Thiên Châu Biến

Chương 161: Van Xin Ngươi, Tha Cho Ta (1)



Bản Convert

Mỗi một tên Ngự Châu Sư đều hiểu rõ Ngưng Hình Sư đại biểu cho cái gì, Chu Duy Thanh lấy ra bốn mươi lăm vạn kim tệ dùng cho đồng học thác ấn, điều này chính là tiến thêm một bước mua chuộc lòng người. Hơn nữa câu nói sống phải thẳng lưng đầy kịch tính kia, trong thời gian cực ngắn, hắn đã được tất cả đồng ban đồng học tiếp nhận. Tiếp đó hắn tin tưởng chỉ cần mình không ngừng tiềm di mặc hóa (lặng lẽ biến đổi, thay đổi một cách vô tri vô giác), từ từ học viên cùng ban sẽ sinh ỷ lại vào hắn. Thời gian bốn năm còn rất dài, hắn có vô số biện pháp khiến những người bên cạnh hoàn toàn tiếp nhận hắn với vai trò lãnh đạo.

Thiên Cung đế quốc quá nhỏ bé, từ khi kiến thức sự cường đại của Phỉ Lệ đế quốc, Chu Duy Thanh lại càng minh bạch sâu sắc điểm này. Uhm, muốn nước mạnh; trước, phải có nhân tài. Đến nay Thiên Cung đế quốc có được mấy Ngự Châu Sư chứ? Có thể thi đậu Phỉ Lệ Hoàng Gia Học viện quân sự học viên bình dân mỗi cá nhân đều là chân tài thực học, họ không chỉ là Ngự Châu Sư, mà còn là nhân tài quân sự. Nếu như có thể làm hết sức chiêu thu nhân tài như vậy cho mình dùng, sẽ vì mình đem tương lai trợ giúp Thiên Cung đế quốc trở nên cường thịnh có đầy đủ trụ cột.

Chu Duy Thanh tin tưởng, ban đầu phụ thân cũng đồng dạng có ý nghĩ như vậy, chẳng qua là, mặc dù phụ thân cường đại, nhưng không có đủ điều kiện hấp dẫn Ngự Châu Sư. Nhưng hắn lại không như thế, hiện tại hắn là một Ngưng Hình Sư, còn có Hô Duyên Ngạo Bác lão sư có tiếng là thiên tài Ngưng Hình Sư, có thân phận này hắn tin tưởng mình hoàn toàn có năng lực hấp dẫn nhân tài. Tại Phỉ Lệ Hoàng Gia Học viện quân sự này khắp nơi đều là nhân tài, cần chẳng qua đơn giản là học tập bốn năm mà thôi, vậy thì quá mệt rồi. Một người năng lực có mạnh mẽ thì cũng là hữu hạn, tựa như Chu đại nguyên soái, thân là Trung vị Thiên tông, lại càng là nhà quân sự ưu tú nhưng hiện tại Thiên Cung đế quốc vẫn cứ tràn ngập nguy cơ như cũ.

Chính là bởi vì trong lòng có lý tưởng rộng lớn, lúc trước, sau khi Minh Hoa uy hiếp, Chu Duy Thanh trong lòng mới có thể sinh ra sát cơ mãnh liệt. Kế hoạch là lý tưởng hóa, mỗi thời mỗi khắc cũng sẽ bởi vì ngoại giới ảnh hưởng mà sinh ra biến hóa. Hắn muốn làm chính là phải hết sức mình đi giải quyết những thứ nhân tố ngoại giới này.

Chinh bởi vì Minh Hoa mang đến cho hắn cảm giác nguy cơ cũng làm cho hắn thời điểm đối mặt với Tang Lãng mất đi kiên nhẫn dụ dỗ, trực tiếp ném ra cho hắn một cái điều kiện rõ ràng. Hắn không thể đợi tương lai khi mình trở thành Thần Sư khi đó lại đi chiêu dụ nhân tài, vậy quá muộn rồi. Một quốc gia cường đại là phải từng bước phát triển, trở thành Thần Sư chỉ có trời mới biết phải mất bao lâu thời gian, hiện tại Thiên Cung đế quốc phải đối mặt với Bách Đạt đế quốc ủng hộ Khắc Lôi Tây đế quốc cường thế áp bách, đợi không được lâu như vậy.

