Thí Thiên Đao

Chương 1931: Trảm Cửu U Thánh chủ (2)



Thế gian này, làm sao xuất hiện người như thế?

- Cửu U Thánh chủ … cút ra đây chịu chết!

Sở Mặc hét lớn!

Mũi đao huyết sắc yêu dị đến tột đỉnh, chỉ vào hướng thanh niên anh tuấn trong chiến xa cổ xưa.

Ực.

Cửu U Thánh chủ, bỗng nhiên theo bản năng... nuốt nước miếng một cái.

Yết hầu nhấp nhô, con mắt giật giật. Nhìn gương mặt của thanh tiên anh tuấn kia, một mảnh tái nhợt. Hắn cầm tay vịn ghế dựa trên chiến xa, không thể tin nổi nhìn Sở Mặc:

- Ngươi... Ngươi...

- Cút ra đây!

Sở Mặc bỗng nhiên giơ tay lên, hung hăng một chưởng vào Cửu U Thánh chủ.

Oanh!

Chiếc chiến xa của Cửu U Thánh chủ kia đột nhiên bộc phát ra một cỗ hơi thở tang thương hùng hồn. Một cỗ sức mạnh khai thiên, nháy mắt hình thành một lỗ đen như mực, hướng về phía tay đánh vào của Sở Mặc.

- Hủy diệt!

Cửu U Thánh chủ gầm lên.

Đây là chiêu mạnh nhất mà hắn có thể thi triển ra …

Hủy diệt!

Một loại công pháp mạnh nhất trong tộc Cửu U cổ.

Loại công pháp này, chẳng những là hủy diệt đối thủ, còn có chính mình!

Tại thời khắc này, Cửu U Thánh chủ không còn lo bất kì điều gì nữa. Cho dù tự thân ngã xuống, hắn cũng nhất định phải tru sát Sở Mặc trong này.

Hắn mới Đại Thánh cảnh thôi!

Nếu để cho y trở thành đầu sỏ, vậy thì như thế nào?

Thế gian này, còn có ai có thể ngăn cản y?

Đều nói con khỉ cái thế vô song kia, trước mắt thanh niên này, mặc cho ai nhìn hắn chiến đấu, chỉ sợ đều sẽ không cho là hắn yếu hơn so với con khỉ kia!

Hơi thở hủy diệt vô tận hướng về bao phủ Sở Mặc, chỗ ngồi chiến xa cổ xưa của Cửu U Thánh đã hoàn toàn biến mất!

Thân mình chính là một Đại Thánh khí cao nhất, dùng để thi triển kỹ năng tuyệt sát hủy diệt của Cửu U cổ tộc, có thể thêm vào uy lực gấp mấy lần!

Công kích như vậy, ngay cả là loại đầu sỏ vô thượng tồn tại, cũng không dám coi thường!

Thời gian và không gian chu thiên, tại thời khắc này, lại lần nữa rơi vào ngưng trệ. Loại chiến đấu dũng mãnh đến có thể ảnh hưởng thiên đạo, thường xuyên sẽ ảnh hưởng đến vận hành thời gian và không gian. Tuy rằng không đến mức thay đổi hướng đi của con sông thời gian, nhưng lại có thể tạo thành ảnh hưởng sâu xa tương đương.

Âm thanh nhe răng cười độc ác của Cửu U Thánh chủ truyền đến:

- Tiểu súc sinh, theo ta cùng chết!

Ở ngoài tràng vực, Cơ Thanh Vũ và Sở Thiên Cơ trừng mắt như muốn nứt, vài tu sĩ Đại Thánh La Thiên hoàng tộc vẻ mặt cũng giống như vậy.

Trận chiến này, quả thực đi theo hướng không ngờ tới.

Sở Mặc một đao chém sáu gã Đại Thánh Cửu U cổ tộc, làm cho bọn họ không thể tưởng tượng.

Cửu U Thánh chủ không chút do dự đã phát động một kích hủy diệt, lấy bản thân hiến tế, càng làm cho bọn họ không tưởng được.

Phần tàn nhẫn này, phần quyết tuyệt này, cũng không phải bất cứ kẻ nào cũng có thể làm được.

- Ai muốn cùng chết với ngươi?

Trên người của Sở Mặc, trong giây lát tách ra tinh quang vô lượng. Tinh quang này nháy mắt liền lan ra ngoài, bao trùm biển sao vô tận.

Vũ trụ trong hư không, có trăm triệu ngôi sao, trong giây lát bị động đến, tất cả đều tản mát ra thành tinh quang mãnh liệt, cùng tinh quang trên người Sở Mặc trên người hô ứng lên.

