Thí Thiên Đao

Chương 1978: Lão Đế vương tấn thăng tổ cảnh



Hành động điên cuồng của lão Đế vương khiến những người trên chiến trường khó mà tránh thoát. Cứ thế, vô luận địch hay ta đều bị bao phủ trong phạm vi thiên kiếp tổ cảnh.

Đám người Cơ Đông Cổ quá bất ngờ, bọn họ cảm giác, lão Đế vương điên rồi. Kiếp vân trong thiên kiếp tổ cảnh đều hình thành khá chậm nên đám người này đã có ý muốn rút lui, trước khi thiên kiếp sinh ra kịp thoát ly khỏi chiến trường.

Nhưng chiến đấu ở cấp bậc này đâu thể nói lui mà lui được. Ít nhất, Sở Mặc cũng sẽ không để bọn họ dễ dàng rời đi.

Cơ Đông Cổ điên cuồng, giận dữ gào thét:

- Lão già kia, ngươi điên rồi!

Sở Mặc cười ha ha, lại chém tới một đao. Cơ Đông Cổ không kịp né tránh, chỉ có thể giơ kiếm lên đỡ. Rắc một cái, trường kiếm đứt gãy. Sự sắc bén của Thí Thiên cộng thêm sức mạnh của Tinh quang sát đã giúp chựt đứt thanh kiếm này.

Sau đó, đao của Sở Mặc lại trực tiếp chém vào tay Cơ Đông Cổ. Cánh tay của lão bị chặt đứt.

Trong chớp mắt khi cánh tay rơi xuống, một thân ảnh sặc sỡ bay vụt qua cướp luôn nó đi. Đó chính là Đại Công Kê.

Giờ là lúc nào rồi mà vẫn còn có kẻ có tâm tư đi cướp đoạt chiến lợi phẩm chứ. Hành động điên rồ của Đại Công Kê khiến đám người kia tức điên lên, cũng để vô số người choáng váng, tự nhủ: đây có thật làphượng hoàng trong truyền thuyết không, sao lại như cái đồ lưu manh đầu đường xó chợ thế chứ?

Đại Công Kê cười ha ha, để lại tàn ảnh trong không trung.

Sở Mặc trầm giọng quát:

- Sư phụ, ông nội, hai người lui vào chính giữa pháp trận hộ thành, tất cả mọi người đều lui đi, cả bảy Đại thánh nữa.

Ma Quân và Sở lão không do dự rút lui. Bọn họ cũng biết sắp xảy ra chuyện gì, cũng biết Sở Mặc không sợ thiên kiếp nên ngay lập tức quay về trung tâm pháp trận hộ thành. Đại Công Kê cào cào móng, móng nó còn đang nắm thật chặt cánh tay của Cơ Đông Cổ, vẻ mặt hài lòng nói:

- Chắc cái này cũng phải luyện được thành pháp khí chứ, không biết được bao nhiêu tiền đây?

- …

Mọi người câm nín.

Sở Mặc lại hét lên lần nữa:

- Cậu, mau mở pháp trận đến mức lớn nhất, sử dụng toàn bộ khí vận của hoàng tộc đi. Đế vương đáp ứng, thả đế vương ấn vào chính giữa pháp trận. Khí vận La Thiên hoàng thành tích lũy bao nhiêu năm ầm ầm bạo phát.

Lực lượng này khiến mọi người sợ đơ ra. Mặc dù mọi người đều đoán được hoàng tộc nội tình thâm hậu nhưng hiện tại mới biết, mình vẫn đánh giá thấp khả năng của hoàng tộc.

Gia tộc vạn cổ chấp chưởng khí vận của La Thiên đại vũ trụ có sức mạnh cực kỳ to lớn mà người thường không thể lường hết được. Khi trận pháp vận hành tối đa, dù là cự đầu cũng không làm gì được trong một thời gian ngắn. Chẳng qua Đế vương còn hơi nghi ngờ, tự hỏi sao Sở Mặc lại biết nhiều thế? Có một số việc, thậm chí cả Cơ Thanh Vũ và hoàng trữ Cơ Khải cũng không biết, chỉ có Đế vương mới có tư cách biết.

Bất quá, ông âm thầm lắc đầu cảm thán, đứa cháu ngoại này của ông đúng là yêu nghiệt.

Cơ Đông Cổ bị chém đứt một tay, lại thấy Sở Mặc bình tĩnh chỉ huy đám người, giận điên lên mắng to:

- Tiểu súc sinh, ngươi nạp mạng đi!

Sở Mặc cười nói:

- Lão già kia, lời này để ta nói mới đúng.

Một lão già tiên phong đạo cốt đứng xa lạnh giọng nói:

- Sở Mặc…

Sở Mặc thậm chí không cần nhìn, chỉ dựa vào hơi thở và thanh âm cũng đủ để biết đó chính là Bắc Đẩu lão tổ.

