Thí Thiên Đao

Chương 2217: Tiền sử (1)



Càng về sau, vì nghe nói vương tộc đã xuất hiện nguy cơ, Sở Bạchlập tức trở về vương tộc họ Sở. Đáng tiếc, khi y trở về đến vương tộc họ Sở, Sở Mặc đã lựa chọn luân hồi. Cũng sau đó không lâu, toàn vương tộc họ Sở liền gặp nạn.

Sở Bạch đã từng kinh diễm vô cùng kia cũng vì đó tan thành mây khói.

Trong trí nhớ đời trước của Sở Mặc, quan hệ giữa hai người tuy không đến mức nói là tình cảm huynh đệ sâu đậm, nhưng quan hệ cũng rất tốt. Quan hệ thế này dù không cần nói chuyện nhiều, nhưng có chuyện gì cũng có thể giúp đỡ cho nhau, ủng hộ cho nhau. Nếu không, Sở Bạch cũng đâu đến mức vừa mới nghe nói Sở Mặc gặp nguy hiểm đã lập tức chạy về vương tộc họ Sở?

Nghĩ đến đủ chuyện kiếp trước, Sở Mặc không khỏi thở dài một tiếng. Lòng nói:

- Không biết người tên Sở Bạch kia có phải là người huynh đệ kiếp trước của mình hay không?

Cổ Thần gia tộc?

Trong căn nhà tranh tượng trưng cho thánh địa tối cao của toàn bộ Cổ Thần gia tộc, có sáu lão giả đang ngồi xếp bằng.

Có người nói căn nhà tranh này là do người sáng lập ra Cổ Thần gia tộc năm xưa tạo lên, là nơi dùng để bế quan tu luyện. Sau này, Thủy tổ của Cổ Thần gia tộc sau khi đuổi theo tổ tiên của Vương tộc Sở thị thì căn nhà tranh đó liền bị bỏ hoang.

Đến lần thứ hai ông ta trở về, ở đây sáng lập lên Cổ Thần gia tộc, thời gian đã qua rất nhiều năm. Năm đó, căn nhà tranh vì nguyên nhân có pháp trận nên nhìn qua vẫn nguyên trạng. Cho nên, nó cứ như vậy mà được lưu lại đến giờ. Cho tới tận hôm nay đã biến thành nơi chuyên dụng để tổ chức cuộc họp quan trọng nhất trong toàn bộ gia tộc Cổ Thần.

Cái gọi là cuộc họp quan trọng nhất chính là dành cho những Thái Thượng Cổ Tổ nghị sự. Còn mấy người khác ngay cả gia chủ của gia tộc Cổ Thần cũng không có tư cách bước vào căn nhà tranh này.

Lúc này, sáu lão già đều ngồi xếp bằng ở đó không nhúc nhích, như những pho tượng đã khô vậy. Nhưng trên thực tế, bọn họ lúc này lạiđang đàm luận tương đối kịch liệt, tất cả đều dùng thần niệm bí ẩn nhất để bảo đảm không có bất kỳ ai có thể biết giữa họ đang trao đổi cái gì.

- Mặc công tử muốn tấn công rồi.

- Năm xưa ta từng ngăn cản, nhưng các người lại cự tuyệt!

- Bây giờ nói như vậy không còn ý nghĩa nữa.

- Đi? Ở lại?

- Đi!

- Gia tộc sẽ bị hủy.

Trên mặt của sáu Thái thượng Cổ tổ đều không có tâm tình gợn sóng nào. Trên thực tế, nếu có người đẩy cánh cửa này ra, nhất định sẽ cho rằng bên trong đang có sáu pho tượng đặt đó. Bởi vì trên người họ dường như không có chút sức sống nào tỏa ra cả.

Bọn họ đang nghiên cứu, có muốn ở lại gia tộc Cổ Thần đợi Sở công tử tới hay không.

Cảnh này nhìn thì hơi nực cười. Sáu Chúa tể cảnh giới Thái thượng đối mặt với một thanh niên còn chưa tới cảnh giới Thái Thượng lại sinhra tâm tình sợ hãi!

Điều đó rất không bình thường. Đổi lại là trước đây chính bọn họ cũng sẽ không tin nổi.

Lấy số tiền lớn mời Tinh Thần đạo quân, Huyền Tôn cổ tổ cùng Bạch Linh cổ tổ cũng là chuyện do 6 người họ gật đầu đồng ý.

Nhưng bây giờ căn cứ vào những gì họ suy diễn, 3 Thái thượng Cổ Tổ không thuộc 13 cổ tộc đó dường như sinh mệnh đã sinh dị biến rồi. Tuy là họ không suy diễn ra được cụ thể thêm nhưng đối với cao thủ cảnh giới như họ thì một thay đổi rất nhỏ cũng đủ làm bọn họ suy diễnra vô số khả năng có thể tồn tại.