Về phần Tang Lãng cùng những học viên bình dân cao niên có đi vào khuôn khổ hay không, Chu Duy Thanh cũng không nắm chắc, vì vậy, hắn càng muốn biểu hiện cường thế, trong học viện thể hiện ra năng lực của mình. Nhất là tại phương diện năng lực Ngưng Hình Sư, muốn những nhân tài này đi theo, muốn làm cho người khác đi theo hắn nhất định phải có đầy đủ mị lực mới được.

Trở lại phòng học, Chu Duy Thanh kinh ngạc phát hiện, tất cả học viên đều không đi đâu, tất cả lưu lại trong phòng học. Đang chụm đầu lại nói gì đó, Thượng Quan Băng Nhi cũng cùng vài nữ học viên túm tụm.

Nhìn thấy Chu Duy Thanh trở lại, trong phòng học nhất thời yên tĩnh lại. Chu Duy Thanh trong lòng nhất động, cũng không khách khí, trực tiếp đi lên vị trí bục giảng.

Hai tay đặt trên giảng đài, "Ta nói vài lời, sau đó mọi người lại nghỉ ngơi nhé."

Ánh mắt mọi người nhất thời tập trung lên người Chu Duy Thanh, vốn là các học viên đang đứng cũng đã trở lại vị trí của mình, hôm nay Chu Duy Thanh thi triển ra thực lực cùng thân phận Ngưng Hình Sư làm cho bọn họ chấn động, sau đó còn miễn phí thác ấn, ngưng hình, sự cuồng nhiệt còn chưa tiêu hóa kịp, tuyệt đại đa số học viên đối với hắn đều có loại cảm giác ngưỡng vọng.

Chu Duy Thanh mỉm cười, hắn lúc này tựa như là một nam hài to đầu vô hại vậy (hơi chém chút), “ Chút nữa mọi người tại lúc ghi danh ở chỗ Khấu Duệ, nhất định phải viết rõ ràng cấp bậc Thiên lực của bản thân. Ý Châu Sư mà nói… cần thác ấn trực tiếp đi tới chỗ Ngôn Triết Tích xin, tùy hắn tiến hành, sau này mỗi ngày nghỉ cuối tuần ở học viện mọi người thống nhất, do hắn chi tiền. Tiếp đó tiền ta thu được từ bán Ngưng hình quyển trục, điểm này mọi người không cần lo lắng. Còn Thể Châu Sư, lúc ghi danh, còn phải ghi chú rõ Thể Châu các ngươi là thuộc tính gì, còn nữa, các ngươi có nguyện vọng muốn phát triển theo phương hướng cùng ngưng hình vũ khí là gì? Như vậy ta mới có thể căn cứ mỗi tình huống tự thân của các ngươi để làm ngưng hình quyển trục theo yêu cầu từ đó đạt hiệu quả tốt nhất được.”

Nói tới đây, hắn dừng lại một chút, rõ ràng thấy đông đảo học viên phía dưới nghe được độ thân mà làm theo yêu cầu, không ít người ánh mắt cũng sáng lên. Thể Châu Sư số lượng nhiều hơn xa so với Ý Châu Sư, những thứ Ngưng hình quyển trục đó đối với học viên bình dân mà nói chỉ có ngưỡng vọng mà thôi, càng không phải nói là tùy thân mà làm theo yêu cầu. Coi như là Thể Châu Sư thần phục quý tộc với Thác Ấn Cung, cũng tất vị có mấy người có thể hưởng thụ dạng đãi ngộ này a!

Chu Duy Thanh mỉm cười nói: “Ta còn có một kiến nghị. Nếu như là Thể Châu Sư một ngưng hình kỹ năng cũng không có, trước tiên có thể xin một phần Ngưng hình quyển trục, để cho mình có một kiện trang bị tùy thân, nếu như đồng học đã có một ngưng hình trang bị, mọi người tốt nhất nên lựa chọn chờ một đoạn thời gian, cố gắng tu luyện thiên lực. Đại khái trong hai năm, ta mới có thể đủ đề thăng lên tới cao cấp Ngưng Hình Sư.

Khi đó, ta hẳn là có thể bắt đầu thử nghiệm chế tác ngưng hình quyển trục có lỗ tương khảm cùng với Ngưng hình sáo trang. Ngưng hình quyển trục có lỗ khảm thích hợp với Thể Châu Sư, mà Ngưng hình sáo trang lại có thể do Thể Châu Sư phổ thông đến sử dụng.”

