Thí Thiên Đao

Chương 725: Người xui xẻo (1)



Sở Mặc nói xong, đem toàn bộ lực lượng tập trung trên đùi, trong chớp mắt bỏ thiếu nữ cung thủ xinh đẹp này rất xa.

Mắt thấy thân hình của Sở Mặc biến mất trong tầm mắt, Tư Đồ Đồ tức giận tới mức dậm chân, miệng lầm bầm thầm nguyền rủa Sở Mặc, sau đó khuôn mặt nhỏ nhắn suy sụp, lẩm bẩm nói:

- Khó khăn lắm mới gặp được một người tâm địa không xấu xa, không ngờ lạnh lùng như thế, chẳng lẽ người ta không đủ đẹp sao?

Sau khi bĩu môi tức giận nửa ngày, Tư Đồ Đồ không kìm nổi hừ lạnh một tiếng, hướng về hướng Sở Mặc biến mất la lớn:

- Hừ, không cần ta hỗ trợ... Có thể có được ngũ hành chi kim coi như ngươi có bản lĩnh!

Tư Đồ Đồ nói xong, liền hướng về phía ra của ngũ hành chi kim, lẩm bẩm nói:

- Ta không tin, không ai bảo hộ, ta không có cách nào sinh tồn ở Thiên tầng! Cùng lắm thì … ta đi tửu lầu trên thiên tầng làm thị nữ! Cũng có thể nuôi bản thân! Khó khăn lắm mới có thể tới đây… Ta không dễ dàng mà trở về như vậy đâu!

Rất nhanh, Tư Đồ Đồ đến lối ra, lần này, nàng ở đây thu hoạch rất nhiều, nhận được lượng lớn ngũ hành chi kim, thân thể tự thân đạo cảnh, lại tăng thêm một tầng nhỏ. Lúc trước đây căn bản là chuyện không dám nghĩ tới.

Thân thể đạo cảnh, cũng không phải là không thể nâng cao, nhưng muốn nâng cao, lại quá khó, bởi vậy, rất nhiều tu sĩ thân thể đạo cảnh, cho tới bây giờ cũng không dám nghĩ đến chuyện này.

Vận mệnh của Tư Đồ Đồ cũng đủ mạnh, chẳng những phát hiện khe nứt kết giới, để nàng vào thiên tầng, còn để nàng tìm được nơi ngũ hành chi kim, nâng cao lần nữa thể chất của bản thân.

Nàng sở dĩ không muốn rời khỏi thiên tầng, nguyên nhân lớn nhất, chính là sau này nàng … còn muốn đi vào nơi này, tiếp tục nâng cao thể chất bản thân!

Chẳng qua, muốn tiếp tục nâng cao, ngũ hành chi kim bình thường, nhất định là không được. Nhất định phải ngũ hành chi tinh kim mới được!

Chỉ tiếc, lúc này đây nàng không thể tìm được ngũ hành chi tinh kim, đó là nguyên tố thể có tinh linh thật sự, không có đại cơ duyên... Căn bản không có khả năng gặp!

Nhưng chỉ cần mình kiên trì không ngừng, tin tưởng một ngày nào đó, sẽ có được ngũ hành chi tinh kim!

Tư Đồ Đồ nghĩ thầm trong lòng, một bước một bước, ngay sau đó, nàng xuất hiện trong thạch quan.

Gia Cát Lãng đang ngồi tựa vào góc tường nơi đó với tư thế hồi phục sức khỏe, vết thương đối với cảnh giới của hắn mà nói, không là gì cả. Nhưng phẫn nộ trong lòng lại hết sức mãnh liệt. Cũng may chuyện mất mặt như vậy, không có bị người khác biết, trong lòng Gia Cát Lãng ít nhiều cũng dễ chịu một chút.

Trong lúc đó, Gia Cát Lãng cảm thấy thạch quan phía trước hình như có động tĩnh, hắn lập tức mở hai mắt ra, trong lòng còn kinh ngạc, chẳng lẽ người này... nhanh như vậy đã lấy được ngũ hành chi kim trở lại? Nếu thật sự như vậy, vậy thì hắn thật sự phải đánh giá lại thực lực của nhau rồi.Dù sao, thiên tầng không có kẻ yếu. Nếu chẳng may đối phương cũng là một trong thiên kiêu của đại tộc cao nhất, muốn từ tay đối phương lấy được ngũ hành chi kim, thật đúng là một chuyện không dễ dàng.

Đang nghĩ ngợi, nắp quan tài của thạch quan được đẩy ra chậm rãi, sau đó, từ bên trong, vươn ra một cánh tay trắng muốt như ngọc, sau đó, một thiếu nữ cực đẹp, từ trong thạch quan bò ra, miệng còn lầu bầu:

- Hừ, tên đáng chết, lạnh lùng vô tình, máu lạnh! Ngươi cho ta đợi …

Thiếu nữ nói xong, ánh mắt đột nhiên trừng lớn, nhìn phía Gia CátLãng, ngay sau đó, nàng mạnh mẽ phát ra một tiếng thét chói tai:

- A!

