Thiên Châu Biến

Chương 193: Tổ Hợp Thuẫn - Phòng Ngự Cực Hạn! (2)



Bản Convert

Trong lòng của Chu Duy Thanh và Vân Ly đồng thời cùng xuất hiện một từ giống nhau.

“Ngưng Hình Sáo Trang” và “Ngưng Hình Tổ Hợp Sáo Trang” nghe thì chẳng khác nhau bao nhiêu, nhưng bản chất hoàn toàn khác biệt. Nếu như, “Ngưng Hình Sáo Trang” chỉ lấy khôi giáp toàn thân làm chủ rồi mới phối hợp cùng vũ khí, trang bị khác để công kích hay phòng ngự, hoàn toàn không là một thể, mà “Ngưng hình tổ hợp Sáo trang” thì lại lấy nhiều trang bị Ngưng hình tổ hợp lại chung một chỗ, tạo thành một trang bị Ngưng hình đặc thù duy nhất. Nói cách khác, sau khi hoàn thành tổ hợp thành “Sáo trang” thì chỉ tạo thành một trang bị mà không phải là một bộ trang bị. Trước mắt, tổ hợp Sáo trang do Lâm Thiên Ngao tạo ra chính là tấm thuẫn trong tay hắn.

Một khỏa Thể Châu chỉ có thể ngưng hình thành một loại trang bị thể tích có hạn. Như “Song Tử Đại Lực Thần Chuy” của Chu Duy Thanh, bản chất đã là trang bị Ngưng hình cấp Thần Sư rồi, nên thể tích lớn hơn nhiều so với các trang bị bình thường, nhưng vẫn có một cái vẫn là huyễn ảnh, không thể nào tạo ra song chùy chân thật. Chẳng qua, do người thiết kế ứng dụng một cách xảo diệu nên làm cho “Song Tử Đại Lực Thần Chuy” này mặc dù có một cái không thật nhưng lại càng tăng thêm cường lực.

Còn “Ngưng hình tổ hợp Sáo trang” lại là một trang bị Ngưng hình vô cùng biến thái, vì muốn làm cho trang bị trở nên rất cường đại mà Châu sư sẽ chọn lựa dùng nhiều khỏa Thể châu để tạo nên một trang bị có thể tích và uy lực vô cùng lớn. Hơn nữa, theo Chu Duy Thanh và Vân Ly được biết, loại tổ hợp này chỉ thường dùng cho vũ khí, giống như Lâm Thiên Ngao hiện giờ chấp nhận dùng ba khỏa Thể châu, trả một cái giá rất đắt để tạo nên Ngưng hình tổ hợp Thuẫn này. Đây chính là chuyện bọn họ nghe cũng chưa từng nghe qua. Phải biết rằng, dù là Thiên Châu Sư tu luyện đến cảnh giới tối cao, cũng chỉ có thể dùng mười hai trang bị Ngưng hình mà thôi. Thử hỏi, ai chẳng muốn mình có thể sở hữu một bộ trang bị Ngưng hình toàn thân đầy đủ, mà lại nguyện ý lãng phí trên một loại vũ khí duy nhất? Điều này có ý nghĩa rằng, trong tương lai, gã sẽ thiếu một hoặc nhiều trang bị để bảo vệ những chỗ yếu hại khác trên người của mình.

“Ngưng hình tổ hợp Sáo trang” rất hiếm thấy, ngoại trừ bản thân nó có tác dụng rất cực đoan, còn rất khó luyện chế quyển trục Ngưng hình. Chế tạo quyển trục “Ngưng hình tổ hợp Sáo trang” so với “Ngưng hình Sáo Trang” còn khó khăn hơn thập bội. Nếu muốn toàn bộ trang bị “Ngưng hình Sáo trang” có thể dung hợp thì phải cần những thủ đoạn hết sức phức tạp. Linh kiện tổ hợp càng nhiều thì chế luyện quyển trục càng khó. Một loại “Tổ hợp Sáo trang” khi bắt đầu chế luyện cần phải có hai kiện quyển trục dung hợp, mà cực hạn là năm kiện vào một chỗ. Dù có là Thiên Châu Sư cực đoan mấy đi nữa, cũng không bao giờ muốn đem tất cả những trang bị Ngưng hình tập trung vào một kiện vũ khí, huống gì quyển trục “Tổ hợp Sáo trang” lại chế luyện vô cùng khó khăn. “Tổ hợp Sáo trang” từ ba kiện trang bị trở lên đều phải do Ngưng Hình cấp đại sư chế luyện, còn một bộ do năm kiện tổ hợp thì phải do Tông cấp Ngưng Hình Sư luyện chế mới có thể hoàn thành.

