Thí Thiên Đao

Chương 464: Phùng Xuân Đế Chủ



Tuy nhiên cũng nhờ vậy mà sự bực tức trong lòng Sở Mặc đã tiêu tan đi không ít.

Rõ ràng người trung niên này là một đại nhân vật, hơn nữa còn là người của Linh Đan Đường, người ta đã tự mình nhận lỗi rồi, hắn còn có thể làm gì?

Nghĩ vậy, Sở Mặc mỉm cười gật đầu:

- Không có gì, ta cũng quen bị người ta coi thường rồi.

- Ha ha ha, lão đệ thật hài hước.

Người trung niên nhìn Sở Mặc:

- Không biết có vinh hạnh được mời lão đệ qua hàn huyên một lúc không?

Sở Mặc gật đầu:

- Ta cầu còn không được!

Hắn đến Linh Đan Đường không phải để rước họa vào thân, hắn thực sự là tới đây bán đan dược.

Vốn là tiệm thuốc cao cấp và lớn nhất trên đời, Linh Đan Đườngkhông chỉ bán ra ngoài, đương nhiên cũng sẽ mua vào.

Nhưng mua vào đa số là nguyên vật liệu, ví như các loại dược liệu, các loại nguyên liệu mà luyện đan dược cần. Còn về thành phẩm đan dược, Linh Đan Đường rất khi mua vào.

Trừ phi đan dược đạt tới cấp Hoàn Mỹ.

Nhưng đan dược Hoàn Mỹ đâu phải dễ mà luyện ra được?

Tuy việc này với người khác mà nói là vấn đề lớn, nhưng với Sở Mặc thực sự chả là gì cả.Hỗn Độn Hồng Lô mặc dù chưa hoàn toàn khôi phục lại trạng thái Điên Phong, nhưng để luyện ra đan dược Hoàn Mỹ thực sự không thành vấn đề.

Còn về đan dược Tiên Cấp và Thiên Cấp, cũng không phải không có cách luyện được, nhưng sau khi Sở Mặc xem qua những phương thuốc mà Hỗn Độn Hồng Lô đưa ra, hắn tạm thời đã từ bỏ ý định đó. Bởi vì những nguyên liệu cần dùng, hiện tại hắn thực sự không mua nổi.

Trừ phi có người cung cấp cho hắn đủ những nguyên liệu đó, như vậy, cho dù là đan dược Thiên Cấp, Hỗn Độn Hồng Lô ngay giờ đều có thể luyện ra được.Lọ đan dược hôm nay Sở Mặc đem tới chỉ là một bình Linh Nguyên, dùng để khôi phục linh khí. Loại đan dược này coi như thường thấy nhất, nhưng số lượng tiêu thụ lại lớn nhất.

Chữ “linh” trên đầu cho thấy rõ điều này, bình đan dược này chỉ dùng cho các tu sĩ Linh Giới trên cảnh giới Trúc Cơ và dưới cảnh giới Nguyên Anh. Đến Tiên Giới, sử dụng loại đan dược này thì hiệu quả vô cùng ít ỏi, có cũng như không.

Cũng hết cách, Sở Mặc vốn dĩ muốn luyện mấy viên Tiên Nguyên hoặc Thiên Nguyên, nhưng hắn thực sự không có tiền để mua nguyên liệu.Lọ thuốc này hắn cũng phải dùng mất hơn nửa tháng để thu thập đủ dược liệu ở ngoài Huyễn Thần Thành.

Cũng may có Thương Khung Thần Giám giúp đỡ, nếu không muốn thu thập đủ số đan dược này, với Sở Mặc mà nói cũng khó khăn rất lớn.

Thu thập đủ dược liệu rồi, luyện đan đương nhiên chỉ trong chốc lát, lúc mà đan dược luyện thành, chính là lần đầu tiên Sở Mặc lộ vẻ tươi cười kể từ sau khi “chết” dưới mũi kiếm của Kỳ Tiêu Vũ.

Đan dược đã luyện ra rồi, vậy thì phải tìm được người mua thích hợp.Trước đây Sở Mặc từng nói với Hổ Liệt hắn đủ khả năng tự vệ, thật ra không phải câu nói ngoa.

Trước mặt một Luyện Đan Sư có thể tùy ý dễ dàng luyện ra được đan dược chất lượng Hoàn Mỹ, chỉ cần có đủ nguyên liệu thì có thể luyện ra Tiên Cấp, thậm chí là Thiên Cấp cho dù đó có là Thượng Quan Gia, vậy đã là gì cơ chứ?

Nếu Sở Mặc thật sự đánh đổi bằng mọi giá, muốn triệt để lật đổ Thượng Quan gia, chỉ cần dựa vào mỗi bản lĩnh luyện đan của hắn thôi, đó cũng không phải chuyện quá khó.Năm xưa Đan Thần Đế Chủ là đại lão trên Thiên Giới, có thể trở thành vị vua có tài trí mưu lược kiệt xuất, thế lực che trời, chính là nhờ vào Hỗn Độn Hồng Lô này!