Nếu như nói mới vừa rồi những học viên này trong mắt ngập tràn cuồng nhiệt, như vậy, giờ khắc này chính là hoàn toàn ngốc trệ (một dạng như lồi mắt ếch đây mà ). Ngưng hình quyển trục thuần mang lỗ tương khảm a? Ngưng hình sáo trang? Loại này đối với bọn họ mà nói cũng đã là truyền thuyết rồi, đừng nói là gặp qua, coi như là nghĩ cũng chưa nghĩ qua nữa a!

Mắt thấy hiệu quả mình muốn đạt tới đã có, Chu Duy Thanh mỉm cười nói: "Tốt lắm, đây là những điều ta muốn nói. Dĩ nhiên nếu như mọi người không muốn chờ, cũng có thể trực tiếp tiến hành ngưng hình. Nhưng ta có thể bảo đảm tỷ lệ thành công ngưng hình, một bộ ngưng hình quyển trục không thành , chúng ta sẽ tới bộ thứ hai. Băng Nhi, mời đứng lên một chút."

Thượng Quan Băng nhi nghe được Chu Duy Thanh gọi mình, không khỏi sửng sốt một chút, lúc này nàng đương nhiên không thể phá đám nam nhân của mình, theo bản năng đứng lên.

Chu Duy Thanh thu liễm nụ cười trên mặt lại, nghiêm mặt nói: “Các bạn đồng học, bây giờ, ta trịnh trọng giới thiệu với các ngươi. Vị tiểu thư Thượng Quan Băng Nhi xinh đẹp này chính là lão bà của ta, sau này, các nam đồng học đừng có dại dột có dị tâm nhá. Nếu không nghe lời, hắc hắc…’”

“Tiểu Béo, ngươi đang nói cái gì đó hả.” Thượng Quan Băng Nhi đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó liền đỏ bừng mặt, xoay người chạy ra khỏi phòng.

Khấu Duệ ồn ào hô: "Đại tẩu." Sau đó các học viên cũng cười ầm ĩ một hồi.

Chu Duy Thanh kia da mặt vốn không phải chỉ dày bình thường (vốn là dày siêu cấp), cũng không có làm như người thường, hướng mọi người phất tay một cái, lúc này mới đuổi theo Thượng Quan Băng Nhi. Hắn vừa mới đi khỏi, quanh người Khấu Duệ đã bị vây lại đến mức nước chảy không lọt, ai cũng nghĩ muốn nhanh nhanh đăng kí. Cho dù là Ngôn Triết Tích với Mã Quần là Thiên Châu Sư cũng không ngoại lệ.

Lúc đó Chu Duy Thanh đuổi theo Thượng Quan Băng Nhi tới của học viện mới bắt kịp, vừa chạy vừa hô toáng: “Băng Nhi, ngươi chạy chậm chút đi! Từ từ chút a”

Thượng Quan Băng Nhi quay đầu sang chỗ khác, mặt đỏ bừng sẳng giọng: “Ngươi mới vừa rồi đã nói gì chứ hả! Ngươi làm ta sau này làm thế nào gặp mặt các bạn đồng học đây chứ.”

Chu Duy Thanh cười hắc hắc nói: “Ai bảo nàng ngày càng mê người như thế, ta đây tuyên thệ chủ quyền thì có gì sai chứ?’

Thượng Quan Băng Nhi tức giận nói: “Cái gì mà tuyên thệ chủ quyền? Chẳng lẽ ta là vật phẩm của ngươi sao?”

Chu Duy Thanh liên tục lắc đầu: “Không không… dĩ nhiên là không mà. Ý ta là ‘tuyên thệ nàng có chủ quyền đối với ta, ta là Tiểu Béo của ngươi a! Ngươi xem đi, ta lớn lên đẹp trai như vậy, anh tuấn như vậy, lại ôn nhu lại vừa thiện lương, vừa hàm hậu lại vừa ‘cool’, còn có thể tạo quyển trục (D: thiếu tạo baby nữa, thèng nào nó tự sướng còn hơn ta. Thật là khâm phục). Nếu lúc này có mỹ nữ khác coi trọng ta, ngươi nói xem ta theo hay là không theo đây? Ta đây tuyên thệ chủ quyền chính là để cho mọi người đều biết ‘TA là người của NGƯƠI, nếu như ai có chủ ý muốn gây chuyện với nàng cũng phải bước qua ta đã. (D: khúc này chém chút biên ah)

Sự so sánh như thế bọn họ còn không tự ti mặc cảm mà bỏ chạy sao? Ta đây là lo nghĩ vì ngươi a!”