Dĩ nhiên, khi theo đuổi cực hạn trang bị một cách cực đoan như thế, bản thân “Tổ hợp Sáo trang” ở phương diện khác sẽ có năng lực cực kỳ mạnh mẽ. Ví dụ như hiện tại.

Mắt thấy Lâm Thiên Ngao phóng xuất ra “Tam châu tổ hợp Thuẫn”, trong nháy mắt Vân Ly đã biến sắc mặt. Tấm thuẫn này của Lâm Thiên Ngao do ba khỏa Thể châu tạo thành, cũng không phải có uy lực như một cộng một bằng hai…mà lực phòng ngực lại tăng lên gấp bội lần. Huống chi, ba châu tổ hợp trên tấm thuẫn này lại vây quanh khảm khổng (nơi khảm nạm châu vào vũ khí), thì có thể thấy lực phòng ngự của tấm thuẫn này mạnh mẽ biết bao nhiêu!

Mặc dù, Vân Ly đã dồn toàn lực vào lần công kích này nhưng hắn cũng không dám chắc có thể phá vỡ phòng ngự của đối phương.

Nhưng, ở thời điểm mang tính mấu chốt này, Vân Ly cũng thể hiện ra thiên phú chiến đấu kinh người của hắn. Đang giữa không trung, thế nhưng hắn lại có thể mạnh mẽ thay đổi phương hướng công kích hắn biết là vô ích. Vốn hắn định lao thẳng vào trước ngực đối phương, nhưng khi co người đổi hướng thì lại trở thành bay người sát mặt đất (tấn công hạ bàn đây mà). Tiêm thứ nhọn hoắc trong tay hắn cũng nhằm thẳng chân Lâm Thiên Ngao đâm tới.

Ngươi đánh cuộc là không thể di động ư? Tốt, ta liền công kích toàn lực vào chân của ngươi! Dưới tấm chắn của ngươi là phương tiêm, cũng không thể hoàn toàn phòng ngự hợp lý đâu!

Hơn nữa, trong nháy mắt, khi song phương sắp va chạm, viên Kim Lục Miêu Nhãn thứ tư của Vân Ly cũng sáng lên, tiêm thứ sắc nhọn màu trắng bạc kia lặng lẽ huyễn hóa thành một luồng quang thải hư ảo (ánh sáng nhiều màu hư ảo), ngay sau đó, một cột sáng bạc như hồ quang không tiếng động bắn ra từ đầu tiêm thứ. Khi hồ quang này tiếp xúc với không khí, chớp mắt đã thay đổi từ màu bạc thành màu đen.

“Thứ Nguyên Trảm…!!!”

Trong lòng Chu Duy Thanh thầm kinh hô, hẳn là Bát Tinh bình giới “Thứ Nguyên Trảm”. Uy lực công kích của “Thứ Nguyên Trảm” này còn vượt qua “Không Gian Áp Súc Pháo”. Nhìn từ khía cạnh khác, thì có phần giống với “Không Gian Cát Liệt”, nhưng vết cắt không gian của “Thứ Nguyên Trảm” chỉ có thể duy trì trong nháy mắt, mà “Không Gian Cát Liệt” lại có thể kéo dài trong không trung, hơn nữa còn có khả năng thôn phệ và một loạt tác dụng khác.

Nhưng, cũng không thể nghi ngờ chút nào, lực công kích của “Thứ Nguyên Trảm” cũng tương đối kinh khủng. Một kích này mới chính là lá bài tẩy của Vân Ly.

Tại sao gọi là cường giả Thiên Châu Sư? Cường giả Thiên Châu Sư chân chính có thể trong một kích có năng lực cố hết sức tập trung lực lượng của mình, toàn lực phát ra một kích hủy diệt.

Một kích này của Vân Ly bao gồm hai đại năng lực tăng phúc đều thể hiện hết ra, “Thứ Nguyên Trảm” kia cùng “Không Gian Áp Súc Pháo” dưới tác dụng của áp lực nén lại tổ hợp lẫn nhau, làm uy lực điệp gia tăng lên đến cực hạn. Đừng nói là Ngũ châu, coi như đạt đến tu vi Thiên Châu Sư Lục châu, khi chính diện đối mặt với một kích toàn lực này cũng khó mà chống đỡ.

