Vừa hay lúc này Hắc Bạch thần cung lại quăng tú cầu, muốn đình chiến với Cực Chiến đạo, chuyển sang hợp tác.
Mà Hắc Bạch thần cung có một vật mà Yên Vũ lâu muốn.
Nguyên Cực Thần Quang.
Nguyên Cực Thần Quang là một luồng sáng, là do một vị đại năng của Hắc Bạch thần cung trước đây dốc hết tâm huyết cả đời luyện hóa thành.
Vật này thiên về pháp tắc đại đạo hệ quang, độn quang di hình, biến ảo khó lường, chính là chí bảo tu hành, cũng có năng lực phụ trợ chiến đấu.
Yên Vũ lâu am hiểu nhất là hành động trong hoàn cảnh bóng tối, đêm mưa, ngược lại không thích ứng với ban ngày.
Nếu có thể chiếm được pháp tắc đại đạo thiên phú trong vật này, bù đắp được sơ hở lớn, có thể sáng tạo ra một siêu cấp sát thủ chân chính.
Vì thế, Yên Vũ lâu rất muốn có được Nguyên Cực Thần Quang.
Khổ nỗi tuy Hắc Bạch thần cung cũng thích Ngọc Hoàng Cốt nhưng lại không mãnh liệt như Cực Chiến đạo, đương nhiên không chịu trao đổi.
Còn Cực Chiến đạo lại có một vật khiến Hắc Bạch thần cung cảm thấy hứng thú.
Lưỡng Nghi Càn Khôn tán, cũng là thần khí thích hợp nhất để thi triển Hắc Bạch thần thông.
Vật này vốn là chí bảo của Hắc Bạch thần cung, chỉ có điều bị Cực Chiến đạo đoạt được trong chiến tranh tiên môn, thần cung vẫn luôn muốn lấy lại.
Cứ như vậy, mọi chuyện thuận lý thành chương.
Cực Chiến đạo đưa Lưỡng Nghi Càn Khôn tán ra trao đổi Nguyên Cực Thần Quang với Hắc Bạch thần cung, sau đó lại dùng Nguyên Cực Thần Quang đổi Ngọc Hoàng Cốt.
Lần này Cực Chiến đạo tới đây hợp tác chủ yếu là vì việc đó.
Chính vì nguyên nhân này, Giang Đại Chuy mới xuất hiện trong phòng trà, thật ra hắn muốn liên hệ với người của Yên Vũ lâu, thương lượng vấn đề giao dịch sau đó.
Chuyện không ai ngờ là có người đột nhiên xuất thủ ngay thời điểm này, giết chết Giang Đại Chuy.
Chuyện càng không ngờ là cho dù Ninh Dạ đã nhận ra Yên Vũ lâu bị giá họa nhưng y lại chẳng hề quan tâm tới sự thật, vẫn quyết tâm càn quét Yên Vũ lâu, khiến cho Yên Vũ lâu vô cùng chật vật.
Bọn họ bị ép tới phát cuống, đành phải liên hệ với Tần Thì Nguyệt, nói với cô ta hóa ra sau khi mất trộm Ngọc Hoàng Cốt, Vạn Hoa cốc đã dốc toàn lực tra xét. Bọn họ cũng có người trong Yên Vũ lâu, không ngờ còn tra ra chuyện hợp tác giao dịch lần này.
Nhưng trước đây Yên Vũ lâu không hề nói tới chuyện để lộ tin tức mật, mãi tới khi chuyện tới nước này, Yên Vũ lâu bị ép tới mức phải nói thật để rửa oan cho mình.
“Hóa ra là vậy.” Ninh Dạ cười nói: “Thật không ngờ chỉ một vụ ám sát nho nhỏ mà dính tới ba món thần vật, tứ đại tông môn. Ninh Dạ ta được tham gia vào, đúng là vinh hạnh!”
Tần Thì Nguyệt nói: “Đã nói hết mọi chuyện với ngươi rồi, vậy ngươi nghĩ sao, việc này có phải do Vạn Hoa cốc gây ra không?”
“Ta?” Ninh Dạ mỉm cười: “Ta không quan tâm.”
“Không quan tâm?” Tần Thì Nguyệt kinh ngạc nhìn Ninh Dạ.
“Đúng, không quan tâm.” Ninh Dạ nói rất nghiêm túc; “Yên Vũ lâu nói là Vạn Hoa cốc làm, chuyện này chẳng có bằng chứng gì cả. Về lý mà nói đúng là có khả năng này, nhưng đâu phải mọi chuyện trong thiên hạ đều dựa theo đạo lý? Nếu ta muốn, ta có thể tìm ra một trăm lý do nói chuyện này chính là do Yên Vũ lâu gây ra. Ví dụ như Yên Vũ lâu am hiểu chiến đấu trong bóng tối đến mức nào đi nữa thì ở tổng bộ vẫn có một số cao thủ luyện thể chứ? Chẳng lẽ những người này không hứng thú gì với Ngọc Hoàng Cốt? Không khéo bọn họ lại mong Yên Vũ lâu không thể giao dịch thành công, Ngọc Hoàng Cốt không đem đổi được thì chỉ có đường mang về Yên Vũ lâu, như vậy bọn họ sẽ có cơ hội. Cô xem, cứ như vậy thì Yên Vũ lâu có động cơ ra tay giết người phá hoại chuyện hợp tác rồi.”
