Thí Thiên Đao

Chương 1947: Gặp nguy (1)



Tướng mạo Hiên Vô Địch rất anh tuấn, nhìn qua cũng chỉ chừng ba mươi tuổi, mày kiếm mắt sáng, vóc người thật cao, tóc đen buộc chặt, đầu đội kim quan do thần kim luyện chế mà thành. Kim quan này, chính là một món đại thánh khí! Y mặc một bộ trường bào màu xanh, ngồi ở chỗ đó, dáng vẻ đường đường, tương đối nho nhã. Cô gái ngồi đối diện y, sắc mặt lạnh như băng, đôi mi thanh tú cau chặt, nhưng nàng thật sự quá đẹp. Dù là gương mặt lạnh lùng, không chút cảm xúc, cũng xinh đẹp để cho người khác phải nghẹt thở. Trên người nàng, không có một chút xíu hơi thở nào tỏa ra. Nhìn qua, giống như là một người phàm vậy.

- Sở muội, mấy ngày nay người của mười ba đảo sẽ lục tục đến, ăn mừng hôn lễ của chúng ta. Lúc đó, mong rằng Sở muội có thể cho tại hạ một chút mặt mũi, không nên lạnh nhạt với bọn họ.

Hiên Vô Địch thận trọng nhìn cô gái trước mắt. Y rất thích người đàn bà này, từ lần đầu tiên gặp thấy nàng, y liền rơi vào lưới tình rồi. Không cách nào tự kềm chế. Cho nên, mặc dù y là một đại thánh trẻtuổi, nhưng ở trước mặt cô gái này, y lại có vẻ rất cẩn thận, sợ câu nói nào không đúng, đường đột giai nhân.

Cô gái ngẩng đầu lên, con người lạnh lẽo nhìn Hiên Vô Địch, nhàn nhạt nói:

- Nếu muốn ta ăn nói dễ nghe thì đơn giản thôi, phong ấn luôn cả khả năng nói chuyện của ta đi.

- Ôi, Sở muội, ngươi nói xem tội gì ngươi phải thế chứ? Ta thực lòng thực dạ với ngươi! Có trời chứng giám!

Hiên Vô Địch không biết làm sao, nhìn cô gái xinh đẹp tuyệt trần trước mặt, thậm chí còn không có ý định nổi giận.

Hai người cô của y đã coi như giai nhân đẹp nhất trên đời này rồi, dùlà tài hoa hay nhan sắc đều xếp hạng đầu. Nhưng trước mặt Sở Tình thì vẫn kém cỏi hơn một chút.

Lần đầu tiên thấy Sở Tình, Hiên Vô Địch liền không nhịn được phải thốt lên:

- Cô gái này chỉ trên trời mới có!

- Thực lòng thực dạ?

Trên mặt cô gái lộ nụ cười nhạt khinh thường, nhếch môi mỉa mai:

- Thực lòng thực dạ của ngươi chính là phong ấn tu vi của ta lại, sau đó ép cưới?

- Ta… ta…

Hiên Vô Địch có chút cứng họng. Quả thực, chuyện này là do y làm. Bởi vì mới nhìn thấy cô gái này ngay lần đầu tiên y đã yêu nàng rồi, hơn nữa còn thề trong lòng, cuộc đời này không phải nàng thì không lấy.

Nhưng cô gái này quá lạnh lùng, thực sự là quá lạnh lùng rồi!

Hơn nữa tính tình còn hoang dã!

Nói ra, Giới Hải đạo tông bị Cổ Tông biển Thiên giới trấn áp đã quen. Người từ trên xuống dưới đều có loại tính tình không quá mạnh mẽ. Mặc dù Hiên Vô Địch là Đại Thánh trẻ tuổi, nhưng mấy năm gần đây cũng không làm chuyện gì xấu xa. Chứ đừng nhắc tới chuyện cướp người như vậy. Thực sự đây là lần đầu tiên.

Lúc y gặp cô gái này, hình như nàng đang tìm gì đó, cứ quanh quẩn qua lại trên biển Thiên giới.

Lúc đó, trong biển Thiên giới còn đang có một sinh vật biển cảnh giới Đại Thánh đang lạnh lùng nhìn nàng chằm chằm, có vẻ như chuẩn bị ra tay với nàng vậy.

Đầu tiên Hiên Vô Địch tiến lên đánh bại sinh vật biển đó, sau đó rabắt chuyện với nàng. Nhưng cô gái này vốn chẳng thèm đoái hoài gì tới y, xoay người rời đi. Cuối cùng bị y dây dưa đến phiền, liền dứt khoát ra tay.

Lần ra tay này khiến Hiên Vô Địch phải hết hồn.

