Thiên Cơ Điện

Chương 269: Còn về Ninh Dạ, ngược lại y càng nổi tiếng.





Nhưng hắn không kịp làm gì thêm.

Ngay sau đó đã nghe ‘ầm’ một tiếng, như một vầng mặt trời bay lên từ thân thể Doãn Thiên Chiếu, tia sáng xuyên qua Thiên Nguyên đại điện, chiếu sáng khắp bốn phương, soi rọi toàn bộ bầu trời.

Sau khi ánh sáng mãnh liệt đó xung kích, Thiên Nguyên đại điện ầm ầm sụp đổ!

Ánh sáng lướt qua bầu trời.

Đó là tin tức cầu viện của Tây Phong Tử, nhưng do bị tập kích, không ai nhận được nó mà bị nhấn chìm trong sóng khí vô biên...

Ngày hôm đó trở thành ngày bi ai cho Hắc Bạch thần cung.

Thiên Nguyên điện trúng tập kích bị phá hủy, Nhạc Tâm Thiện và Tây Phong Tử thì bị Mộc Khôi tông phục kích.

Do Thiên Nguyên điện bị phá hủy, Hắc Bạch thần cung không nhận được tin cầu viện, lại thêm trong núi đang hỗn loạn, trong lúc nhất thời không thể phán đoán được, cho nên bỏ qua thời cơ cứu giúp.

Mãi tới tận chạng vạng, Hắc Bạch thần cung mới ý thức được không ổn, phái ra đại lượng nhân thủ cứu viện.

Khi đám người chạy tới, tam quỷ của Mộc Khôi tông đã mang người bỏ trốn mất dạng.

Nhạc Tâm Thiện và Tây Phong Tử may mắn sống sót, nhưng sau khi khổ chiến đã thụ thương.

Nhạc Tâm Thiện trúng Vô Sát chú của Nguyên Mục Dã, sau khi trở về trực tiếp tuyên bố bế quan.

Tây Phong Tử thảm hơn nhiều, người ta chuyên bóp trái hồng mềm, Vân Quỷ - Tử Lão và Chỉ Quỷ - Hà Giang Minh dốc toàn lực tấn công hắn, cho nên hắn trúng tới mười ba loại chú pháp ác độc, tuy dùng thần thông cường đại miễn cưỡng chống cự được nhưng đã bị trọng thương, thần binh bản mệnh vỡ nát, thậm chí nguyên thần cũng tới mức khô cạn.

Theo lời của đại nguyên lão, cho dù sống sót trở về nhưng tu vi cũng giảm sút, cả đời khó lòng tiến bộ.

Về phần Triệu Long Quang, cấm chế trên người hắn vẫn còn, Hắc Bạch thần cung vẫn có thể tìm được hắn, nhưng đã chẳng có bất cứ ý nghĩa gì.

Vì Triệu Long Quang đã tới Thiên châu.

Đúng, có cấm chế trên người đấy, thế thì sao?

Ông đây ở Thiên châu, có giỏi thì tới đây mà tìm ta!

Không phá giải được, vậy thì không phá giải nữa!

Lối suy nghĩ của Ninh Dạ nhảy khỏi khuôn khổ cũ, muốn cứu người, chưa chắc đã phải giữ người trong tay mình.

Còn đối với Mộc Khôi tông, hiển nhiên đây cũng là chuyện cực tốt.

Không chỉ vì có thể mượn cơ hội này làm Hắc Bạch thần cung bị trọng thương, quan trọng là nắm được một nhược điểm của Ninh Dạ - có Triệu Long Quang trên tay, Ninh Dạ sẽ càng phối hợp với bọn họ.

Có thể nói đây là kết cục mà hai bên đều thỏa mãn tiếp nhận.

Tuy nói rơi vào tay Mộc Khôi tông chưa tính là được tự do, nhưng chỉ cần Ninh Dạ vẫn còn, Mộc Khôi tông sẽ không bạc đãi Triệu Long Quang, không khéo bọn họ còn có hứng thú bồi dưỡng một yêu tiên thuộc về Mộc Khôi tông...

