Thí Thiên Đao

Chương 962: Phá đan thành anh



- Nếu là như vậy… thì đúng là phiền toái thật rồi, chưa biết chừng đối phương đã nắm rõ tường tận mọi tin tức về chúng ta.

Lý phương Trung cũng nhíu mày nói:

- Người bọn họ muốn tìm là Sở Mặc, nhưng lại mò tới Cẩm Tú Thành, sau đó… người của đoàn mạo hiểm kia lại tới báo tin nhắc Lục thành chủ phải cẩn thận. Điều này chứng tỏ… hẳn đối phương đã biếtLục Thiên Minh chính là hóa thân của chủ nhân rồi, sợ là đến việc như bên cạnh chủ nhân có chúng ta lẫn vị kia… bọn họ cũng đã biết tỏng.

- Đúng vậy, ta lo lắng chính là chuyện này, đã biết như vậy mà còn dám tới, chứng tỏ họ đã chuẩn bị kỹ càng rồi!

Tiếu Vạn Quân trầm giọng nói.

- Ta thì lại không cho là như vậy, ta chẳng thể nghĩ ra trên đời này có ai có thể chống lại hỏa… khụ khụ vị tiền bối kia.

Sự sùng bái của Lý Phương Trung với hỏa long cũng chẳng phải là một chút một ít. Tiếu Vạn Quân thoáng nhìn qua Lý Phương Trung nói:

- Trên thế giới này, uy lực lớn nhất mà tiền bối hỏa long có thể phát ra là đỉnh cao Nguyên Anh, xa hơn chút nữa thì là nửa bước đến Luyện Thần… vũ khí vô địch duy nhất của nó là sự đàn áp từ hơi thở. Nhưng lão Lý à, ngươi chớ quên trên đời này còn có người không sợ hơi thở chèn ép. Kỳ thực chủ nhân của chúng ta chính là một ví dụ! Ngươi dám khẳng định sẽ không có người thứ hai hay sao? Hoặc là không có cách nào khác để ngăn chặn loại chèn ép này?

Lý Phương Trung vừa nghe, trên mặt để lộ vẻ nghiền ngẫm, lẩm bẩm nói:

- Theo như ngươi nói thì, chuyện này, đúng là rất nguy hiểm. Nếuđối phương còn bá đạo tới mức biết chủ nhân của chúng ta tới từ…

Lý Phương Trung nói xong, lấy tay chỉ chỉ lên trời:

- … nơi đó, sau lại… có mưu đồ với chủ nhân. Vậy thì càng đáng sợ.

- Không được, nhất định phải báo ngay chuyện này cho chủ nhân biết!

Tiếu Vạn Quân trầm giọng nói.

Lý Phương Trung gật gật đầu, sau đó hai người đi thẳng một mạch tới nơi mà Sở Mặc đang bế quan, gọi Sở Mặc tỉnh lại. Sau khi nhìn thấy Sở Mặc, vẻ mặt của hai người đều vô cùng khiếp sợ, bởi vì chỉ trong thời gian nửa năm ngắn ngủi, bọn họ đã cảm nhận thấy một hơi thở cực kỳ hùng mạnh từ trên người Sở Mặc!

Nguyên Anh!

- Chúc mừng chủ nhân phá đan thành anh!

Tiếu Vạn Quân mặt mày xen lẫn ngạc nhiên và vui sướng nói.

- Chúc mừng chủ nhân bước vào cảnh giới Nguyên Anh!

Lý Phương Trung cũng nói đồng thời. Sở Mặc cũng là vừa mới vào Nguyên Anh, vẫn còn cần thời gian thích nghi một chút.

Với Sở Mặc, phá đan thành anh cũng chẳng phải vấn đề gì lớn, nhưng hắn vẫn đang chìm đắm trong đạo cơ, mỗi bước đi đều đặt nền móng vô cùng vững chắc, cho nên tốc độ đột phá mới không nhanh như vậy. Đương nhiên, đây chỉ là cái nhìn của riêng Sở Mặc mà thôi.

Với Tiếu Vạn Quân và Lý Phương Trung mà nói, tốc độ đột phá tu vi của Sở Mặc khiến bọn họ vô cùng xấu hổ. Nếu không phải biết Sở Mặc đến từ bên trên, chỉ sợ đã bị đả kích đến mức mất đi ý chí tu luyện rồi! Năm đó bọn họ đều được xưng là nhân vật đẳng cấp thiên tài, cũng phải dùng rất nhiều năm mới có thể bước vào cảnh giới Nguyên Anh, mà vị đang đứng trước mặt này… lại còn mới là một tên nhóc hai mươi mấy tuổi, cũng đã phá đan thành anh rồi, đúng là biến thái thật!