Dưới cái nhìn của bọn họ, ba người Tinh Thần đạo quân vô cùng có khả năng đã chịu bất chắc. Kết quả này làm bọn họ cảm thấy khiếp sợ.

Nhưng bọn họ tuyệt đối không tin chuyện như vậy một mình Sở Mặc có thể làm được.

- Thái Thượng Vô Cực và Phật Đà Vô Lượng vẫn ra tay can thiệp.

Một tên Cổ tổ của gia tộc Cổ Thần nói.

- Chắc chắn mười phần. Một Cổ tổ khác tán thành.

- Rốt cục là tại sao bọn họ cứ muốn can thiệp chứ?

- Thế giới Thông đạo chắc là thật sự phải bị hủy rồi.

Một tên Cổ Tổ suy đoán vô cùng lớn mật.

- Điều đó không thể! Nếu như thế giới Thông Đạo thật sự phải hủy diệt, chúng ta tất nhiên sẽ có thể cảm nhận được.

Một tên Cổ Tổ phản bác.

- Chúng ta thân là người trong cuộc, lấy cái gì mà có thể cảm nhậnđược? Trên tổng thể, con cờ nào có thể tự chi phối số mệnh của mình chứ?

- Chúng ta cũng chẳng phải quân cờ, chúng ta là người đánh cờ.

- Quân cờ cho tới giờ sẽ không cho mình là quân cờ.

Lại là một hồi trầm mặc. Những Thái thượng Cổ tổ cảnh giới quá cao thâm. Bọn họ đối với vạn vật trên thế gian đều có lý giải và quan điểm của riêng mình. Cho nên, mỗi người cũng khó mà chấp nhận được quan điểm của người khác. Nhưng bọn họ cũng có chung nhận thức cho rằng Thái Thượng Vô Cực và Phật Đà Vô Lượng vẫn ra tay can dự vào chuyện này.

- Ba người đi, ba người ở lại.

Cuối cùng, một cổ tổ có bối phận già nhất chậm rãi mở miệng:

- Không thể cứ chờ chết ở đây như vậy. Cử người đi tới phương đông cầu kiến Thái Thượng vô cực đi. Hỏi xem tại sao lão lại làm vậy!

- Ta cảm thấy việc đó chẳng có ý nghĩa gì. Nếu như lão đã thực sự quyết tâm can dự vào chuyện này, trên thực tế, hiện tại đã có thể chứng minh lão đã quyết tâm can dự vào. Cho nên cho dù có đi cũng không thể gặp được lão ta.

- Ta nghe nói trong gia tộc có một vãn bối gây dựng một tổ chức tên là Liên Minh Tinh Anh?

- Nói làm sao mà lại bắt đầu tổ chức đó đi.

Tên Cổ tổ vừa mới nói rồi trầm mặc một chút, nói tiếp:

- Trong tổ chức này có đa số là đệ tử của 13 cổ tộc. Nói cách khác, chỉ cần tổ chức đó còn, 13 cổ tộc... cũng sẽ không thật sự hoàn toàn diệt vong.

- Ông quá bi quan rồi chăng? Lẽ nào ông cho rằng 13 cổ tộc thật sự có nguy cơ diệt vong?

- Không phải ta cho là thế. Các người lẽ nào không suy diễn hay sao? Trong lòng các người không rõ hay sao?

Tên Cổ tổ Thái thượng của gia tộc Cổ Thần sau khi nói xong, mọi người lại tiếp tục trầm mặc trong thời gian dài.

Cuối cùng, Cổ tổ bối phận già nhất nói:

- Như vậy đi, lấy tài nguyên mà hiện giờ gia tộc hiện có mang một phần ba tới cho đứa trẻ đang nắm giữ Liên Minh Tinh Anh. Bởi vì ta nghe nói năm xưa Sở công tử... vốn ở trên Phong Thần Bảng. Chỉ là vì hắn lúc còn ở chiến trường Viễn Cổ tự chém thần cách của mình. Ta còn biết năm xưa mấy người bằng hữu của Sở công tử vốn ở trong Liên Minh Tinh Anh, nhưng bây giờ đều đã đi theo Sở công tử, rời khỏi đórồi. Cho nên trong chuyện này nhất định sẽ tồn tại rủi ro nhất định. Nói không chừng rủi ro đó sẽ ứng lên người đứa trẻ đang đang nắm giữ Liên Minh Tinh Anh. Mà chúng ta lại chờ ở đây. Ta ngược lại muốn nhìn xem hai vị Thái Thượng Vô Cực rốt cục có thể can thiệp tới mức nào. Thật giống như làm vậy không hề có nhân quả gì quấn thân hai lão vậy.