Ninh Dạ vừa ra tay đã dùng ngay Sát Thân đao, Sát Thân đao giỏi công không giỏi thủ, con rối kia lại chẳng quan tâm tới Ninh Dạ, tiếp tục lao về phía Hà Nguyên Thánh.
Hà Nguyên Thánh sợ tới mức kêu lên thất thanh, Ninh Dạ đã hô: “Trốn đằng sau ta!”
Hà Nguyên Thánh vội vàng nghe lời, trốn sau lưng Ninh Dạ.
Trong tay Ninh Dạ đã có phù chú bay tới, đánh lên con rối kia, khiến nó khó lòng tiếp cận.
Y có Độn Quang phù, có thể dùng Độn Quang phù đưa Hà Nguyên Thánh đi, nhưng đây không phải mục đích của y. Thứ y muốn là Hà Nguyên Thánh sống sót dưới sự bảo vệ của mình, có vậy mới dựng được quan hệ với Hà Nguyên Thánh.
Con rối này tương đương với tu sĩ Hoa Luân trung kỳ, với năng lực của mình Ninh Dạ thì không thể chống nổi. Nhưng trong tay y có đủ phù lục, lúc này không tiếc phí tổn, ầm ầm đánh ra, trong thời gian ngắn đã đủ khiến con rối không thể tiếp cận. Tuy vậy Ninh Dạ cố tình bỏ qua một số đòn công kích, vì thế chỉ trong chốc lát trên người y đã có nhiều chỗ bị thương, toàn thân nhuốm máu nhưng vẫn tử chiến không lùi.
Đồng thời, Trì Vãn Ngưng cũng thấy Ninh Dạ xuất hiện, trong lòng thầm kinh ngạc, không hiểu sao y lại xuất hiện ngay lúc này? Mà còn liều chết bảo vệ Hà Nguyên Thánh, chuyện này hoàn toàn không phù hợp với những gì cô biết. Trong lúc cô đang kinh ngạc thì Quỷ Bất Thu đột nhiên tăng cường uy thế, đánh ra một chưởng, ánh sáng bùng lên, không ngờ lại phá tan phòng ngự của Trì Vãn Ngưng. Trì Vãn Ngưng hừ khẽ một tiếng, trên người phòng ra quầng sáng màu xanh biếc, đánh bật tất cả công kích ra xung quanh.
“Hộ Pháp Thanh Luân?” Quỷ Bất Thu thấy kinh ngạc.
Thanh Mộc Lão Tổ cực kỳ quý trọng nữ đệ tử này, bỏ rất nhiều công sức thủ đoạn lên người cô, có hạn chế chạy trốn, cũng có bảo vệ.
Lúc này Quỷ Bất Thu dốc hết toàn lực, đám người Tây Giang lập tức gặp xui, một đệ tử Truy Phong đường chết thảm tại chỗ, thân thể bị vặn xoắn thành từng mảnh, một tên khác và Tây Giang cùng bị trọng thương.
Chỉ có điều, Hộ Pháp Thanh Luân bảo vệ được Trì Vãn Ngưng nhưng không thể giúp cô ngăn cản Quỷ Bất Thu. Sau khi phá được phong tỏa của Trì Vãn Ngưng, Quỷ Bất Thu lao thẳng về phía Hà Nguyên Thánh, lại đánh ra một luồng sáng rực rỡ.
Cùng lúc đó, hắn vung tay lên, chỉ thấy con rối trận pháp bản mệnh của hắn ngửa mặt lên trời tru lên một tiếng, quanh người xuất hiện một loạt trận phù, hình thành một luồng cấm chế huyền ảo, nhốt cả vệ sĩ áo đen và Cừu Bất Quân lại. Lúc này cho dù Cừu Bất Quân có muốn sử dụng toàn lực cũng không có cách nào.
Quỷ Bất Thu đã cười ha hả, chộp về phía Hà Nguyên Thánh: “Ngoan ngoãn làm tù binh của Mộc Khôi tông chúng ta đi!”
Quỷ Bất Thu đã dốc toàn lực vào đòn tấn công bất ngờ này, mắt thấy Ninh Dạ vốn không thể ngăn nổi.
Đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên bên tai Quỷ Bất Thu.
“Mau tránh ra, đây là bẫy!”
Là giọng của người bí ẩn kia?
Quỷ Bất Thu giật nảy mình.