Với Sở Mặc mà nói, hắn còn từng gặp tu sĩ kỳ Phi Thăng hai mươi mấy tuổi, do đó, về việc bản thân hai mươi mấy tuổi phá đan thành anh cũng không có mấy cảm giác.

- Sao hai người các ngươi lại tới đây? Phải chăng đã xảy ra chuyện gì rồi?

Khí huyết khắp người của Sở Mặc khi bước vào Nguyên Anh vôcùng tràn trề, trạng thái toàn thân cùng hoàn toàn khác xa so với lúc trước.

- Chuyện là như vậy…

Tiếu Vạn Quân nói lại từ đầu chí cuối mọi việc.

Sở Mặc lập tức hơi nhíu mày, trên thực tế, dù Tiếu Vạn Quân và Lý Phương Trung không tìm tới thì hắn cũng cảm giác được đang có chuyện xảy ra.

Bởi vì ngay sau khi Sở Mặc phá đan thành anh, Thương Khung Thần Giám đã cảnh báo trước cho hắn rồi!

- Ta biết đoàn mạo hiểm kia.

Sở Mặc gật gật đầu, hắn đương nhiên là biết, hắn còn từng có chút qua lại với đoàn mạo hiểm ấy nữa kia!

Khi đoàn mạo hiểm của Liễu Hải vừa mới đặt chân tới Cẩm Tú Thành thì Sở Mặc đã chú ý tới rồi, cũng từng âm thầm thông báo không ai được gây khó dễ cho bọn họ. Nếu không, làm sao bọn Liễu Hải có thể bén rễ trong thành Cẩm Tú nhanh đến vậy?

- Làm việc thiện thì được đền đáp mà!

Sở Mặc không khỏi than thở một câu. Lúc này có người đột nhiên báo lại, Lục Thiên Kỳ xin gặp.

Sở Mặc để người đi mời Lục Thiên Kỳ đến.

Sau khi gặp mặt, Lục Thiên Kỳ không quanh co lòng vòng mà nói thẳng vào vấn đề, có mười mấy tu sĩ sâu không lường được, tiến vào một nhà trọ trăm năm rất bình thường trong thành Cẩm Tú.

Sở Mặc gật gật đầu, hắn hiểu, hẳn là Thương Khung Thần Giám đã cảnh báo cho hắn về đám người kia.

- Xem ra thân phận của ta đã bị đối phương biết được. Vậy mà họvẫn tới Cẩm Tú Thành, chứng tỏ đã chuẩn bị chu toàn rồi.

Lúc này Sở Mặc trực tiếp gọi hết đám người Diệu Nhất Nương từ nơi bế quan ra.

Thời gian hơn nửa năm, nhìn như không dài, nhưng toàn bộ bọn họ cũng đều đã bước vào kỳ Kim Đan!

Hơi thở Kim Đan rành mạch bao phủ khắp toàn thân suýt chút nữa thì khiến Lục Thiên Kỳ mờ cả mắt, nàng nhìn mọi người với vẻ không thể nào tin nổi, cuối cùng chỉ đành nghéo nghéo khóe miệng, trong lòng âm thầm nói một câu: Biến thái! Sở Mặc nhìn mọi người, nói một chút tình huống trước mắt, sau đó quay sang phía Diệu Nhất Nương:

- Nói cho ta nghe tình hình cụ thể nhà Âu Dương đi!

Chuyện này lúc trước Sở Mặc chưa từng hỏi, nhưng hắn vẫn tin chắc rằng Diệu Nhất Nương các nàng biết không ít về nhà Âu Dương!

- ---------oOo----------

Đôi mắt sáng như sao của Diệu Nhất Nương khẽ chớp, dựa theo những gì nàng hiểu về Sở Mặc, chỉ thoáng cái thì đã biết là có chuyện, hơn nữa khả năng sự việc này còn không nhỏ. Lập tức nghiêm túc nói:

- Nhà Âu Dương có căn cơ rất sâu! Lần ngược gốc gác của bọn họ… thậm chí còn có thể đến tận Thiên giới, đương nhiên có thể chỗ dựa của họ cũng không lớn. Nhưng điều này không ngăn nổi việc bọn họ trở thành một gia tộc hùng mạnh trong Linh giới. Lúc trước chúng ta từng tìm hiểu qua lai lịch của nhà Âu Dương. Cả gia tộc họ hiện giờ có hai tu sĩ nửa bước vào Luyện Thần, tu sĩ Nguyên Anh đỉnh cao chí ít cũng phải có mười bảy mười tám người, Nguyên Anh hậu kỳ hẳn phải có bốn mươi người. Còn số lượng Nguyên Anh trung kỳ, Nguyên Anhcao cấp cộng lại cũng phải hơn hai trăm!