Thí Thiên Đao

Chương 996: Bản tôn của Huyết Ma Lão Tổ



Những người đã bay lên trời trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng này. Vùng đất đập vào mắt... hoàn toàn là cảnh tượng giống như tận thế vậy. Tất cả mọi thứ mà mọi người quen thuộc, tất cả đều bị nuốt trọn.

Toàn bộ Bắc Cực Linh giới, hoàn toàn bị phá hủy

Không chỉ như thế, ngay cả bầu trời trên đỉnh đầu... cũng sụp đổ theo.

Bắt đầu xuất hiện lượng khủng bố loạn lưu. Mọi người trơ mắt nhìn một đàn trăn lớn cả mấy ngàn trượng giống như rồng muốn bay lên trời, muốn chạy trốn. Kết quả, bởi vì bay quá cao cùng nhau mà bị một đoạn loạn lưu đánh trúng, trong nháy mắt tan thành tro bụi. Trời đất một phương này đã hoàn toàn bị hủy!

- Đi mau!

Một trưởng lão của Tinh Linh tộc kêu lên cảnh cáo rất thê lương.

Trên thực tế không cần bà ấy nhắc nhở, hàng tỉ sinh linh đều điên cuồng chạy về bốn phương tám hướng rồi.

- Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì chứ?

Một trưởng lão của Tinh Linh tộc trong mắt tràn đầy sự chấn động:

- Cho dù là Hắc Ám Thánh Khí tự nổ... cũng không đến mức này chứ? Thế giới này ai có bản lĩnh để Hắc Ám Thánh Khí tự nổ chứ?

- Công chúa điện hạ?

Lúc này đã có nhiều tộc nhân của Tinh Linh tộc phục hồi lại tinh thần. Trực giác nói cho các nàng biết, chuyện này nhất định có liên quan tới công chúa.

Nhưng lúc này, đã không ai có thể tìm được tung tích của công chúa.

Trên không trung không ngừng sụp xuống phía dưới. Nơi này... đã thật sự trở thành một vùng tuyệt địa rồi.

E là từ nay về sau, không bao giờ... có khả năng khôi phục. Cũng sẽ không còn bất kỳ sinh linh nào có năng lực đặt chân tới nơi đất đai rộng lớn này nữa.

Sở Mặc cùng với núi sông, đất đai rơi vào sâu trong lòng đất. Tại thời điểm này hơi hơi nhắm hai mắt lại, hắn đã không còn khí lực để nói chuyện, ngay cả tâm tưởng cũng muốn ngừng hoạt động rồi.

Trong lòng chỉ còn lại một ý nghĩ: Ta đã bóp chết Huyết Ma Lão Tổ rồi! Phân thân hoàn mỹ... ta cho ngươi tự mãn này!

Lúc này chỉ là trong nháy mắt mà thôi. Nếu thời gian hơi lâu một chút, toàn bộ Linh giới... sợ rằng đều bị hủy boại, hoàn toàn sụp đổ. Kết quả này... tuy là cũng không phải mong muốn của ta.

Nhưng cũng đã là cực hạn mà ta có thể làm được!

Các sinh linh bị liên lụy vì ta, rất xin lỗi.

Ầm!

Thân thể của Sở Mặc không ngừng rơi sâu trong lòng đất.

Sâu trong vô tận, nơi đó là một biển nham thạch nóng chảy đỏ thẫm!

Phía trên Thiên giới, ở một tinh vực cực kỳ xa xôi và lạ lẫm, có hàng tỉ ngôi sao.

Từ xa nhìn lại giống như một dải ngân hà thật lớn vắt ngang trong hư không. Quần tinh lóe sáng, hào quang vô cùng rực rỡ.

Giữa ngân hà có một ngôi sao thật lớn đang không tiếng động chuyển động.

Phía trên của ngôi sao này đạo khí tràn trề, sức sống bừng bừng, đủ loại sinh linh mạnh mẽ không sao kể siết. Trong lúc đó, nơi sâu nhất của ngôi sao truyền ra một tiếng rống giận long trời lở đất. Thanh âm kia vô cùng thê lương, dường như đã phải chịu đả kích khổng lồ, thống khổ và phẫn nộ.

Sau đó truyền tới một tiếng nổ ầm ầm, làm cho ngôi sao cũng phải hơi run rẩy, một tia sáng phóng lên cao.