Trong thân thể Sở Mặc, chỗ đạo đài lớn nhất, trong thời gian ngắn đã bao phủ toàn thân Sở Mặc!

Hình thành một tòa đạo đài biến hóa, xuất hiện dưới chân Sở Mặc!

Sở Mặc chân đạp đạo đài, người mặc vô lượng tinh quang, trong đan điền Thất Tinh lóng lánh, cầm trong tay huyết sắc Thí Thiên, trên đỉnh đầu, Thiên Tự thần văn bay múa.

Cửu U Thánh chủ đánh ra một kích hủy diệt này, giống như là lông chim giữa cuồng phong, trực tiếp đã bị thổi bay rồi, biến mất không hình không ảnh.

Sở Mặc đưa tay lên chính là một đao.

Hào quang một đao kia hiện lên, thiên địa đều yên tĩnh.

Cửu U Thánh chủ, đã chết.

Không biết qua bao lâu, thân xác của Cửu U thánh chủ, mới trực tiếp nứt ra, thành hai nửa, sau đó... giống như là trải qua tỉ tỉ năm nham thạch, bị gió thổi một cái, trong nháy mắt phong hóa biến mất. Không lưu lại một chút dấu vết gì. Triệt để bỏ mạng ở thế gian này.

Từ rất xa trong vũ trụ vô tận, trong giây lát truyền tới một tiếng rống giận kinh thiên động địa cùng với... hai tiếng cười vui vẻ đến mức tận cùng.

Bất quá ngay sau đó, tiếng rống giận cũng không nghe thấy, tiếng cười cũng đã biến mất.

Sau khi Cửu U thánh chủ chết, còn có ba bốn tu sĩ đại thánh cảnh của Cửu U cổ tộc, thân thể cũng từ từ nứt ra. Cũng giống như Cửu U thánh chủ vậy, phong hóa trên chiến trường này.

Tiếp đó, tu sĩ Cửu U cổ tộc đếm không hết trên chiến trường này, bọn họ thậm chí không biết rõ rốt cuộc xảy ra cái gì, người liền vỡ vụn ra, phong hóa... biến mất ở chỗ này.

Tinh quang giết!

Sở Mặc mới vừa câu động những ngôi sao vô tận, chỗ ánh sao đi qua, toàn bộ Cửu U cổ tộc tu sĩ bị diệt.

Một kích này, đối với Sở Mặc mà nói, tiêu hao quá lớn. Nhưng lại rất đáng giá!

Bởi vì, cơ hồ đã không có tu sĩ Cửu U cổ tộc có thể đứng trên chiến trường này nữa.

Bị một kích này của y, toàn bộ đều bị giết hết rồi!

Tất cả người La Thiên hoàng tộc, tất cả đều ngây người ra đứng ở đó, ngây ngốc nhìn hư không, các chiến sĩ Cửu U Cổ tộc không ngừng phong hóa biến mất …, sau đó theo bản năng... đưa mắt nhìn bóng hình người đứng yên trong hư không kia.

Trong lúc bất chợt, một chiến tướng Chí Tôn của La Thiên hoàng tộc gầm thét ra một tiếng kinh thiên động địa:

- Sở Mặc... Vô địch! Hoàng tộc... Vô địch!

Trong nháy mắt, tất cả nhiệt huyết mọi người, giống như là lập tức bị hoàn toàn đốt cháy vậy.

- Sở Mặc... Vô địch! Hoàng tộc... Vô địch!

Làn sóng kia vang vọng ở toàn bộ vũ trụ hư không, khí thế cường đại đến tột đỉnh, khắp vòm trời đều bị rung chuyển.

Ngay cả những tu sĩ Đại Thánh cảnh, cũng không nhịn được la lên.

Trận chiến đấu nhiều năm như vậy, không ngờ lại kết thúc như vậy, ngoài dự liệu của tất cả mọi người.

Cửu U cổ tộc, thế lực mạnh mẽ hoành hành không biết bao nhiêu năm, bị Sở Mặc một người, hai đao, đánh cho thê thảm!

Mặc dù chưa diệt tộc, bởi vì Cửu U lão tổ còn tồn tại. Nhưng so với những ngày bị tiêu diệt toàn bộ phỏng đoán cũng sẽ không xa vời là bao.

Ánh mắt Cơ Thanh Vũ lóe lên, nhẹ giọng nói:

- Từ đây thế gian vô Cửu U.

Từ đây thế gian vô Cửu U!

Sở Mặc nhìn xa xăm vào tinh hà, thu ánh nhìn hướng chiến trường của Cửu U lão tổ lại, nhìn mẹ mình, chậm rãi nói:

- Chưa đủ, chúng ta cần … là La Thiên chỉ có một Hoàng tộc tôn!