệt thế thiên kiêu!

Ở trong khu vực cực lớn đó bọn họ đã là đại diện ưu tú nhất trong đám người kia.

Nhưng dù là thiên kiêu thế nào, lại ưu tú như thế nào, những Chí Tôn trẻ tuổi này cho tới bây giờ cũng không dám nghĩ lấy cảnh giới và thực lực của họ lại dám chiến với một Thánh Nhân. Chớ nói chi là một đao chém Thánh Nhân, điều này quả thực đâm đầu vào miệng quỷ!