Đối mặt với sự thay đổi phương hướng công kích của Vân Ly, sắc mặt Lâm Thiên Ngao cũng hơi ngưng trọng. Nhưng cuối cùng hắn cũng làm một động tác.

Viên Thể châu thứ tư màu vàng tinh khiết như phỉ thúy xuất hiện, tạo ra quang mang hoàng sắc chói mắt, phát ra một tia sáng kỳ dị rồi lặng lẽ dung nhập hoàn toàn vào bên trong tấm Thuẫn làm nó lớn thêm mấy phần, tạo nên một tiếng “Ầm…” vang vọng, rồi nặng nề đập xuống mặt đất, cũng kịp lúc ngăn chặn công kích của “Thứ Nguyên Trảm” phía trước.

"Tứ trọng tổ hợp!".

Tròng lòng Chu Duy Thanh rúng động mạnh mẽ, cùng lúc đó bên ngoài cũng đang nổ vang “Ầm…Ầm…”. Công kích của Vân Ly đã đánh mạnh lên tấm thuẫn của Lâm Thiên Ngao.

Thuẫn bài một lần bữa được tăng phúc, trở nên chắc chắn như một tòa tháp sắt, phía dưới vẫn là một hình tam giác như cũ nhưng lại hung hăng cắm mạnh vào lòng đất.

Thiên lực của thuộc tính Không gian gần như điên cuồng, tàn sát bừa bãi khắp xung quanh, âm thanh cắt phá chói tai làm người nghe có cảm giác ê răng, sóng xung kích đẩy Chu Duy Thanh phải lùi về sau mấy bước mới trụ vững thân mình, ngay cả Hồng y nhân thủ hộ lôi đài số bảy cũng lóe tinh quang trong đáy mắt, khẽ gật đầu.

Một tiếng rên đau đớn vang lên, thân thể Vân Ly bị bắn nguợc trở ra. Nhưng lần này, lại là hắn bị mạnh bạo chấn bay ra ngoài, bắn ngược lại gần đến mép lôi đài mới miễn cưỡng ngừng lại.

Tiêm thứ trong tay Vân Ly đã biến mất. Chu Duy Thanh có thể thấy rõ tay phải của hắn đang run rẩy kịch liệt, Thiên lực bao bọc quanh người đã có dấu hiệu tan rã, trên mặt càng lúc càng đỏ bừng. Đúng là hắn đã không nhịn được mà phun ra một ngụm máu đỏ thẫm.

Một kích dốc hết toàn lực làm Vân Ly phải chịu lực phản chấn khổng lồ như công kích của hắn. Thân người hắn rơi mạnh xuống đất, thở dốc từng hơi hổn hển.

Xem ra trận chiến này từ khi bắt đầu đến lúc kết thúc chỉ có một thời gian ngắn. Trên thực tế, Thiên lực của Vân Ly đã tiêu hao hơn một nửa, tuyệt học lại càng đã giở ra hết rồi.

Nhìn lại Lâm Thiên Ngao, chỉ thấy hắn vẫn như một ngọn núi cao sừng sững đứng đó, trong tay phải vẫn cầm “Tứ trọng Ngưng hình tổ hợp Thuẫn” như một ngọn tháp ngăn chặn trước thân. Từng vòng ánh sáng vàng rực phát ra từ trên người của hắn chứng tỏ nó chưa hề có dấu hiệu tổn hại chút nào, mà đôi chân hắn vẫn bất động, không lệch nửa phân. Công kích của Vân Ly không thể nói là không mạnh, nhưng lại không hề lay động nổi một người chỉ được dùng một tay như hắn.

Đúng như Chu Duy Thanh đã nói lúc trước, Lâm Thiên Ngao am hiểu nhất chính là phòng ngự. Cho dù không tấn công, thực lực của hắn vẫn có thể phát huy hơn tám phần.

