Thân thể của Kim Minh như con diều đứt dây, nháy mắt bay về phía xa, nện mạnh vào một cây to khiến gốc gây hai người ôm bị gãy rạp.
Một tiếng răng rắc vang lên, thân cây lớn đổ sập, cơ thể Kim Minh cũng rơi xuống mặt đất, thất khiếu chảy máu, chưa biết sống chết ra sao.
- Kim Minh!
Phương Lan trừng căng mắt lên, hô một tiếng bi thiết, định xông tới.
- Muốn làm đôi uyên ương cùng chung số mệnh? Ha ha, không được!
Gã tu sĩ Nguyên Anh này cười lạnh, định ra tay với Phương Lan.
Ngay trong thời khắc chớp mắt này, gã tu sĩ Nguyên Anh của Linh Vận Môn chợt cảm thấy một hơi thở vô cùng đáng sợ khóa chặt giữa hai chân mày y. Bầu không khí chết chóc đột nhiên giáng xuống.
- Là…
Chữ “ai” còn chưa ra khỏi miệng, đã thấy có bóng người đang xông tới với tốc độ khó tin.Sau đó, một luồng ánh sáng rực rỡ tới cực hạn thoáng chốc lóe lên!
Rồi đầu của tu sĩ Nguyên Anh này liền bay vọt lên cao!
Một dòng máu Nguyên Anh nóng hôi hổi phun ra như suối, nhắm thẳng hướng bầu trời!
Tiếp đó, không một ai nhìn rõ chuyện gì đang xảy ra, nhưng thân thể của tu sĩ Nguyên Anh này liền bị chém thành bảy tám mảnh!
Nguyên Anh trong đan điền cũng bị chém cho nát bấy!Thế rồi, trong đám mấy trăm tu sĩ hùng mạnh của Linh Vận Môn liên tục truyền tới tiếng hô lên sợ hãi!
Đầu người không ngừng bắn ra!
Cũng có người bị chém đứt lìa… cánh tay, đùi!
Tiếng thét thê lương thảm thiết… lập tức vang vọng lên trong đám tu sĩ hùng mạnh của Linh Vận Môn.
Đến nỗi không ai kịp nhận thức được chuyện gì đã xảy ra!
Rất nhiều người thậm chí còn không kịp nhìn rõ bóng dáng kẻ đó, chỉ thấy đám tu sĩ vốn dĩ vênh vênh váo váo của Linh Vận Môn giờ chẳng khác nào những con heo trong lò mổ, lúc này đang thi nhau tru tréo lên một cách điên cuồng.
Chỉ trong một chốc một lát, phía tu sĩ Linh Vận Môn liền gặp phải họa lớn khó có thể tưởng tượng nổi!Đây chính là tàn sát hàng loạt!
Bọn họ vốn dĩ tới là để giết người!
Nhưng hiện tại lại bị người khác… chém chết tại chỗ như vậy!
Hơn nữa thủ đoạn lại cực kỳ tàn khốc và gọn lẹ, bén nhọn tới mức rợn người!
Những tu sĩ kỳ Kim Đan đó trực tiếp bị từng đợt ánh sáng hoa lệ cắt thành mảnh vụn!Ánh sáng đó nhìn thì mê hồn, nhưng lại là sứ giả của tử vong!
Tu sĩ cảnh giới Nguyên Anh cũng gần như không kịp làm ra bất cứ động tác phòng ngự nào, chỉ có vài tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ mới may mắn thoát được một kiếp.
Nhưng khi bọn họ muốn tấn công người kia, lại phát hiện dựa vào cảnh giới của họ là không thể nào bắt kịp động tác của hắn!
Đến đuổi theo bóng dáng còn khó, chớ nói chi đến tấn công!
Hơn nữa, cho tới nay họ chưa từng gặp phải ai có lực chiến khủngkhiếp đến vậy, nhất thời tất cả đều sợ tới ngây ngẩn!
Chưa ai quy định tu sĩ cảnh giới càng cao thì càng can đảm!
Phong Hoa đờ đẫn cả người, như một pho tượng gỗ.
Bốp ~!
Một cái tát mạnh dội lên khuôn mặt gã, đồng thời một giọng nói trầm thấp và lạnh lẽo tới cực điểm truyền tới.
- Tạm thời tha cho các ngươi một mạng! Lũ người của Linh VậnMôn các ngươi nghe kỹ cho ông, ông chỉ nói lại thêm lần này! Ai dám động đến một cọng lông của người trong Cẩm Tú Thành, ta sẽ giết cả nhà kẻ đó! Nhất là đồ đệ của ta, ai dám động đến nàng, ta giết cả chín họ! Đừng để lời của ta vào tai nọ ra tại kia! Cũng đừng nghi ngờ quyết tâm của ta! Trừ phi ông đây chết! Nhớ lấy!