Gia Cát Lãng cũng bị thiếu nữ làm cho hoảng sợ, nhảy dựng đứng lên, ngay sau đó, nhe răng nhếch miệng vẻ mặt thống khổ hiện lên trên mặt hắn. Vết thương trên đùi, còn chưa phục hồi hoàn toàn.

Hai người cứ như vậy, mắt to trừng mắt nhỏ nhìn nhau một lúc lâu, ai cũng không nói chuyện.

Sau khi Tư Đồ Đồ kinh hô một tiếng, cũng lập tức ngậm miệng lại, nhìn Gia Cát Lãng:

- Ngươi... Ngươi là ai?

Trong lòng Gia Cát Lãng, cũng đầy sự kinh sợ như vậy, nghĩ thầm rằng, ta rõ ràng là thấy một nam nhân trẻ tuổi đi vào, sao lại biến thành một thiếu nữ trẻ đi ra? Trừ phi … đây là đất ngũ hành chi kim, còn có thể chuyển hoán giới tính?

Đương nhiên là không thể nào! Gia Cát Lãng cũng cảm thấy ý nghĩ này của mình rất không đáng tin, khả năng duy nhất, dĩ nhiên là đây là đất ngũ hành chi kim, đi vào … không chỉ là tên nam nhân trẻ tuổi kia!

Nghĩ vậy, sắc mặt Gia Cát Lãng, trở nên càng thêm tối tăm.Dựa vào cái gì bọn họ đều có thể vào, mình lại không thể?

- Ngươi là ai?

Gia Cát Lãng lạnh lùng hỏi.

Gương mặt xinh đẹp của Tư Đồ Đồ liên tục biến ảo, sau đó nhìn bộ dạng nhíu mày của Gia Cát Lãng, đột nhiên cười rộ lên:

- Ngươi không qua được đúng không?

Khuôn mặt Gia Cát Lãng, lập tức càng thêm khó coi, lạnh lùng nhìn Tư Đồ Đồ:

- Cười đã chưa?- Còn ổn chứ.

Tư Đồ Đồ thản nhiên đáp.

Gia Cát Lãng lập tức nổi khùng, còn ổn chứ là có ý gì? Là đang cười nhạo Gia Cát Lãng ta sao? Nghĩ tới Gia Cát Lãng ta, đường đường là đại năng đế chủ cảnh giới … Không ngờ bị một người nữ tử cười nhạo? Lửa giận trong lòng, khiến mặt của Gia Cát Lãng đột nhiên đóng băng cả lại, hắn nhìn thiếu nữ lạnh lùng cười:

- Ra khỏi đất ngũ hành chi kim, ta xem ngươi có thể cười nổi nữa hay không.

- Ngươi uy hiếp ta?Lông mày Tư Đồ Đồ lập tức dựng thẳng lên, nhìn Gia Cát Lãng.

- Uy hiếp ngươi thì như thế nào?

Gia Cát Lãng lạnh lùng nói:

- Trừ phi ngươi lấy được ngũ hành chi kim giao cho ta!

- Ngũ hành chi kim? Ngươi nằm mơ đi!

Tư Đồ Đồ nói xong, trong tay trực tiếp xuất hiện một cây cung, giương cung cài tên, nhắm ngay Gia Cát Lãng, mà bắn ra.

Có thể vừa gặp mặt, không hỏi rõ ràng gì hết đã muốn chặn giết Sở Mặc, nhìn Tư Đồ Đồ thiếu nữ nhu mì này, trong cốt cán tuyệt đối khôngcó biểu hiện thiện lương như gương mặt của nàng. Ở trong này, mọi người đều là tu vi của Tiên Thiên cảnh giới. Sau khi ra ngoài, bằng tu vi của nàng, dựa vào tu vi của nàng, có thể ở trên Thiên tầng làm nên sóng gió gì chăng?

Cho nên, sau biểu hiện uy hiếp của Gia Cát Lãng đối với nàng, Tư Đồ Đồ gần như không chút do dự, suy nghĩ đầu tiên, chính là giết người này!

- Ngươi...

Gia Cát Lãng không ngờ tới thiếu nữ này lại hung hãn như vậy. Một lời không hợp, lại muốn giết hắn.Đặc biệt là trong nháy mắt khi thiếu nữ giương cung cài tên, trong lòng của Gia Cát Lãng lập tức dâng lên một sự sợ hãi, đó là một cảm giác hơi thở tử vong nhắm vào!

Lập tức Gia Cát Lãng không có chút gì do dự, trực tiếp xuất ra một bảo vật phòng ngự.