Nếu là người khác có lẽ hắn còn do dự, nhưng người bí ẩn này vừa giúp bọn họ một ân huệ lớn, thời khắc này hắn hoàn toàn không dám nghi ngờ, tru lên một tiếng kỳ quái rồi bay vọt ra đằng sau.
Thân đứng giữa không trung, tuy hắn không thấy có bố trí gì nhưng lại chứng kiếm trên gương mặt người xấu xí kia đột nhiên lộ lóe lên vẻ tiếc nuối.
Lần này Quỷ Bất Thu không nghi ngờ nữa, quay đầu bỏ chạy.
Chỉ có điều tuy hắn chạy nhưng vẫn không cam lòng bỏ qua như vậy, lại tru lên một tiếng, chỉ thấy trên con rối đang giao chiến với Ninh Dạ đã lóe lên ánh chớp cực lớn.
Không tốt!
Ninh Dạ lừa Quỷ Bất Thu đi nhưng không ngờ tên này lại hung ác như vậy, đã chạy trốn còn xuất chiêu tàn nhẫn như vậy.
Con rối cảnh giới Hoa Luân tự nổ, chắc chắn hắn không thể chống cự nổi, đúng lúc này Trì Vãn Ngưng lại đột nhiên bay tới, Thái Thanh Thần Thủy đã bọc lấy Ninh Dạ.
Ầm!
Luồng khí lưu màu đen cuồng bạo bùng lên, tọa thành không gian sụp đổ, hút cả Ninh Dạ, Hà Nguyên Thánh và Trì Vãn Ngưng và không gian đó.
Hà Nguyên Thánh kêu la ầm ĩ, thời khắc nguy cấp hắn lại phát huy tác dụng được một lần, dốc hết sức lực thi triển Lưỡng Nghi Chân Cương, ngăn cản lực lượng sụp đổ kinh khủng này.
Trì Vãn Ngưng và Ninh Dạ lại va mạnh vào nhau.
Phía chân trời có một luồng sáng đen phóng tới, thân thể Trì Vãn Ngưng đột nhiên cứng đờ.
Ra là Quỷ Bất Thu giết ngược trở về, đồng thời hét lớn: “Ngươi lừa ta!”
Hóa ra hắn thấy con rối tự nổ phát huy tác dụng, lại thấy tự tin, không ngờ lại giết ngược về.
Hà Nguyên Thánh tru lên một tiếng, quay đầu bỏ chạy, tốc độ cực nhanh.
Ninh Dạ vừa ra tay đã dùng ngay Sát Thân đao, Sát Thân đao giỏi công không giỏi thủ, con rối kia lại chẳng quan tâm tới Ninh Dạ, tiếp tục lao về phía Hà Nguyên Thánh.
Hà Nguyên Thánh sợ tới mức kêu lên thất thanh, Ninh Dạ đã hô: “Trốn đằng sau ta!”
Hà Nguyên Thánh vội vàng nghe lời, trốn sau lưng Ninh Dạ.
Trong tay Ninh Dạ đã có phù chú bay tới, đánh lên con rối kia, khiến nó khó lòng tiếp cận.
Y có Độn Quang phù, có thể dùng Độn Quang phù đưa Hà Nguyên Thánh đi, nhưng đây không phải mục đích của y. Thứ y muốn là Hà Nguyên Thánh sống sót dưới sự bảo vệ của mình, có vậy mới dựng được quan hệ với Hà Nguyên Thánh.
Con rối này tương đương với tu sĩ Hoa Luân trung kỳ, với năng lực của mình Ninh Dạ thì không thể chống nổi. Nhưng trong tay y có đủ phù lục, lúc này không tiếc phí tổn, ầm ầm đánh ra, trong thời gian ngắn đã đủ khiến con rối không thể tiếp cận. Tuy vậy Ninh Dạ cố tình bỏ qua một số đòn công kích, vì thế chỉ trong chốc lát trên người y đã có nhiều chỗ bị thương, toàn thân nhuốm máu nhưng vẫn tử chiến không lùi.