Rõ ràng là một tu sĩ cảnh giới chưa tới Thánh nhân nhưng lực chiến lại mạnh mẽ khôn tả, bức cho Đại Thánh như y cũng phải luống cuống tay chân, thậm chí còn thiếu chút bị thương.

Cuối cùng, y không thể không dùng mấy món đại thánh khí, rồi dùng thần thông vô thượng gắng gượng trấn áp nàng, sau đó phong ấn tu vinàng lại, đem về Giới Hải đạo tông.

Vốn lúc ấy theo ý Hiên Vô Địch là nói để cho y và nàng chung sống một khoảng thời gian.

- Cuối cùng nàng sẽ hiểu tấm lòng của ta thôi.

Đây là câu nói lúc trước mà y nói với cha mình Hiên Tùng.

Không ngờ Hiên Tùng trực tiếp khịt mũi coi thường, nói:

- Đúng là chó má, gì mà hiểu tấm lòng, đàn bà, chỉ cần ngủ nàng, nàng chính là người của ngươi! Nào có nhiều thời gian đôi co chuyệntình cảm với nàng!

Một câu nói của đại đương gia, liền trực tiếp quyết định chuyện này.

Lúc ấy Hiên Vô Địch cũng không phản đối quyết liệt cho lắm, bởi vì thật lòng bản thân y cũng rất muốn cưới cô gái này làm vợ.

Hiên Nguyệt cùng Hiên Tuyết đều đã từng tới đây, gặp mặt cô gái này. Tuy nhiên hai người đều có chút không tán thành cuộc hôn nhân sắp tới, nhưng vì đại ca đã quyết định, hai người liền cũng không can dự nhiều. Chuyện đó thực ra cũng chẳng có gì là ghê gớm ở vùng biển Thiên giới này.

Nhất là hôm nay Giới Hải đạo tông đã trở thành thế lực mạnh nhất trong biển Thiên giới, thế thì lại càng chẳng lo.

Đường đường một thiếu chủ thiên kiêu Đại Thánh trẻ tuổi, muốn cưới một cô gái, quá đáng sao?

Kỳ Tiêu Vũ lạnh lùng nhìn Hiên Vô Địch, trong lòng nàng cũng là nóng nảy không thôi. Nàng có thể cảm ứng được, hẳn là Sở Mặc đang có mặt ở gần đây! Loại năng lực cảm ứng này của nàng trên trời dưới đất, độc nhất vô nhị!

Bởi vì nàng có thất khiếu linh lung tâm!

Cho nên, dù là Sở Mặc cũng không có loại năng lực này như của nàng. Chẳng những nàng có thể cảm ứng được vị trí đại khái của Sở Mặc, thậm chí còn biết giờ này Sở Mặc vẫn đang còn sống!

Chẳng qua là không ngờ, gặp phải chuyện như vậy, bản thân đột nhiên lại bị thế lực lớn trong biển Thiên giới cướp về làm Thiếu chủ phu nhân…Hiên Vô Địch nhìn Kỳ Tiêu Vũ khuyên nhủ tận tình:

- Sở muội, chuyện này thực sự đã thành kết cục chắc chắn. Cho dù trong lòng người hận ta, trách ta, oán ta, ghét ta… nhưng mà ta thật lòng thích ngươi, ngươi yên tâm, sau khi cưới, nhất định ta sẽ đối xử tốt với ngươi!

- Hiên Vô Địch, ngươi cảm thấy hành vi cưỡng ép người khác này của ngươi là tốt sao? Ngươi cũng được coi như một đại nhân vật, tu vi cảnh giới Đại Thánh, muốn tìm dạng phụ nữ nào mà không được? Vì sao cứ phải ép bức ta?

Kỳ Tiêu Vũ nhìn Hiên Vô Địch:

- Ngươi là một người tốt, nhưng chúng ta thực sự không thích hợp.

- Hôm nay ta đã là thiếu chủ của thế lực mạnh nhất biển Thiên giới này, sao còn không thích hợp? Ngươi muốn tài nguyên nào ta cũng có! Hôm nay ngươi chỉ là cảnh giới Thánh nhân, sau này ta có thể giúp ngươi trở thành Đại Thánh chỉ trong vòng một ngàn năm!

Hiên Vô Địch có chút kích động nói.

- Ta không thèm.

Kỳ Tiêu Vũ nhàn nhạt nói:

- Hoàng tộc La Thiên ta cũng không thèm để mắt…

- Ha ha, nói đúng, chúng ta… cũng không thèm để mắt tới hoàngtộc La Thiên!

Theo giọng nói này, một người thanh niên đi từ bên ngoài vào, nhìn có vẻ tương tự vài phần với Hiên Vô Địch, nhưng đôi mắt lại ác liệt hơn Hiên Vô Địch rất nhiều.