Trong thời gian chết đi sống lại này, Sở Mặc đã xem hết một lượt các loại Bát Quái trên bản tin, cũng biết được vô số bí mật.

Kể cả những việc mà đến giờ hắn cũng chưa lý giải nổi, thí dụ như việc Hỗn Độn Hồng Lô năm xưa khi còn trong tay Đan Thần Đế Chủ, mặc dù có thể luyện ra đan dược chất lượng Thiên Cấp, nhưng cũng không phải là trăm phần trăm thành công.Nhưng trong tay Sở Mặc, dựa vào phương thuốc mà Hỗn Độn Hồng Lô đưa ra, thì trăm phần trăm thành công.

Sở Mặc thậm chí còn không phải làm gì.

Cũng không biết là do Đan Thần Đế Chủ năm xưa muốn giữ bí mật, duy trì giá trị của đan dược Thiên Cấp, hay là do y không thể giống như Sở Mặc, dễ dàng dùng Hỗn Độn Hồng Lô luyện đan.

Đương nhiên trong khoảng thời gian ngắn, việc này cũng khiến Sở Mặc băn khoăn suy nghĩ, cho dù Sở Mặc có khả năng luyện được đan dược Tiên Cấp và Thiên Cấp, hắn cũng tuyệt đối không lấy ra một viên.Vô cớ làm ra việc rước họa vào thân, tốt nhất ít làm là hơn.

Với hắn mà nói, có thể luyện ra đan dược Hoàn Mỹ, trước mắt đã đủ rồi.

Sở Mặc cùng người trung niên nho nhã đi thẳng tới một phòng trà, sau khi ngồi xuống, người trung niên mỉm cười với Sở Mặc, nói:

- Tại hạ Phùng Xuân, là một quản sự của Linh Đan Đường, người dưới vô lễ, mong lão đệ bỏ qua cho.

Sở Mặc nghe thấy tên Phùng Xuân, nét mặt liền lộ vẻ kinh ngạc, không phải giả bộ, mà trên thực tế nếu có thể, Sở Mặc càng mong mìnhtrấn tĩnh hơn một chút.

Hắn cuối cùng cũng hiểu tại sao mấy tên tiểu nhị vừa rồi lại có phản ứng như vậy, cũng hiểu tại sao chưởng quầy ở đây gặp người trung niên lại khúm núm như vậy.

Phùng Xuân, đương gia thứ chín của Linh Đan Đường, Đế Chủ Cảnh Giới.

Trời ơi Không ngờ ta tận mắt được gặp một Đế Chủ?

Đế Chủ đã vượt qua tất cả các Tiên?Là Đại Lão trên Thiên Giới có lẽ đã sống mất vạn năm?

Đây đây là thật sao?

Trong lòng Sở Mặc giống như cuộn lên cơn sóng thần vậy.

Khoảng thời gian chết đi sống lại này, Sở Mặc đã học thêm rất nhiều kiến thức, bản tin quả thật là một thứ hữu dụng, có thể tìm được nhiều tin tức có giá trị ở trên đó.

Sở Mặc biết đến Linh Đan Đương cũng nhờ bản tin, đồng thời cũng biết Linh Đan Đường có một Đại Lão đẳng cấp hành tẩu khắp nhân gian,chính là vị trung niên đang ngồi trước mặt hắn tên Phùng Xuân.

Những tin tức trên bản tin nói Phung Xuân là người duy nhất tu luyện tới cảnh giới Đế Chủ mà vẫn đang làm Đại Lão quản sự.

- Vị gia này dường như không coi mình là một Đại Lão Đế Chủ, việc lão thích làm nhất chính là du ngoạn khắp nơi, không nhất định sẽ xuất hiện tại nơi nào

Người đưa tin tức này lên tự xưng mình đã từng tận mắt gặp Phùng Xuân Đế Chủ.Nhưng bên dưới có quá nhiều người nghi ngờ, lúc ấy chính Sở Mặc cũng không tin.

Nhưng bây giờ lại không thể không tin.

Thấy vẻ ngạc nhiên của Sở Mặc, Phùng Xuân hơi mím môi, lẩm bẩm:

- Có thể nào biểu hiện tiết chế chút không?

Nếu không phải vì đối phương là Đế Chủ, Sở Mặc rất muốn vả lão một cái cho tỉnh, trên bản tin chỗ nào cũng là tin tức về lão, tên của lão cũng nói với hắn rồi, còn nói tiết chế thế nào được?- Vãn bối Lâm Bạch, gặp mặt Phùng Xuân Đế Chủ!

Sở Mặc đứng dậy, khom người hành lễ chào Phùng Xuân.