- Chuyện ta cần làm vô cùng đơn giản, để cho phu quân các cô nhanh chóng trưởng thành, sau đó giúp ta chém thần cách! Lão phuđường đường là một tu sĩ cảnh giới Thái Thượng lại không thể làm chủ sự sống chết của mình, điều đó không phải chê cười hay sao?
Linh Thông Thượng Nhân vẻ mặt đương nhiên, nói.
- Ông coi đây là chê cười, nếu như vậy, vì sao ông không ra mặt nói cho hắn biết?
Thủy Y Y bác bỏ nói.
- Nói thẳng cho hắn biết mới là chê cười.
Linh Thông Thượng Nhân nói:
- Có một số việc, các cô không hiểu được.
- Chúng ta đương nhiên không hiểu... chỉ có điều ông đã nói chúng ta có thể tùy ý rời khỏi, vậy chúng ta sẽ đi ngay bây giờ! Ông đường đường là cao thủ cảnh giới Thái Thượng, sẽ không nói không giữ lời chứ?
Thủy Y Y nhìn Linh Thông Thượng Nhân nói.
- Đương nhiên nói giữ lời.
Linh Thông Thượng Nhân nói:
- Chỉ có điều ta không đề nghị các cô rời đi.
- Ha ha
Kỳ Tiêu Vũ vẻ mặt trào phúng. Linh Thông Thượng Nhân nói:
- Các người rời khỏi Tú Thủy sơn trang thì nửa bước cũng khó mà đi. Cảnh giới này của các cô ở La Thiên Tiên Vực cũng không dám nói là đứng trong hàng ngũ đỉnh cấp, ở Thông đạo này... càng không coi vào đâu cả. Hơn nữa, bây giờ các cô rời đi thì có thể đi đến đâu? Sở Mặc cái tên khốn đó... hắn cũng không ở Thông đạo!
- Ông không được nói hắn như vậy!
Thủy Y Y và Kỳ Tiêu Vũ cùng căm tức nhìn Linh Thông Thượng Nhân.
- Thực sự là... Thực sự là... Con mẹ nó! Khóe miệng của Linh Thông Thượng Nhân co quắp, một lúc lâu lại thở dài một tiếng:
- Các người cứ an tâm ở nơi này tu luyện đi. Tý nữa ta sẽ bảo người đưa tài nguyên cùng với hệ thống phương thức tu luyện cho các cô. Nếu muốn đi ra ngoài cũng có thể, lúc nào lên đến Tổ cảnh đỉnh... lúc đó hãn nghĩ đến việc này.
Linh Thông Thượng Nhân nói rồi thân hình lóe lên, biến mất tại chỗ. Nếu không phải cần câu còn đó, phao trong nước còn dang dập dềnh chìm nổi, thậm chí có người sẽ cho rằng lão ta chưa bao giờ xuất hiện.
- Rốt cuộc lão ta có ý gì? Thủy Y Y nhìn Kỳ Tiêu Vũ, vẻ mặt nghi hoặc.
Kỳ Tiêu Vũ cũng là vẻ mặt mờ mịt, hoàn toàn không hiểu Linh Thông Thượng Nhân tại sao lại muốn làm như vậy.
- Lão nói với chúng ta nhiều như vậy, rốt cuộc là có ý gì chứ?
Thủy Y Y nói thầm:
- Nếu lão không có ác ý, vì sao đối đãi với phu quân của chúng ta như vậy? Đưa ra lời tiên đoán kia là lão đã hại bao người mà!
Kỳ Tiêu Vũ khẽ gật đầu một cái:
- Thực sự là hại không ít người, nhưng suy nghĩ kỹ một chút thìdường như cũng không hại gì đến phu quân chúng ta?
- Hình như... hơi có lý.
Thủy Y Y nói, còn nói thêm:
¬ - Không nên không nên, chúng ta không được trúng gian kế của lão già đó. Nhỡ đâu... nhỡ đâu...
Nhỡ đâu nửa ngày, Thủy Y Y cũng không thể nói xong, bởi vì chênh lệch cảnh giới của song phương thật sự quá lớn!
Đây không phải là một chút chênh lệch thôi, e rằng trước đó không ai nghĩ ra được Linh Thông Thượng Nhân lại là một cao thủ cảnh giớiThái Thượng. Chuyện như này thật sự không cần khoác lác, cơ bản không cần thiết phải giấu diếm.