Khóe miệng Chu Duy Thanh không khỏi phải co lại. Trong lòng thầm nghĩ: “Con mẹ nó, phòng ngự quả thật kinh khủng!”. Một kích của Vân Ly hắn nhìn rất rõ ràng, nhưng vẫn hoàn toàn cho kết quả như cũ. Công kích của mình cố nhiên là mạnh hơn Vân Ly, nhưng có thể phá được “Tứ trọng Thuẫn” đã đến trình độ này hay sao? Tấm thuẫn trong tay Lâm Thiên Ngao như vậy, lấy tu vi Thiên lực của mình có thể công phá nổi hay không đây?

“Vừa hâm mộ, vừa ghen tị! Ta hận a! Nếu ta có một trọng thuẫn như hắn hẳn là rất tốt!” Trong lòng Chu Duy Thanh thầm nghĩ. Bất quá, trận chiến giữa Vân Ly với Lâm Thiên Ngao này không phải là không có tác dụng. Tối thiểu, đã làm cho Chu Duy Thanh phát hiện ra toàn bộ vấn đề. Đó chính là lực lượng của Lâm Thiên Ngao!

Bản thân Lâm Thiên Ngao này dù là Thiên Châu Sư có phòng ngự tinh thuần, hơn nữa Ý châu lại có thuộc tính Thổ, làm hắn lại có thêm lực lượng vuợt xa người thường. Không cần phải nghĩ, Chu Duy Thanh cũng có cảm giác “Tứ trọng Ngưng hình tỗ hợp Thuẫn” này có sức nặng kinh khủng đến mức độ nào, nhưng trong tay Lâm thiên Ngao lại nhẹ nhàng tựa một tấm giấy, căn bản giống như không có phân lượng. Có thể thấy được, Thể châu của Lâm Thiên Ngao dù không có thuộc tính lực lượng, nhưng hắn nhất định là người có thần lực trời sinh.

Khó trách hắn lại có lòng tin đến mức như vậy khi cùng mình và vân Ly đánh cuộc rồi! Người ta thật sự có vốn liếng để tự tin a! Lực phòng ngự khủng như thế này, dù có gặp cường giả Tông cấp như Minh Vũ cũng có thể chống lại một hai chiêu.

Vân Ly đứng một bên thở hào hển, một bên nhìn Chu Duy Thanh tựa hồ như thầm nói: “Ta đã tận lực, phải làm sao bây giờ?”

Chu Duy Thanh nhìn thoáng qua nén hương kia, bất quá nó chỉ mới được đốt một chút mà thôi, thời gian vẫn còn gần như đầy đủ. Lâm Thiên Ngao cũng đồng dạng không vội vàng gì. Dù có nhiều thời gian, nhưng Thiên lực cũng không dễ khôi phục lại như thế. Trong mắt hắn, hiển nhiên Vân Ly có uy hiếp lớn hơn Chu Duy Thanh rất nhiều.

Chu Duy Thanh làm một bộ mặt đáng thương, thở đánh thượt rồi nói:

- Lâm huynh, tấm thuẫn của ngươi thật sự làm cho ta rất hâm mộ a! Ban đầu, ta cũng nghĩ qua sẽ ngưng hình toàn bộ tấm thuẫn, nhưng lão bà của ta lại nói rằng không có chỗ nào tốt cả! Thật hay cho một tấm thuẫn tốt! Có thứ đồ chơi này rồi thì cần áo giáp làm quái gì nữa! Chỉ cần vận dụng thích đáng là đủ để ngăn cản công kích trụ cột của đối phương rồi! Cho dù lấy nó làm vũ khí cũng được, nhưng chẳng biết Lâm huynh có mang viên Thể châu cuối cùng của mình dung hợp cả vào đó hay không?

Hắn vừa nói, vừa di chuyển đến trước mặt Lâm Thiên Ngao.

Lâm Thiên Ngao cười nhạt rồi nói:

- Tiểu huynh đệ thật hảo nhãn lực! Toàn bộ năng lực của ta đều ở trên tấm thuẫn này! Giống như ngươi đã nói, là công phòng nhất thể! Hai người các ngươi hãy lên cả đi!

Chu Duy Thanh cười ha hả:

- Lâm huynh, không bằng bây giờ để ta thử lực lượng của ngươi một chút xem như thế nào?!

Vừa nói, Ý Thể song châu của hắn đã đồng thời xuất ra, tinh quang trong mắt lóe lên, hai tay đã đẩy mạnh lên tấm thuẫn của Lâm Thiên Ngao, toàn bộ các thớ thịt trên người áp súc lại rồi bộc phát ra toàn bộ thần lực trời sinh của hắn.