- Lão gia hỏa, còn nhớ Tinh đồ chứ?

Sở Mặc vừa nói vừa vung đao chém Cơ Đông Cổ.

Vẫn là đao Tinh quang sát. Sở Mặc đang đặc biệt đánh cho Bắc Đẩulão tổ nhìn. Quả nhiên, Bắc Đẩu lão tổ bi phẫn, công kích kinh khủng như vậy đáng lẽ đã thuộc về lão.

Sở Mặc chém ra một đao, đồng thời còn ngưng tụ tinh thần quyết một nghìn thần văn thành chiến y mặc lên người. Nháy mắt, người hắn sáng rực, khí tức cường đại khiến người khác nghẹt thở.

Chiến lực của hắn đã đạt đến Đại thánh đỉnh cấp, gần với cự đầu, trực tiếp áp chế Cơ Đông Cổ khiến lão không thể thở nổi. Lão ta hoảng sợ. Trước khi đến đây, lão cũng biết Sở Mặc rất mạnh, chiến lực mạnh mẽ, có thể đánh ngang với Đại thánh. Nhưng đó chỉ là lời đồn, chưa tận mắt chứng kiến. Hôm nay gặp mặt mới biết lời đồn không những không sai, mà còn có chút đánh giá thấp chiến lực của Sở Mặc.

Đâu phải Đại thánh đỉnh cấp, rõ ràng là cự đầu đến nơi rồi, hắn có khi còn đánh được một trận với một đại năng trẻ tuổi ý chứ.

Mà hắn mới tu đạo bao nhiêu năm, tính trước tính sau có khi chưa đến một trăm năm. Sao trên đời này lại có một tên yêu nghiệt như vậy?

Cơ Đông Cổ vừa suy nghĩ vừa khởi động chân hỏa, lão đã nổi sát tâm. Thậm chí, hiện tại lão còn quên mất kiếp vân thiên kiếp tổ cảnhđang ngưng tụ, lão chỉ muốn tru diệt Sở Mặc.

Lão biết rõ, nếu Sở Mặc không chết, sẽ có một ngày, dòng thứ của hoàng tộc sẽ bị diệt trên tay hắn.

Bắc Đẩu lão tổ cũng vọt tới chỗ Sở Mặc, bên cạnh đó còn có mười mấy tu sĩ Đại thánh đỉnh cấp nữa. Có người của gia tộc Hồng Hoang lão tổ, cũng có dòng thứ của hoàng tộc.

Những người này hận Sở Mặc thấu xương, vừa ra tay đã giở sát chiêu. Mọi thứ kể thì dài nhưng lại chỉ diễn ra trong nháy mắt. Giọng nói của mọi người đều biến thành thần niệm hiện đầy trời nên nhìn qua thấy rất loạn. Đa số người phía dưới lại không nghe được hết, không biết thế nào mà lần.

Chỉ có một số Thánh nhân cảnh giới cao thâm và Đại thánh mới có thể hiểu những người ở trên nói gì.

Lúc này, lão Đế vương đến bên Sở Mặc, cùng Sở Mặc đánh giết đám đại tu sĩ kia. Ông là ông ngoại Sở Mặc nhưng hai người chưa từng trao đổi gì nhiều, nhưng giờ phút này, hai ông cháu nhìn nhau một cái, tự hiểu tâm ý của đối phương. Sở Mặc chém ngang một đao, ánh đao quét đến hàng vạn lý. Hai tu sĩ Đại thánh bị đao của Sở Mặc chém thành hai khúc, rơi xuống phía dưới pháp trận, nổ banh xác.

Bốn tiếng nổ vang lên đại biểu hai tu sĩ kia đã bị pháp trận hộ thành nghiền thành tro bụi. Tinh khí từ người bọn họ đã bị pháp trận trực tiếp hấp thu.

Tiết tấu của trận đấu quá nhanh. Nhanh đến nỗi người ở dưới không nhìn được rõ. Hình ảnh bọn họ nhìn được là sự việc đã xảy ra được một lúc rồi. Sở Mặc vung đao đánh quyền, chiến y thần văn đại đạo sáng loáng, cả người giống như một chiến thần chân chính, quét ngang thiên hạ.

Cơ Đông Cổ, Bắc Đẩu lão tổ và những người khác đều cảm thấy áp lực.

Bọn họ thấy khó tin, không cam lòng, bọn họ không phục.

Tại sao một tên tiểu tử tu đạo còn chưa đến một trăm năm lại có thể khiến các tu sĩ sống đến ngàn năm như bọn họ cảm thấy áp lực thế chứ? Hoàn toàn không hợp với lẽ thường chút nào.