Điểm đáng tiếc duy nhất là từ đầu đến cuối Ninh Dạ vẫn không có cơ hội nào để nói chuyện với Triệu Long Quang.

Sẽ có, rồi sẽ có ngày như vậy.

Nhìn lên bầu trời cao, Ninh Dạ chậm rãi suy nghĩ.

——————————————————

Giám Sát đường.

Lạc Cầu Chân ngơ ngác ngồi tại chỗ.

Đã trọn một ngày.

Hắn không ăn không uống, cũng không tu hành.

Có lẽ đây là đả kích lớn nhất mà hắn gặp phải từ khi trở thành chấp sự của Giám Sát đường tới giờ.

Kẻ cấu kết với Mộc Khôi tông, làm hại Hắc Bạch thần cung là Doãn Thiên Chiếu, chuyện này đã hoàn toàn xác thực.

Hắn khổ sở theo dõi Ninh Dạ, cuối cùng chỉ thành một truyện cười.

Còn về Ninh Dạ, ngược lại y càng nổi tiếng.

Công khai tình cảm với Trì Vãn Ngưng, dung mạo khôi phục thành phong hoa tuyệt đại, tuần tra viên của Huyền Sách phủ, khiến y trở thành đứa con cưng mới nhất của ông trời tại Hắc Bạch thần cung.

Biểu hiện trước đây của y, lại thêm lời cảnh báo ở Thiên Nguyên phong, tất cả đều trở thành minh chứng cho sự xuất sắc của y.

Hai năm, tất cả những điều này chỉ trong vòng hai năm.

Rõ ràng tư chất chỉ bình thường, nhưng chuyện mà y gặp lại khiến người ta không thể nghi ngờ.

Có người hâm mộ kỳ ngộ của y, cũng có người bái phục nỗ lực của y, đa số lại khen ngơi năng lực và cách ứng đối của y.

Trong Hắc Bạch thần cung, Ninh tuần tra viên tài hoa hơn người, đầu óc khôn khéo, dung mạo anh tuấn, tu hành khắc khổ, nhân cách khiên tốn, tiếng lành đã đồn khắp nơi.

Hắn và Lạc Cầu Chân bất hòa cũng thành chuyện mà mọi người đều biết.

Lạc Cầu Chân cảm thấy mình như con chó rơi xuống nước, không ai hô đánh đã là may mắn lắm rồi.

Thời điểm đó, hắn từng thất vọng tới cực điểm.

Nếu lúc này Nhạc Tâm Thiện không muốn gặp hắn.

Nhưng hắn không kịp làm gì thêm.

Ngay sau đó đã nghe ‘ầm’ một tiếng, như một vầng mặt trời bay lên từ thân thể Doãn Thiên Chiếu, tia sáng xuyên qua Thiên Nguyên đại điện, chiếu sáng khắp bốn phương, soi rọi toàn bộ bầu trời.

Sau khi ánh sáng mãnh liệt đó xung kích, Thiên Nguyên đại điện ầm ầm sụp đổ!

Ánh sáng lướt qua bầu trời.

Đó là tin tức cầu viện của Tây Phong Tử, nhưng do bị tập kích, không ai nhận được nó mà bị nhấn chìm trong sóng khí vô biên...

Ngày hôm đó trở thành ngày bi ai cho Hắc Bạch thần cung.

Thiên Nguyên điện trúng tập kích bị phá hủy, Nhạc Tâm Thiện và Tây Phong Tử thì bị Mộc Khôi tông phục kích.

Do Thiên Nguyên điện bị phá hủy, Hắc Bạch thần cung không nhận được tin cầu viện, lại thêm trong núi đang hỗn loạn, trong lúc nhất thời không thể phán đoán được, cho nên bỏ qua thời cơ cứu giúp.

Mãi tới tận chạng vạng, Hắc Bạch thần cung mới ý thức được không ổn, phái ra đại lượng nhân thủ cứu viện.

Khi đám người chạy tới, tam quỷ của Mộc Khôi tông đã mang người bỏ trốn mất dạng.

Nhạc Tâm Thiện và Tây Phong Tử may mắn sống sót, nhưng sau khi khổ chiến đã thụ thương.