Đồng thời, Trì Vãn Ngưng cũng thấy Ninh Dạ xuất hiện, trong lòng thầm kinh ngạc, không hiểu sao y lại xuất hiện ngay lúc này? Mà còn liều chết bảo vệ Hà Nguyên Thánh, chuyện này hoàn toàn không phù hợp với những gì cô biết. Trong lúc cô đang kinh ngạc thì Quỷ Bất Thu đột nhiên tăng cường uy thế, đánh ra một chưởng, ánh sáng bùng lên, không ngờ lại phá tan phòng ngự của Trì Vãn Ngưng. Trì Vãn Ngưng hừ khẽ một tiếng, trên người phòng ra quầng sáng màu xanh biếc, đánh bật tất cả công kích ra xung quanh.
“Hộ Pháp Thanh Luân?” Quỷ Bất Thu thấy kinh ngạc.
Thanh Mộc Lão Tổ cực kỳ quý trọng nữ đệ tử này, bỏ rất nhiều công sức thủ đoạn lên người cô, có hạn chế chạy trốn, cũng có bảo vệ.
Lúc này Quỷ Bất Thu dốc hết toàn lực, đám người Tây Giang lập tức gặp xui, một đệ tử Truy Phong đường chết thảm tại chỗ, thân thể bị vặn xoắn thành từng mảnh, một tên khác và Tây Giang cùng bị trọng thương.
Chỉ có điều, Hộ Pháp Thanh Luân bảo vệ được Trì Vãn Ngưng nhưng không thể giúp cô ngăn cản Quỷ Bất Thu. Sau khi phá được phong tỏa của Trì Vãn Ngưng, Quỷ Bất Thu lao thẳng về phía Hà Nguyên Thánh, lại đánh ra một luồng sáng rực rỡ.
Cùng lúc đó, hắn vung tay lên, chỉ thấy con rối trận pháp bản mệnh của hắn ngửa mặt lên trời tru lên một tiếng, quanh người xuất hiện một loạt trận phù, hình thành một luồng cấm chế huyền ảo, nhốt cả vệ sĩ áo đen và Cừu Bất Quân lại. Lúc này cho dù Cừu Bất Quân có muốn sử dụng toàn lực cũng không có cách nào.
Quỷ Bất Thu đã cười ha hả, chộp về phía Hà Nguyên Thánh: “Ngoan ngoãn làm tù binh của Mộc Khôi tông chúng ta đi!”
Quỷ Bất Thu đã dốc toàn lực vào đòn tấn công bất ngờ này, mắt thấy Ninh Dạ vốn không thể ngăn nổi.
Đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên bên tai Quỷ Bất Thu.
“Mau tránh ra, đây là bẫy!”
Là giọng của người bí ẩn kia?
Quỷ Bất Thu giật nảy mình.
Nếu là người khác có lẽ hắn còn do dự, nhưng người bí ẩn này vừa giúp bọn họ một ân huệ lớn, thời khắc này hắn hoàn toàn không dám nghi ngờ, tru lên một tiếng kỳ quái rồi bay vọt ra đằng sau.
Thân đứng giữa không trung, tuy hắn không thấy có bố trí gì nhưng lại chứng kiếm trên gương mặt người xấu xí kia đột nhiên lộ lóe lên vẻ tiếc nuối.
Lần này Quỷ Bất Thu không nghi ngờ nữa, quay đầu bỏ chạy.
Chỉ có điều tuy hắn chạy nhưng vẫn không cam lòng bỏ qua như vậy, lại tru lên một tiếng, chỉ thấy trên con rối đang giao chiến với Ninh Dạ đã lóe lên ánh chớp cực lớn.
Không tốt!
Ninh Dạ lừa Quỷ Bất Thu đi nhưng không ngờ tên này lại hung ác như vậy, đã chạy trốn còn xuất chiêu tàn nhẫn như vậy.
Con rối cảnh giới Hoa Luân tự nổ, chắc chắn hắn không thể chống cự nổi, đúng lúc này Trì Vãn Ngưng lại đột nhiên bay tới, Thái Thanh Thần Thủy đã bọc lấy Ninh Dạ.
Phía chân trời có một luồng sáng đen phóng tới, thân thể Trì Vãn Ngưng đột nhiên cứng đờ.
Ra là Quỷ Bất Thu giết ngược trở về, đồng thời hét lớn: “Ngươi lừa ta!”
Hóa ra hắn thấy con rối tự nổ phát huy tác dụng, lại thấy tự tin, không ngờ lại giết ngược về.
Hà Nguyên Thánh tru lên một tiếng, quay đầu bỏ chạy, tốc độ cực nhanh.