Cũng may. Hiện tại toàn bộ thế giới Bàn Cổ, cũng không có cách nào bố trí ra một tòa pháp trận như vậy.
Hơn vạn tên tu sĩ cảnh giới Đại Tổ bọn họ chỉ cần hô nhau xông lên, một người một đòn, cũng đủ khiến cho Sở Mặc bị băm thây thành vạn đoạn.
Nhưng như vậy, quả thật coi như là thành toàn cho Sở Mặc!
Sau khi hắn thành lập Bàn Cổ, trong lịch sử nhân loại... sẽ trở thành một nhân vật điển hình.
Cho dù là ai cũng không bỏ qua được. Sẽ lưu lại bóng ma vĩnh viên trong lòng của vô số tu sĩ Thiên Nhân. Bởi vì đơn đả độc đấu, không có người nào là đối thủ của hắn.
Cho đến giờ phút này, Mạc Nhiên mới hiểu được vì sao lần này, Vô Lượng Thiên Chủ lại phái hắn đến đây. Bởi vì hắn không tới, như vậy, sợ rằng cũng chỉ có thể khiến cho Đại Thiên Chủ tự mình ra mặt!
Sở Mặc lại đứng ở nơi đó, một người giống như một tồn tại vô địch, vững vàng ngăn cản tất cả các tu sĩ Thiên Nhân tộc ở bên ngoài tường giới.
Một người đơn độc đấu với trăm vạn người.
Không nói gì khác, chỉ riêng phần dũng khí này, cũng đủ khiến cho người ta cảm thấy chấn động.
Nhưng Mạc Nhiên ghét nhất, chính là loại bá đạo và cường thế này.
Bởi vì hắn cũng là một người như thế!
Nhưng ngày này qua ngày khác, hiện tại ở chỗ này, hắn giống như một nhân vật diễn phối hợp.
Mà nhân loại áo trắng kia, là hồng hoa, hắn... là lá xanh. Sự hiện hữu của hắn, dường như chỉ để tôn lên vẻ đẹp của đối phương.
- Cùng lên...!
Mạc Nhiên cuối cùng quyết định. Hắn biết rõ, mình không thể chờ đợi thêm nữa!
Ở đây, thậm chí bao gồm cả hắn, nếu chỉ đơn đả độc đấu, không ai có thể thắng được Sở Mặc.
Đúng lúc này, ở trong tường giới phía sau lưng Sở Mặc bất chợt có hai bóng người đi tới.
Một người trong đó lại khiến cho sắc mặt của Mạc Nhiên chợt biến đổi!
Kinh Hồng!
Mạc Nhiên thiếu chút nữa thất thanh gọi ra thành tiếng.
Người kia thiếu chút nữa đã thành đạo lữ của hắn!
Ở trong tu sĩ Bốn Đại Thiên, gần như không có gì qua lại. Nhưng tồn tại ở trong cao tầng đỉnh cấp của bốn Đại Thiên, vẫn có một ít qua lại với nhau.
Năm xưa, Thiên Chủ Tử Kim Thiên đại đạo Hồng Mông, thiếu chút nữa đã gả Kinh Hồng cho hắn. Chỉ có điều sau đó, bản thân Kinh Hồng không đáp ứng. Cuộc hôn sự này cũng không bệnh mà chết.
Loại thân phận giống như bọn họ, tất nhiên cũng sẽ không có người cố ý đề cập tới, lại cang không đi nói ra ngoài.
Nhưng ở trong lòng Mạc Nhiên, trước sau vẫn tồn tại mộ tâm tư phức tạp đối với Kinh Hồng.
Từ nhỏ đến lớn, hắn còn chưa từng bị người nào cự tuyệt qua.
Kinh Hồng, là người đầu tiên từ chối của hắn.
Mạc Nhiên thấy Kinh Hồng, tay giơ lên thật cao, lại để xuống. Chữ giết kia, hắn không thốt ra khỏi miệng.
Bên cạnh, hơn vạn tên tu sĩ Thiên Nhân cảnh giới Đại Tổ vừa nâng khí thế lên, theo đó chợt tan ra. Trong lòng rất nhiều người thậm chí sinh ra một sự bất mãn mãnh liệt. Đó là một loại cảm giác một bước đạp vào chân không, rất khó chịu.
Nhưng Mạc Nhiên lại giống như không cảm nhận được sự bất mãn của những người bên cạnh. Hắn thản nhiên nói:
- Vì sao?
Lúc nói ra những lời này, hắn là nhìn Kinh Hồng nói.
Kinh Hồng và Vu Hồng hai người một trái một phải, đứng ở bên cạnh Sở Mặc, hơi lùi lại phía sau một thân người.
