Thí Thiên Đao

Chương 941: Gặp lại



Số người không nhiều, nhưng vô cùng đoàn kết. Mặc dù trong lòngbiết rõ, bọn họ dù có tham chiến cũng không ích gì, nhưng không ai muốn nhân cơ hội để thoát thân!

Nếu người ở bên đó không phải Sở Mặc, bọn họ chắc chắn đã không làm vậy.

Trong lòng Hoa Tam Nương mặc dù cảm thấy qua đó có lẽ chả khác nào đi tìm cái chết, nhưng nhìn mọi người bao gồm cả con gái của mình trong đó, tất cả đều tỏ ra quyết tâm, cho nên Hoa Tam Nương cũng đành thờ dài, không nói lời phản đối.

Cho nên, Tần Thi lặng lẽ điều khiển chiến thuyền bay về phía SởMặc.

Âu Dương Bình Phong nghe thấy lời của Sở Mặc, lúc đầu hơi sửng sốt, sau đó thấy chiến thuyền không những không thừa cơ bỏ chạy, ngược lại còn tiến lại gần, cổ họng hắn đột nhiên phát ra tiếng cười ha hả, hắn nhìn Sở Mặc nói:

- Ta nghĩ ta biết ngươi là ai rồi!

Đôi mắt sáng quắc nhưng hơi lạnh lùng của Sở Mặc nhìn tên thiếu niên trước mặt, đồng thời hắn cũng dùng Thương Khung Thần Giám để xem qua đối phương. Trong lòng không nén được thở dài: “Một Nguyên Anh thật trẻ tuổi! Hơn nữa còn có huyết mạch sắc vàng, ở Linh Giới cólẽ cũng đáng được coi là một tuyệt thế thiên kiêu thực sự rồi! “

- Đáng tiếc!

Sở Mặc thản nhiên nói.

- Đáng tiếc cái gì?

Âu Dương Bình Phong hơi nheo mắt lại, nhìn Sở Mặc cười nhạt:

- Ngươi cho là Ở đây có Giới Linh của Huyễn Thần Giới bảo vệ ngươi sao? Trước mặt ta, ngươi còn dám ra vẻ thiên tài gì chứ?

- Xem ra quả là ngươi đã đoán được ta là ai rồi.

Sở Mặc thản nhiên cười:

- Ngươi không sợ ta sao?

- Ha ha ha!

Âu Dương Bình Phong không nhịn được cười phá lên, chỉ vào mặt Sở Mặc nói:

- Đầu óc của ngươi có phải bị ngớ ngẩn rồi không? Không ngờ lại hỏi một câu ngu ngốc như vậy! Ta sợ ngươi sao? Tại sao ta phải sợ ngươi? Ta đường đường là một tu sỹ cảnh giới Nguyên Anh, cần phải sợ một tu sỹ Kim Đan như ngươi sao?

- Ta không muốn tốn lời với ngươi, lập tức biến ngay khỏi mắt ta.

Sở Mặc điềm tĩnh nói:

- Ở Linh Giới mà có một tu sỹ như ngươi cũng thật không dễ gì. Hơn nữa ngươi còn trẻ, tương lai còn dài, ta không có thói quen bóp chết một thiên tài

- Nhưng ta thì có!

Âu Dương Bình Phong cười lạnh lùng cắt đứt lời nói của Sở Mặc, sau đó hắn nhìn Sở Mặc:

- Ta biết ngươi, Sở Mặc, thiếu niên Nhân Giới có huyết mạch màu tím trong truyền thuyết. Ở Huyễn Thần Giới thậm chí ngươi còn được Giới Linh bảo hộ, ngươi cũng có quan hệ với Linh Đan Đường có thể lực hùng mạnh ở Thiên Giới. Có thể nói ngươi đích thị là một thiên tài. Nhưng thật không may, ngươi lại gặp phải ta! Mặc dù so về huyết mạch,ta không bằng ngươi, nhưng về cảnh giới ngươi còn thua xa ta! Sở Mặc, nếu bây giờ ngươi quỳ xuống, khấu đầu tạ tội, lấy bản mạng Nguyên Thần ra thề làm người hầu của ta. Say đí nói đám nữ nhân trên chiến thuyền phía sau kia quy thuận ta, giao nộp tất cả bảo vậy ra. Vậy thì ta có thể xem xét tha cho ngươi một mạng. Từ nay về sau, chúng ta cùng nhau lăn lộn. Nếu không, hôm nay ta đành phải nếm thử mùi vị chém giết một danh nhân của Huyễn Thần Giới rồi!