Một tên thanh niên mặt trắng nõn, nửa người rách tung tóe lao thẳng tới nơi sâu nhất của ngôi sao, toàn thân đầy máu tươi.

Mỗi một giọt rơi trên mặt đất đều tạo ra một cái hố sâu cả vài vạn trượng trên bề mặt ngôi sao. Không biết có bao nhiêu sinh linh trongphút chốc đã tan thành tro bụi, hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này.

Gã ta thống khổ tru lên, máu tươi trên người như con sông chảy xuống từ trên không trung.

Toàn bộ sinh linh trên ngôi sao đều run rẩy. Cho dù là sinh linh hùng mạnh cỡ nào, tất cả đều quỳ rạp trên đất không dám nhúc nhích.

Miệng người trẻ tuổi không ngừng rống lên vừa giận dữ vừa thống khổ. Thật lâu sau, máu trên người mới ngưng chảy.

Sau đó, gã ta chỉ một ngón tay, một phần mười ngôi sao gần như đãbị hủy diệt, trong nháy mắt đã khôi phục nguyên dạng. Chỉ có điều những sinh linh đã chết đi cũng không thể sống lại được.

- Là ai? Ai hủy phân thân của bản tôn?

Sắc mặt người trẻ tuổi kia âm trầm đến mức dọa người, khí thế kinh thiên từ trong cơ thể của gã bạo phát ra ngoài, khí tức đó trấn áp khắp cả tinh vực. Vô số sinh linh đều bị dọa cho hồn bay phách tán.

Sau đó, người trẻ tuổi kia lại làm một hành động. Gã ta tùy ý chỉ tới một phương hướng.

Sinh linh trong phạm vi ngàn vạn dặm trong nháy mắt ngã xuốnghóa thành sương máu, sau đó hình thành từng sợi tơi máu bay về phía người thanh niên.

Bên trong những sợi tơ máu này ẩn chứa lượng tinh khí khó có thể tưởng được!

Hóa huyết**! (Nguyên văn dấu ** trong truyện)

Thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn nhưng cực kỳ hiệu quả. Thương thế trên người của người trẻ tuổi lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được mà khôi phục. Người trẻ tuổi kia chính là bản tôn của Huyết Ma Lão Tổ!

Một người đã vượt qua cả cảnh giới Đế Chủ, đến gần sự tồn tại đáng sợ của Chí Tôn!

Thương thế trong thân thể của gã ta tuy là khôi phục rất nhanh nhưng trên thực tế, tổn thương của gã ta.... lại cực kỳ nặng. Cho dù hóa huyết** toàn bộ sinh linh trong tinh vực này thì cơ bản là không có khả năng khôi phục hoàn toàn tổn thương của gã ta.

Thần công Bách Thể Quy Nhất chỉ còn một chút nữa là thật sự thành công rồi. Nhưng ở thời kỳ then chốt lại có chuyện lớn xảy ra. Phân thânquan trọng nhất của gã... lại bị người ta giết chết rồi!

Hơn nữa làm rất gọn gàng linh hoạt mà Bản tôn là gã không hề phát hiện ra. Đang trong trạng thái bế quan mà lại bị trọng thương.

- Tinh Linh tộc...

Trên mặt người trẻ tuổi xuất hiện thần sắc dữ tợn:

- Bản tôn sẽ không bỏ qua cho các ngươi!

Nói xong lại không nhịn được mà ngửa đầu lên trời gầm thét. Thanh âm kia vang vọng tận hư không, hình thành một luồng ý niệm, giống như một lời thề đáng sợ.

- Người hủy bố cục của ta... Bản tôn nhất định sẽ tìm được ngươi! Bầm thây ngươi thành vạn đoạn!

Người trẻ tuổi nghiến răng nghiến lợi thề, đồng thời hơi nhắm hai mắt lại, bắt đầu đứng lên.

Gã đang tìm kiếm người làm gã ra nông lỗi này!

Cho dù bây giờ không có cách nào tìm được người đó, nhưng gã nhất định phải biết, đến tột cùng là ai... dám hủy bố cục vạn năm của gã!

Thần công Bách Thể Quy Nhất cần 100 cơ thể thiên chi kiêu nữ thể chất đặc thù.

*Thiên chi kiêu nữ: Người con gái của trời, ý chỉ người được ưu ái cả về thân phận bối cảnh gia tộc và thiên phú, có tài năng.