Thí Thiên Đao

Chương 2656: Thú tộc bị đuổi giết (2)



Sở Mặc nghĩ đến một chi thú tộc của Nhiếp Báo. Hắn đang suy đoán có khả năng là bọn họ đang gõ cửa hay không.

Loại khả năng này thật ra còn rất cao.

Bởi vì theo Sở Mặc, khả năng một chi thú tộc này không để lộ tiếng gió thổi có hơi thấp. Mà một khi hành động của bọn họ bị những Thần tộc khác biết được, như vậy hậu quả cũng chỉ có một!

Hủy diệt!

Cho nên hắn mới đưa cho Nhiếp Báo một pháp khí chạy thoát thân do phù văn tính mạng luyện chế ra. Bởi vì trước đó Sở Mặc đã dự cảm được, con đường trở về của Nhiếp Báo sẽ không quá an ổn.

Chỉ có điều, không quan tâm người tới là địch hay là bạn, trong lòng Sở Mặc đều đặc biệt thản nhiên, không có gì phải sợ hãi.

Lúc này, ở trong tia sáng kia cuối cùng có một bóng người lảo đảo đi ra.

Thân ảnh kia là một con báo cực lớn!

Sở Mặc vừa nhìn thấy hắn, thậm chí cho rằng đó là Nhiếp Báo. Chỉ có điều nhìn kỹ, cũng không phải.

Con báo này cực lớn, toàn thân trên dưới đều tản ra huyết khí ngập trời. Nhưng hắn lại bị trọng thương. Toàn thân trên dưới đều đang chảy máu.

Hình ảnh này vừa xuất hiện, lập tức được truyền tới trên mỗi một đài bản tin phù văn. Tất cả mọi người nhìn thấy cảnh tượng như vậy, sau đó đều ngây ngẩn cả người.

- Đây là tình huống gì?

- Oa... một con báo thật lớn!

- Dựa theo hình thể mà nói, không tính là lớn. Thú tộc còn lớn so với ngôi sao rất nhiều. Chỉ có điều, trên người con báo này tản ra huyết khí hình như là rất mạnh. Chỉ là tại sao hắn lại bị thương?

- Không phải gõ cửa vào, muốn đánh chúng ta sao? Vì sao biến thành như vậy? Đây là bị đuổi giết sao?

- Đây là có chuyện gì?

Trên mạng lưới phù văn, nhất thời truyền đến những tiếng nghi ngờ.

Đám phán giữa Sở Mặc và một chi thú tộc của Nhiếp Báo, cũng không công khai. Cho nên, hiện tại ở trong lòng sinh linh năm đại thiên, trên cơ bản chỉ cần là sinh linh từ thần giới tới, sẽ không có một kẻ nào tốt.

Cho nên, một vài sinh linh luống cuống, trực tiếp lên tiếng ở trên mạng lưới phù văn.

- Ha ha ha, đây là chó cắn chó!

- Không biết vì sao. Dù sao chỉ cần thấy Thần tộc gặp xui xẻo ta lại rất vui vẻ. Vốn có chút đau bụng, hiện tại thoáng cái liền hết đau!

- Người phía trước kia, chó trêu chọc ngươi sao?

- Ta chính là tu sĩ của chó tộc. Sau đó nếu ai lấy chó tới mắng chửi người, đừng trách ta trở mặt.

Trên mạng lưới phù văn lại là một trận chướng khí mù mịt.

Đây cũng là chỗ tệ hại khi chủng tộc lớn dung hợp một chỗ. Mắng chửi người cũng phải chú ý cách mắng. Chỉ có điều đối với những sinh linh không phải Nhân tộc, oán niệm của bọn họ đều rất sâu đậm. Cảm thấy Nhân tộc rất không phải. Mắng chửi người các ngươi cứ việc mắng. Nhưng thú tộc chêu chọc gì các ngươi?

Các ngươi rõ ràng là muốn mắng chửi người, nhưng lại nabg thú tộc tới trút cơn giận dữ.

Các ngươi là đám hỗn đản... Khiến cho hiện tại ngay cả thời điểm quy tộc mắng chửi cũng học được.

- Ngươi một lão ô quy!

- Ngươi một Vương bát đản!

Thật khiến cho người ta không biết nên khóc hay cười.

Chỉ có điều vạn vật sinh linh cũng chỉ kêu gào ở trên mạng lưới phù văn vài câu. Bởi vì giờ khắc này, tất cả bọn họ đều bị hình ảnh truyền lên trên bản tin phù văn làm cho sợ ngây người.