Nhạc Tâm Thiện trúng Vô Sát chú của Nguyên Mục Dã, sau khi trở về trực tiếp tuyên bố bế quan.

Tây Phong Tử thảm hơn nhiều, người ta chuyên bóp trái hồng mềm, Vân Quỷ - Tử Lão và Chỉ Quỷ - Hà Giang Minh dốc toàn lực tấn công hắn, cho nên hắn trúng tới mười ba loại chú pháp ác độc, tuy dùng thần thông cường đại miễn cưỡng chống cự được nhưng đã bị trọng thương, thần binh bản mệnh vỡ nát, thậm chí nguyên thần cũng tới mức khô cạn.

Theo lời của đại nguyên lão, cho dù sống sót trở về nhưng tu vi cũng giảm sút, cả đời khó lòng tiến bộ.

Về phần Triệu Long Quang, cấm chế trên người hắn vẫn còn, Hắc Bạch thần cung vẫn có thể tìm được hắn, nhưng đã chẳng có bất cứ ý nghĩa gì.

Vì Triệu Long Quang đã tới Thiên châu.

Đúng, có cấm chế trên người đấy, thế thì sao?

Ông đây ở Thiên châu, có giỏi thì tới đây mà tìm ta!

Không phá giải được, vậy thì không phá giải nữa!

Lối suy nghĩ của Ninh Dạ nhảy khỏi khuôn khổ cũ, muốn cứu người, chưa chắc đã phải giữ người trong tay mình.

Còn đối với Mộc Khôi tông, hiển nhiên đây cũng là chuyện cực tốt.

Không chỉ vì có thể mượn cơ hội này làm Hắc Bạch thần cung bị trọng thương, quan trọng là nắm được một nhược điểm của Ninh Dạ - có Triệu Long Quang trên tay, Ninh Dạ sẽ càng phối hợp với bọn họ.

Có thể nói đây là kết cục mà hai bên đều thỏa mãn tiếp nhận.

Tuy nói rơi vào tay Mộc Khôi tông chưa tính là được tự do, nhưng chỉ cần Ninh Dạ vẫn còn, Mộc Khôi tông sẽ không bạc đãi Triệu Long Quang, không khéo bọn họ còn có hứng thú bồi dưỡng một yêu tiên thuộc về Mộc Khôi tông...

Điểm đáng tiếc duy nhất là từ đầu đến cuối Ninh Dạ vẫn không có cơ hội nào để nói chuyện với Triệu Long Quang.

Sẽ có, rồi sẽ có ngày như vậy.

Nhìn lên bầu trời cao, Ninh Dạ chậm rãi suy nghĩ.

——————————————————

Giám Sát đường.

Lạc Cầu Chân ngơ ngác ngồi tại chỗ.

Đã trọn một ngày.

Hắn không ăn không uống, cũng không tu hành.

Có lẽ đây là đả kích lớn nhất mà hắn gặp phải từ khi trở thành chấp sự của Giám Sát đường tới giờ.

Kẻ cấu kết với Mộc Khôi tông, làm hại Hắc Bạch thần cung là Doãn Thiên Chiếu, chuyện này đã hoàn toàn xác thực.

Hắn khổ sở theo dõi Ninh Dạ, cuối cùng chỉ thành một truyện cười.

Còn về Ninh Dạ, ngược lại y càng nổi tiếng.

Công khai tình cảm với Trì Vãn Ngưng, dung mạo khôi phục thành phong hoa tuyệt đại, tuần tra viên của Huyền Sách phủ, khiến y trở thành đứa con cưng mới nhất của ông trời tại Hắc Bạch thần cung.

Biểu hiện trước đây của y, lại thêm lời cảnh báo ở Thiên Nguyên phong, tất cả đều trở thành minh chứng cho sự xuất sắc của y.


Hắn và Lạc Cầu Chân bất hòa cũng thành chuyện mà mọi người đều biết.

Lạc Cầu Chân cảm thấy mình như con chó rơi xuống nước, không ai hô đánh đã là may mắn lắm rồi.

Thời điểm đó, hắn từng thất vọng tới cực điểm.

Nếu lúc này Nhạc Tâm Thiện không muốn gặp hắn.