Âu Dương Bình Phong dứt lời, luồng khí Nguyên Anh trên người hắn hoàn toàn bộc phát ra ngoài, bao trùm cả mười vạn dặm. Khí trường của trời đất bỗng chốc thay đổi, dường như đều trở thành phạm vi của một mình Âu Dương Bình Phong. Sau đó, Âu Dương Bình Phong nghiêm túc rút ra một thanh trường kiếm sắc bén từ trên người, hắn nhìn Sở Mặc đang trầm ngâm nói:

- Nhìn thấy không? Tiên kiếm! Nếu ngươi không phục, hôm nay ta sẽ dùng kiếm này để chém ngươi!

Lúc này, Tần Thi đã lái chiến thuyền bay tới đây, một đám người lần lượt nối nhau đi ra từ chiến thuyền.

Đã qua vài năm, cuối cùng hai bên cũng gặp lại nhau.

Sở Mặc nhìn đám con gái đang nước mắt lưng tròng, mỉm cười dịu dàng:

- Đừng sợ, ta tới rồi!

Đám người ra sức gật đầu, bao gồm cả Hoa Tam Nương lúc trước trong lòng còn đang băn khoăn, sau khi nghe thấy câu nói này của Sở Mặc, trong lòng bỗng có một cảm giác yên tâm tới kỳ lạ.

- Đây có lẽ là ma lực đặc biệt trên người chàng thanh niên này chăng? Chỉ cần thấy hắn, dường như tất cả đều không còn chút lo lắng nào.

Thẩm Ngạo Băng thầm nghĩ: “Nếu như ta cũng trẻ tuổi như Tinh Tuyết, nói không chừng cũng sẽ nảy sinh tình cảm với chàng thanh niên này, thậm chí sẽ chủ động theo đuổi hắn ta nữa. “Vừa nghĩ, mặt của Thẩm Ngạo Băng đỏ ửng lên, trong lòng thầm rủa chính mình: “Mình đang nghĩ lung tung gì thế này? “

Âu Dương Bình Phong nhìn hai bên, vẻ mặt nở nụ cười giễu cợt, nhìn Sở Mặc:

- Không ngờ đám nữ nhân này lại tin tưởng ngươi tới vậy. Rõ ràng có thể chạy xa hơn một chút, nhưng thấy ngươi rồi thì không bỏ chạy tiếp. Xem ra ngươi không chịu chấp nhận đề nghị của ta. Vừa hay hôm nay ta sẽ làm một mẻ lưới bắt sạch!

Sở Mặc cuối cùng cũng ra hiệu lùi xa hơn một chút, sau đó hắn nhìn Âu Dương Bình Phong:

- Tiểu tử, ta có một đề nghị, ngươi có muốn nghe không?

Sở Mặc nói một tiếng tiểu tử đó, suýt chút đã khiến Âu Dương Bình Phong trở mặt rồi.

Ở Huyễn Thần Giới, hắn phải làm người cụp đuôi, không dám xảy ra xung đột với ai. Bởi trong Huyễn Thần Giới, cho dù là Nhân Tầng, tùy tiện một sinh linh nào đó thôi cũng có thể nghiền hắn ra bã. Cho nên khi Âu Dương Bình Phong ở trong Huyễn Thần Giới, thậm chí hắn rất ít rờikhỏi Huyễn Thần Giới.

Cho dù vạn bất đắc dĩ phải ra khỏi thành cũng phải vô cùng cẩn thận. Bất luận là ở ngoài thành, nhìn thấy mấy đại nhân vật, phản ứng đầu tiên của hắn chính là mỉm cười hành lễ với người ta. Cho nên trước nay, hắn ở trong Huyễn Thần Giới vẫn coi như là an toàn, thậm chí hắn cũng kết giao với mấy người bạn.

Ra vẻ đáng thương ở trong Huyễn Thần Giới không phải là điều hắn muốn, nếu có thể, hắn sao lại không muốn ngạo nghễ với thiên hạ, oai phong lẫm liệt một cõi? Cho nên, khi ở Linh Giới, Âu Dương Bình Phong trước giờ luôn giữ vẻ cao ngạo ở sâu thẳm trong lòng, hắn rất ít raoai với người khác. Nhưng thói kiêu ngạo trong cốt cách của hắn lại là thứ mà tất cả mọi người đều cảm nhận được. Nếu không thì cũng không tới nỗi những tu sỹ cao tầng của Âu Dương gia lại thấy phản cảm với hắn như vậy.

Người trẻ tuổi lại là một thiên tài, kiêu căng một chút cũng chả sao, nhưng nếu như tới việc tôn trọng người khác cũng không làm được, thì bất kỳ ai cũng có thể cảm nhận được sự coi thường người khác tronglòng hắn. Loại người này ai mà muốn kết giao chứ?

Nhưng Âu Dương Bình Phong không hề để tâm, hắn giả bộ đáng thương trong Huyễn Thần Giới đã đủ rồi! Ở Linh giới, hắn phải được làm gia gia (ý ra vẻ ta đây, tự tung tự tác)! &