Sau khi con báo cực lớn với huyết khí trùng thiên nhưng toàn thân đầy vết thương kia xuất hiện. Phía sau lại bắt đầu có số lượng lớn đủ loại thú tộc lao tới. Tất cả bọn họ đều không ngoại lệ, toàn thân đầy những thương!

Có một vài thú tộc thương thế nghiêm trọng đến mức gần như không có thể đi bộ!

Cuối cùng, một con chim ưng khổng lồ từ trong tia sáng kia lao tới.

Nhìn qua, con chim ưng khổng lồ này hình như cũng không có bị thương nghiêm trọng như vậy. Nhưng nàng rất lo lắng, lớn tiếng nói:

- Sở Thiên Chủ, ta là cùng tộc với Nhiếp Báo. Xin hãy cứu giúp người chúa tể của chúng ta. Hắn… hắn vẫn ở phía trên chống lại truy binh!

Theo con chim ưng khổng lồ này nói xong, bắt đầu có vô số sinh linh thú tộc sinh linh, không ngừng dũng mãnh tràn vào.

Những sinh linh này đều là đỉnh cấp tinh nhuệ chân chinh ở trong một chi thú tộc này. Nhưng lúc này, tùy tiện trên người mỗi người bọn họ đều mang những thương thế thảm khốc. Bọn họ gần như đã mất đi chiến lực.

Lúc này, Nhiếp Ưng thả Nhiếp Báo thương thế vẫn rất nặng, nhưng đã tỉnh lại, từ trên lưng nàng xuống. Bởi vì nàng cảm thấy nàng có phần không đủ để nhận được tín nhiệm của Sở Thiên Đế.

Nhiếp Báo vừa ra, miễn cưỡng đứng ở trên người Nhiếp Ưng, từ phía xa nhìn Sở Mặc nói:

- Sở Thiên Đế, chúng ta gặp phải mai phục...

Sở Mặc liếc mắt nhìn hắn một cái, sau đó quay sáng nhìn những người bên cạnh phân phó nói:

- Tiếp ứng, cứu chữa cho bọn họ. Ta đi một lát sẽ trở lại!

Sở Mặc nói, trực tiếp đi nhanh về phía cột ánh sáng kia.

- Thiên Đế...

Vô Lượng tôn giả thuận miệng gọi một câu.

- Sao?

Sở Mặc quay đầu lại nhìn hắn.

Khóe miệng Vô Lượng tôn giả giật một cái. Hắn vốn muốn nói: Cẩn thận có bẫy!

Nhưng lời đến khóe miệng, hắn đột nhiên ý thức được. Ở loại thời điểm này, chính là thời điểm Thiên Đế tạo ra nhiệt huyết vô địch. Hơn nữa, đối với loại chuyện này, Sở Mặc tuyệt đối sẽ có phán đoán của riêng mình.

Cho nên, những lời hắn vốn muốn nói, lại trực tiếp bị hắn nuốt trở vào. Sau đó hắn nói:

- Bảo trọng!

- Thiên Đế bảo trọng!

Hồng Mông tôn giả và Nam Vô tôn giả nói.

Đồng thời, bọn họ trực tiếp lại tiến vào trong đám thú tộc đang bị thương nghiêm trọng, bắt đầu cứu chữa.

Quả nhiên, tất cả thú tộc đối với việc bọn họ tới gần, hoàn toàn cũng không có biểu hiện ra sự thù địch.

Người thật sự hiểu rõ thú tộc đều biết, nếu không phải coi ngươi thành người một nhà, bất kỳ kẻ nào tới gần thú tộc, đều sẽ phải chịu sự công kích của bọn họ. Chỉ sợ bọn họ cho dù phải chết, cũng tuyệt đối sẽ phát động công kích trước!

Lúc này, Hầu Tử, Ma Quân và Phiêu Linh trực tiếp đuổi theo Sở Mặc.

- Chúng ta cùng đi!

Hầu Tử lớn tiếng nói.

Tất cả những sinh linh ở phía bên kia bản tin phù văn nhìn thấy một cảnh tượng này, toàn bộ đều không nhịn được cười rộ lên.

Quả nhiên!

Vẫn là mấy tồn tại mạnh nhất này!

Sở Mặc hơi do dự một chút, sau đó, gật đầu.

Thân hình của hắn trực tiếp tiến vào bên trong cột ánh sáng kia.

Sau một khắc, các sinh linh năm đại thiên ở bên kia mạng lưới phù văn cũng không nhịn được lo lắng. Bởi vì thiên ngoại... Những thần linh của thần giới bị tàn phá đổ nát kia không có mạng lưới phù văn. Bọn họ không có cách nào thấy tư thế oai hùng của Sở Thiên Đế!