Nhìn vẻ mặt cực kì vô sỉ kia, Thượng Quan Băng Nhi không khỏi ‘phốc xích’ nhịn không được bật cười: “Còn nói vừa ôn nhu vừa thiện lương nữa chứ. Ta xem, không biết bao nhiêu người xem ngươi là Hồng Thủy Mãnh Thú đâu.”

Mắt thấy Thượng Quan Băng Nhi đã không tức giận nữa, Chu Duy Thanh lập tức sáp lại gần, ôm lấy vòng eo thon nhỏ của nàng cười hắc hắc nói: “Chỉ cần Băng Nhi hôn ta một cái thì xem ta thành Hồng Thủy Mãnh Thú cũng có là gì.”

Thượng Quan Băng Nhi nghiêm mặt nói: “Tiểu Béo, ngươi nói cho ta một chút, ngươi hôm nay làm như vậy không phải là vì muốn những đồng học đó sau này giúp đỡ Thiên Cung đế quốc chúng ta chứ?”

Chu Duy Thanh khẽ mỉm cười, nói: “Bây giờ nói những thứ này còn quá sớm. Ngươi chỉ cần biết rằng lão công của ngươi có mục tiêu rất rất vĩ đại là được. Yên tâm đi, ta sẽ xử lý tốt, ngươi cứ an tâm mà học hành đi. Những chuyện khác cứ giao cho ta xử lý. Nói thực, hôm nay vừa nhìn thời khóa biểu ta liền đau cả đầu, một chút cơ sở cũng không có, ta xem ta học cũng không vào nhiều. Sau này chỉ biết nhờ ngươi thôi, thi với cử gì gì đó, nhớ là …hắc hắc… cho ta xào lại nha.”

Thượng Quan Băng Nhi nhướng mày: “Tiểu Béo, không thể làm như vậy được. Nếu không, ta giúp ngươi bổ túc một chút tri thức quân sự cơ sở nhé.”

Chu Duy Thanh lắc đầu lia lịa: “Không tin, ta nào có thời gian. Bây giờ phải nuôi cả ban học viên cũng không phải dễ dàng gì, chế tác Ngưng Hình quyển trục cộng với tu luyện, cơ hồ là chiếm hết cả thời gian rảnh rỗi. Về phần học tập, đi học thì có thể học được đến bao nhiêu thì là bấy nhiêu thôi.”

Thượng Quan Băng Nhi hơi lo lắng nói: “Nhưng mà, ngươi sau này còn phải thừa kế y bát Chu nguyên soái, thống soái quân đội Thiên Cung đế quốc chúng ta mà!”

Chu Duy Thanh khẽ mỉm cười, nói: “Băng Nhi, nàng vẫn chưa hiểu ý ta. Làm một gã Thống soái, cũng không phải nhất định phải có tri thức quân sự nổi trội như thê nào. Chỉ cần có đủ năng lực chỉ huy một nhóm người có tài năng quân sự như vậy là đủ rồi.”

Thượng Quan Băng nhi hơi chút sửng sốt, nàng mặc dù cảm thấy lời của Chu Duy Thanh là ngụy biện, nhưng lại dường như tựa hồ cũng có mấy phần đạo lý. Ở Thiên Cung doanh hai năm qua, Chu Duy Thanh biến hóa rất lớn. Không chỉ là vóc người trở nên khôi ngô rắn rõi, vẻ vô lại ban đầu thường xuyên lộ ra cũng đã thu liễm lại . Mặt ngoài nhìn lại hắn có lúc tựa hồ rất lớn lối, nhưng nàng lại biết, Tiểu Béo chân thật cảm xúc hoàn toàn nội liễm vào bên trong, mặc dù chỉ chưa tới mười bảy tuổi, nhưng tâm tư so với người trưởng thành còn muốn thâm trầm hơn rất nhiều.