Lúc này, bỗng nhiên có một thị nữ cảnh giới Đại Thánh cười cười, từ rất xa gọi hai nàng:
- Hai vị tiểu thư, lão gia phân phó đưa công pháp tu luyện và tài nguyên cho hai tiểu thư, còn bảo ta đốc thúc hai vị tiểu thư tu luyện.
Kỳ Tiêu Vũ:
...
Thủy Y Y:...
Hai nàng đầu đầy hắc tuyến, mặt im lặng nhìn nhau.
Cảm giác này làm sao lại giống... một phụ thân nghiêm khắc mà từ ái vậy?
Cảm giác này... Thật là lạ!
- Hừ, đi, đi xem, xem lão già đó rốt cuộc đang giở trò quỷ gì!
Thủy Y Y kéo Kỳ Tiêu Vũ đứng dậy. Chỉ có điều khi nhìn thấy công pháp và tài nguyên tu luyện này, hai nàng lại đều sợ ngây người, ngốc ở đó.
Thủy Y Y nhìn Kỳ Tiêu Vũ:
- Thật sự muốn bồi dưỡng chúng ta thành Tổ cảnh sao?
Tiên dược, đại thánh dược cả đôi bày ở đó, dùng phù triện đặc thù phong ấn. Mỗi bộ công pháp đều là cổ kinh chân chính, bày ở đó, mặt trên còn tản ra đạo vận vô cùng. Còn có mấy bình đan dược, mặt trên của mỗi bình đều dùng phù triện phong ấn lại.
Thử thần thức một chút là có thể biết những đan dược này có cônghiệu như thế nào.
Hai nàng không phải là loại không có kiến thức, nhưng nói thật, tài nguyên tu luyện xa xỉ như vậy, đời này các nàng vẫn là ít thấy.
Linh Thông Thượng Nhân, lão rốt cuộc muốn muốn làm gì?
...
Nhóm 4 người Sở Mặc lúc này đã di chuyển đến trong sơn lĩnh, cách xa nơi biên giới cực lạnh đó. Liên tiếp đi đã gần tháng, không biết đã đi được khoảng cách bao xa.
Thế giới Thông đạo thật sự là quá lớn.
Sinh linh ở đây cũng không biết bao nhiêu mà đếm, đủ loại sinh linh đều có.
Bốn người thậm chí còn gặp phải một con ong mật Tổ cảnh đỉnh, khí tức trên người của nó phát ra làm người ta cảm thấy run rẩy.
Chỉ có điều đôi bên cũng không giằng co hay phát sinh xung đột, thậm chí con ong mật kia còn chỉ dẫn cho bọn họ một con đường, mộtcon đường thông với thành của nhân loại. Sau đó rất bình tĩnh đi cùng họ mấy ngày rồi mới cáo từ rời đi.
- Chúng ta bây giờ phải làm gì?
Không có thể suốt ngày lục đục với nhau, không có nguy hiểm tứ phía bất cứ lúc nào cũng có thể phải chết... Mông Nã đi tới nơi này lại thấy không quen.
Tử Đạo và Âu Dương Phỉ cũng đều vẻ mặt mờ mịt nhìn Sở Mặc. Lệnh bài Phong Thần ở chỗ Sở Mặc, hai người cũng không cần phải lo lắng sẽ gặp phải nguy hiểm gì. Ở đây cũng không phải lãnh địa của Lạc Thủy gia tộc, hai người cũng không sợ bị người khác nhận ra. Nếu tuluyện... đến cảnh giới của bọn họ sẽ bế quan suốt năm, sẽ tìm kiếm dược liệu mạnh để luyện đan. Muốn tăng cảnh giới lên cũng không phải chuyện một sớm một chiều có thể hoàn thành.
Cho nên tất cả họ đều nhìn Sở Mặc, không biết nên làm gì.
Sở Mặc nhìn mấy người, nói:
- Đầu tiên, ta muốn biết lần này Phong Thần Bảng là gia tộc nào nắm trong tay. Sau đó, ta muốn tìm vài người.
Tử Đạo, Mông Nã và Âu Dương Phỉ nhất thời vẻ mặt kinh hãi nhìn Sở Mặc. Cảnh giới của ba người đều rất cao, năng lực tính toán quámạnh mẽ, thoáng cái đã tính ra Sở Mặc muốn làm gì.
Khóe miệng Tử Đạo giật giật:
- Không phải là huynh muốn cứu bằng hữu của huynh ra đấy chứ? Cứ như thế, tin huynh có thể chém vỡ thần cách còn bảo mật được hay sao?