Sở Mặc có thể cảm giác được Lục Thiên Kỳ đầy tự tin, đồng thời vận dụng vọng khí thuật nhìn thoáng qua số mệnh của Lục Thiên Kỳ, phát hiện người từng giả tiểutử này số mệnh rất mạnh, thậm chí còn tràn đầy.
Trong lòng Sở Mặc hơi ngẩn ra, có chút khó hiểu. Bởi vì mắt thấy đây đã là tử cục. Đây là chuyện nội bộ Lục gia, người ngoài căn bản không thể can thiệp. Giống Sở Mặc vừa mới nói không được thì giết kia căn bản không phải sự thật. Chẳng lẽ Lục Thiên Kỳ còn có chuẩn bị phía sau sao?
Sở Mặc cau mày, chợt nhớ tới Lục Chính. Tuy rằng không tiếp xúc nhiều nhưng Sở Mặc vẫn cảm giác được Lục Chính là một người có chỉ số thông minh và lòng dạ thâm sâu, lẽ ra Lục Chính cũng biết sau khi hắn chết Lục gia sẽ biến hóa thế nào.
Như vậy... nếu chưa có chuẩn bị gì đã trực tiếp để Lục Thiên Kỳ kế nhiệm vị trí gia chủ, rõ ràng là đẩy Lục Thiên Kỳ vào hố lửa.Hắn sẽ đẩy con gái mình vào hố lửa sao?
Hiển nhiên là không!
Sở Mặc nghĩ vậy. Hẳn trước khi chết Lục Chính cũng đã nghĩ đến cục diện hôm nay, cho nên hắn nhất định đã cho Lục Thiên Kỳ thủ đoạn để cân bằng Lục gia!
Bên kia Lục Đào lạnh lùng cắt lời Sở Mặc, trào phúng nhìn Lục Thiên Kỳ, không kiên nhẫn nói:
- Được rồi, ngươi đừng kéo dài thời gian, vô dụng thôi! Mau thề đi!Lục Thiên Kỳ gật đầu:
- Tự nhiên là phải thề rồi!
Nói xong, cũng không để ý đám người phía sau lo lắng, không màng danh lợi nói:
- Ta Lục Thiên Kỳ, đại gia chủ Cẩm Tú Thành hôm nay sẽ nhận biểu quyết buộc tội của trưởng lão hội, thừa nhận mọi kết quả biểu quyết. Nếu vi phạm, trời tru đất diệt!
Sau khi nói xong, Lục Thiên Kỳ cười cười, nhìn Lục Đào:
- Được chưa?
Lục Đào thở phào nhẹ nhõm, gật gật đầu:
- Được rồi!Lúc này, Lục Đào thậm chí đã thấy cảnh tỷ muội Lục Thiên Kỳ ảm đạm rời khỏi Lục gia, hắn sẽ không giết họ, thậm chí sẽ để lại cho họ một phần sản nghiệp!
Bởi vì phía sau Lục Thiên Duyệt còn có Linh Động Sơn. Tuy rằng hắn có Huyết Ma Giáo, nhưng quan hệ vẫn không bằng Lục Thiên Duyệt và Linh Động Sơn được. Lại nói tới thanh danh thì cũng không thể đuổi tận giết tuyệt.
Tuy nhiên... Lục gia từ nay sẽ là của Lục Đào ta!
Hôm nay Lục Đào ta sẽ bước lên ngai vàng, cũng là ngày Lục Đào ta trở thành người nổi tiếng Cẩm Tú Thành!
Về phần Lục Thiên Cường đã bị Lục Đào tạm vứt sang một bên. Hắn không chỉ có mỗi Lục Thiên Cường là con trai.
- Lục gia trưởng lão hội, bắt đầu biểu quyết buộc tôi gia chủ Lục Thiên Kỳ!
Lục Đào nhìn thoáng qua bốn phía, thoả mãn nói:
- Ta đồng ý đoạt thân phận gia chủ của Lục Thiên Kỳ, bởi vì nàng không có năng lực giúp Lục gia thêm cường thịnh!
Lục Đào nói xong, giơ cao cánh tay của mình, sau đó hắn mỉm cười, dùng một ánh mắt thắng lợi nhìn Lục Thiên Kỳ, tuy nhiên hắn lại nao nao.
Bởi vì Lục Đào đột nhiên phát hiện, hôm nay Lục Thiên Kỳ trang điểm!
Từ sau khi đôi nữ trang, Lục Thiên Kỳ vẫn luôn từ chối trang điểm, nhất là vi túc trực linh cữu phụ thân mà còn ném hộp trang điểm đi. Vậy mà hôm nay không những trang điểm mà còn đeo chút trang sức trang nhã!Nếu không nhìn cẩn thận, thậm chí không thể phát hiện ra.
Đối với người biết tính của Lục Thiên Kỳ thì đây đúng là chuyện không thể tin nổi.