Đây là một loại quan hệ chủ yếu và thứ yếu rất tự giác.
Nghĩ đến thân phận Đại Thiên Chủ của Sở Mặc, Kinh Hồng đứng như thế, cũng không tính là gì cả. Nhưng vấn đề là, nàng vì sao lại đứng ở gần Sở Mặc như vậy?
Loại khoảng cách này đã khiến trong lòng Mạc Nhiên cho là khoảng cách giữa nam nữ. Gần như vậy... đây rõ ràng là một loại khoảng cách rất thân mật... khoảng cách không đề phòng!
Giờ phút này, Mạc Nhiên có cảm giác ghen ghét dữ dội. Ngay cả chính hắn cũng cảm thấy có chút kỳ quái. Không nên như vậy. Kinh Hồng và hắn vừa không có từng quan hệ gì, tại sao mình lại tức giận như vậy?
Đúng lúc này, Kinh Hồng đứng ở phía đối diện, bỗng nhiên thản nhiên nói:
- Hắn mạnh hơn ngươi.
Hắn mạnh hơn ngươi...
Bốn chữ này vang lên ở trong đầu Mạc Nhiên, ầm ầm nổ tung!
Trong nháy mắt này, toàn thân hắn gần như muốn phát điên rồi!
Những lời này, ở trong miệng của bất kỳ kẻ nào nói ra, hắn cũng không sẽ tức giận như vậy. Cho dù là phụ thân hắn, Vô Lượng Thiên chủ nói như vậy, hắn cũng chỉ sử dụng gương mặt lạnh lùng đối diện.
Duy nhất chỉ có nữ nhân này, người từng từ chối hắn nói ra, khiến cho hắn hoàn toàn không có cách nào chịu được!
- Nàng nói cái gì? Nàng... Lặp lại lần nữa?
Mạc Nhiên nói ra những lời này, gần như là nghiến răng nghiến lợi, thốt ra từng từ từng chữ.
Đôi mắt hắn nhìn chằm chằm vào Kinh Hồng.
Loại trạng thái này, ngay cả những tu sĩ Thiên Nhân cảnh giới Đại Tổ đang đứng ở phía sau lưng Mạc Nhiên, cũng cảm giác có chút kỳ quái. Bọn họ không rõ, vì sao Mạc Nhiên gặp phải Kinh Hồng, sẽ thất thố như vậy?
Tuy rằng Kinh Hồng đã từng là người của Tử Kim Thiên, nhưng bây giờ nàng đã phản bội Tử Kim Thiên, trở thành một thành viên của thế giới Bàn Cổ.
Chẳng qua là một phản đồ mà thôi, có đáng để cho hắn vừa nhìn thấy liền kích động như vậy hay không?
Lẽ nào, Kinh Hồng này đã từng là nữ nhân của Mạc Nhiên hay sao?
Không phải chứ?
Bọn họ đều chưa từng nghe nói qua về chuyện này.
Lúc này bên kia, Kinh Hồng vẫn giọng điệu hờ hững, nhìn Mạc Nhiên nói:
- Hắn mạnh hơn ngươi!
- Ta... Muốn giết ngươi!
Thân hình Mạc Nhiên bỗng nhiên xông ra ngoài.
Trong giây lát, thân hình của hắn trở nên cao lớn không gì sánh được. Đó là một loại đại đạo đỉnh cấp thật sự. Có thể gọi là vô lượng!
Đây là một loại đạo truyền từ Vô Lượng Thiên Chủ. Khi thi triển ra, loại lực lượng pháp tắc cường đại này, vô biên vô lượng, trực tiếp có thể phong kín tất cả các góc độ, trấn giết toàn bộ phương hướng vị trí của đối phương.
Không có gì khác để tưởng tượng về thủ đoạn này. Nếu có, chỉ là nghiền ép và trấn giết trên pháp tắc chân chính.
Đại đạo giản lược nhất.
Thật sự đến cảnh giới chí cao. Gần như rất ít thấy loại thần thông như vậy xuất hiện.
Mọi người chiến đấu, gần như chính là xem đạo hạnh sâu hay cạn. Đấu, cũng gần như chính là so lực lượng mạnh hay yếu.
Loại năng lực này của Mạc Nhiên, không thể không nói là tương đối khủng khiếp.
Thậmchí tới một loại trình độ gần Đại Thiên Chủ!
Hắn thật sự nắm giữ phần thực lực này.
Trong nháy mắt này, ngay cả Sở Mặc cũng cảm nhận được áp lực mãnh liệt.
Áp lực này khiến cho hắn có cảm giác hít thở không thông.
Đây là đạo hạnh trên người đối phương quá sâu đưa đến.