Bốp ~!
Lại một cái tát nữa nện lên trên mặt của Phong Hoa.
Khiến một bên mặt của vị thiếu chủ Linh Vận Môn này bị tát cho nát bét, máu thịt lẫn lộn!Sau đó, chỉ thấy có bóng người vọt thẳng tới bên cạnh Kim Minh, nhét một viên đan dược vào miệng Kim Minh.
Đồng thời một giọng nói truyền vào tai của Phương Lan.
- Nha đầu. Lùi hôn lễ lại! Chờ ta quay về!
Trong lúc nói chuyện, thân hình của Sở Mặc nháy mắt đã chạy ra xa cả ngàn dặm!
Chính là nhanh như vậy!Sau khi Sở Mặc đi rồi, trong không khí tràn ngập mùi máu tươi lúc này xuất hiện một ít bột phấn… Nếu giờ có tu sĩ ở Thiên giới thấy, nhất định chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra.
Đây là bột phấn sinh ra sau khi thiên tinh thạch cực phẩm bị hút cạn năng lượng mà vỡ vụn.
Đúng lúc này, từ phía ngoài xa chừng hơn ngàn dặm có một tiếng rống giận dữ long trời lở đất vọng lại.
- Lục Thiên Minh, ngươi dám lừa ta!Bên trong giọng nói đó tràn ngập sự cuồng nộ, khắp vòm trời đều bị rung chuyển đến phát run, như thể bầu trời trên cao muốn sụp đến nơi.
Một bóng người nháy mắt lộ ra giữa không trung, xuất hiện trong Cẩm Tú Thành, đến trước mặt đám tu sĩ Linh Vận Môn bị chém giết tan tác chim muông. Trong tay y còn mang theo một thi thể đầm đìa máu tươi!
Mấy người Phương Lan cùng Lục Thiên Duyệt nhìn thấy, trái tim liền bỗng chốc lạnh như băng, toàn thân bắt đầu run lẩy bẩy.
Bấy giờ, chỉ thấy Phong Giang Hải cầm thi thể đó quẳng mạnhxuống mặt đất.
Phịch!
Không ngờ cỗ thi thể đó bỗng hóa thành từng đốm sáng lấp lánh tan biến dần trong không khí.
Đám người Lục Thiên Duyệt và Phương Lan đều đứng ngây ra mà nhìn. Sau đó nhớ tới chuyện vừa rồi, tu sĩ bên phía Linh Vận Môn bị tàn sát… Hóa ra đúng là hắn còn sống thật!
Thật tốt quá!Lục Thiên Duyệt cảm thấy hai chân như nhũn ra, sức lực toàn thân bay biến đi đâu hết.
Khuôn mặt giàn rụa nước mắt của Phương Lan cuối cùng cũng để lộ ra một nụ cười.
Sư phụ ta… là mạnh nhất!
Ngươi là chưởng môn của Linh Vận Môn thì sao chứ?
Thực lực của ngươi long trời lở đất thì sao nào?Cảnh giới của ngươi đã đạt tới đỉnh cao Nguyên Anh… sắp sửa vào kỳ Luyện Thần phi thăng đến Tiên Giới, lại làm gì được đây?
Sư phụ ta, một tu sĩ kỳ Kim Đan, đem đám lực lượng tinh nhuệ mà Linh Vận Môn các ngươi dốc toàn lực đưa ra khuấy đảo tan tác.
Một ngày nào đó, khi sư phụ ta bước vào cảnh giới Nguyên Anh, sẽ khiến bọn các ngươi… bị băm vằm thành trăm mảnh!
Trong mắt của Phương Lan tràn đầy thù hận, nhưng trong lòng lại tràn đầy sự kích động!Người này… là sư tôn của Phương Lan ta!
Người của ba gia tộc lớn bên này tuy trong lòng vẫn còn sợ hãi như cũ, nhưng sâu trong nội tâm lại đang điên cuồng gào thét!
Lục Thiên Minh!
Người này… mạnh đến vượt qua mọi giới hạn rồi!
Hắn chính là vị thần bảo vệ chân chính của Cẩm Tú Thành!
Đến loại người như Phong Giang Hải… cũng dám chọc vào, hơnnữa còn thành công!
Hắn dùng một bộ thế thân qua mắt được Phong Giang Hải, sau đó hồi mã thương thắng lợi. Dùng thực lực tu sĩ kỳ Kim Đan, khiến nhiều kẻ mạnh của Linh Vận Môn như vậy đều máu chảy thành sông. Sau đó còn uy hiếp bọn họ với sát ý nồng nặc, cấm không được động tới bất cứ ai trong Cẩm Tú Thành!