Lục Thiên Kỳ trang điểm thanh nhã rất đẹp. Vẻ đẹp của nàng cũng không kém tỷ tỷ Lục Thiên Duyệt.
Nhưng vậy thì sao?
Lục Đào cười lạnh, chẳng lẽ khoe khoang một chút tư sắc thì có thể xoay chuyển cục diện sao?
Ba trưởng lão bên phía Lục Thiên Kỳ nói:
- Chúng ta phản đối! Thiên Kỳ tiểu thư tuyệt đối có năng lực dẫn dắt Lục gia ngày càng cường thịnh!
- Các ngươi phản đối có ích gì? Làm điều thừa...
Lục Đào cười lạnh nói, cũng trong lúc đó nghe thấy đám đông kinh hô.
Nụ cười của Lục Đào ngày càng đậm, vẻ mặt châm chọc nhìn Lục Thiên Kỳ:
- Nhị tiểu thư... Nên thoái vị thôi!
- Hả? Thật không? Lục Đào trưởng lão, mời ngươi quay đầu lại nhìn đi!
Lục Thiên Kỳ tươi cười sáng lạn, mọi điều không vui trong khoảng thời gian này như đã tan thành mây khói.
Bầu trời trong mắt Lục Thiên Kỳ vô cùng rộng mở, vô cùng sáng ngời!
Lúc này, đám người xung quanh bắt đầu kinh hô, khu vực phía sau Lục Đào xôn xao!
Lục Đào theo bản năng cảm thấy không đúng, hắn quay lại nhìn ba vị trưởng lão bàng chi.
Ba trưởng lão không có cánh tay nào!Một cũng không có!
Lục Huy trưởng lão không giơ tay.
Lục Bằng trưởng lão cũng không giơ tay.
Lục Chí trưởng lão càng không giơ tay.
Đám người xung quanh há hốc miệng, vừa rồi là bọn họ không nhịn được kinh hô.
Thật sự không ngờ chuyện tới trình độ này vẫn có thể xoay chuyển?
Những kẻ phía sau Lục Đào sợ ngây người.Lục Thiên Duyệt cũng sợ ngây người.
Sở Mặc cũng ngây người.
Mọi người... Tất cả đều kinh sợ đứng đó.
Ba trưởng lão bàng chi thấy Lục Đào quay đầu, không ngờ đều bật cười nhìn Lục Đào, thậm chí còn chẳng có chút hổ thẹn nào.
Đầu Lục Đào ong một tiếng, thân mình lung lay, có chút không dám tin nhìn ba trưởng lão:
- Các ngươi..?
- Thật có lỗi, Lục Đào trưởng lão, ta cho rằng Lục Thiên Kỳ thích hợp trởthành gia chủ của Lục gia.
Trưởng lão Lục Bằng vừa lên án mạnh mẽ Sở Mặc kia đang thành thật nói.
- Ta cho rằng Lục Thiên Kỳ có thể tiếp tục dẫn dắt Lục gia tới tương lai huy hoàng!
Trưởng lão Lục Chí cười tủm tỉm nói:
- Thế nên ta phản đối buộc tội nàng, tương phản, suốt một tháng qua ta đã thấy cố gắng của nàng, cũng nhìn thấy tiềm lực của nàng!
Trưởng lão Lục Huy lời ít ý nhiều:
- Ta phản đối buộc tội Lục Thiên Kỳ.
Phốc!Lục Đào trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, thân mình lảo đảo, thiếu chút nữa trực tiếp ngã lăn. Hắn dùng tay chỉ này ba trưởng lão, ánh mắt đỏ thẫm:
- Vì sao? Sao các ngươi phải làm như vậy?
- Không vì sao cả. Chúng ta cảm thấy Lục Thiên Kỳ thích hợp trở thành gia chủ hơn.
Một trưởng lão nói.
- Ta không tin! Lúc trước các ngươi không nói vậy với ta!
Lục Đào bất chấp hoàn cảnh hét lên:
- Mấy chục năm nay, các ngươi vẫn đứng cùng chiến tuyến với ta. Chúng ta cùng một phe cánh... Vì sao? Vì sao lại phản bội ta? Vì sao!
Lúc này, ba trưởng lão cùng người của bọn họ đứng cách khỏi Lục Đào. Tuyrằng những người này không biết chuyện, căn bản không rõ vì sao trưởng lão làm vậy. Nhưng bọn họ và các trưởng lão là quan hệ cùng vinh cùng nhục.
Cho nên, người bên Lục Đào chia thành hai phe. Song phương cảnh giác lẫn nhau.
Tuy rằng đều là con cháu Lục gia, có cùng huyết mạch nhưng vào thời điểm này lại thành kẻ thù! Cho dù là anh em ruột, lý tưởng khác nhau thì cũng sẽ thành thù!