Tần Thì Nguyệt ngạc nhiên, hiển hiên cô nàng không ngờ Ninh Dạ lại nói như vậy, nhưng ngẫm lại thì y nói cũng có lý, cô nàng bèn mỉm cười đáp lại: “Ngươi nói đúng lắm, không phải chuyện gì trong thiên hạ cũng dựa vào suy luận được, dẫu sao vẫn phải dựa theo sự thật.”
Ninh Dạ lắc đầu: “Nhưng ta cảm thấy là dựa theo lợi ích.”
Tần Thì Nguyệt nheo mắt lại: “Đây là nguyên nhân vì sao ngươi lạnh lùng hạ thủ với Yên Vũ lâu? Đối với ngươi mà nói,Yên Vũ lâu có phải hung thủ thật sự hay không không quan trọng, quan trọng là ngươi đã có manh mối, nhất định phải nắm chặt lấy cơ hội này. Bắt được người của Yên Vũ lâu tức là đã lập công?”
“Không sai!” Ninh Dạ trả lời: “Vì vậy hung thủ có phải người của Vạn Hoa cốc hay không... ta không quan tâm.”
“Vậy nếu ta muốn ngươi cho ta một câu trả lời thì sao?” Tần Thì Nguyệt hỏi ngược lại: “Dù sao người chết cũng là hộ vệ của Cực Chiến đạo ta, ta muốn ngươi tìm ra hung thủ cho ta.”
“Vậy phải xem Tần đặc sứ muốn hung thủ hay là người của Vạn Hoa cốc.”
Vừa hay lúc này Hắc Bạch thần cung lại quăng tú cầu, muốn đình chiến với Cực Chiến đạo, chuyển sang hợp tác.
Mà Hắc Bạch thần cung có một vật mà Yên Vũ lâu muốn.
Nguyên Cực Thần Quang.
Nguyên Cực Thần Quang là một luồng sáng, là do một vị đại năng của Hắc Bạch thần cung trước đây dốc hết tâm huyết cả đời luyện hóa thành.
Vật này thiên về pháp tắc đại đạo hệ quang, độn quang di hình, biến ảo khó lường, chính là chí bảo tu hành, cũng có năng lực phụ trợ chiến đấu.
Yên Vũ lâu am hiểu nhất là hành động trong hoàn cảnh bóng tối, đêm mưa, ngược lại không thích ứng với ban ngày.
Nếu có thể chiếm được pháp tắc đại đạo thiên phú trong vật này, bù đắp được sơ hở lớn, có thể sáng tạo ra một siêu cấp sát thủ chân chính.
Vì thế, Yên Vũ lâu rất muốn có được Nguyên Cực Thần Quang.
Khổ nỗi tuy Hắc Bạch thần cung cũng thích Ngọc Hoàng Cốt nhưng lại không mãnh liệt như Cực Chiến đạo, đương nhiên không chịu trao đổi.
Còn Cực Chiến đạo lại có một vật khiến Hắc Bạch thần cung cảm thấy hứng thú.
Lưỡng Nghi Càn Khôn tán, cũng là thần khí thích hợp nhất để thi triển Hắc Bạch thần thông.
Vật này vốn là chí bảo của Hắc Bạch thần cung, chỉ có điều bị Cực Chiến đạo đoạt được trong chiến tranh tiên môn, thần cung vẫn luôn muốn lấy lại.
Cứ như vậy, mọi chuyện thuận lý thành chương.
Cực Chiến đạo đưa Lưỡng Nghi Càn Khôn tán ra trao đổi Nguyên Cực Thần Quang với Hắc Bạch thần cung, sau đó lại dùng Nguyên Cực Thần Quang đổi Ngọc Hoàng Cốt.
Lần này Cực Chiến đạo tới đây hợp tác chủ yếu là vì việc đó.
Chính vì nguyên nhân này, Giang Đại Chuy mới xuất hiện trong phòng trà, thật ra hắn muốn liên hệ với người của Yên Vũ lâu, thương lượng vấn đề giao dịch sau đó.
Chuyện không ai ngờ là có người đột nhiên xuất thủ ngay thời điểm này, giết chết Giang Đại Chuy.
Chuyện càng không ngờ là cho dù Ninh Dạ đã nhận ra Yên Vũ lâu bị giá họa nhưng y lại chẳng hề quan tâm tới sự thật, vẫn quyết tâm càn quét Yên Vũ lâu, khiến cho Yên Vũ lâu vô cùng chật vật.
Bọn họ bị ép tới phát cuống, đành phải liên hệ với Tần Thì Nguyệt, nói với cô ta hóa ra sau khi mất trộm Ngọc Hoàng Cốt, Vạn Hoa cốc đã dốc toàn lực tra xét. Bọn họ cũng có người trong Yên Vũ lâu, không ngờ còn tra ra chuyện hợp tác giao dịch lần này.
Nhưng trước đây Yên Vũ lâu không hề nói tới chuyện để lộ tin tức mật, mãi tới khi chuyện tới nước này, Yên Vũ lâu bị ép tới mức phải nói thật để rửa oan cho mình.
“Hóa ra là vậy.” Ninh Dạ cười nói: “Thật không ngờ chỉ một vụ ám sát nho nhỏ mà dính tới ba món thần vật, tứ đại tông môn. Ninh Dạ ta được tham gia vào, đúng là vinh hạnh!”
Tần Thì Nguyệt nói: “Đã nói hết mọi chuyện với ngươi rồi, vậy ngươi nghĩ sao, việc này có phải do Vạn Hoa cốc gây ra không?”
“Ta?” Ninh Dạ mỉm cười: “Ta không quan tâm.”
Tần Thì Nguyệt nheo mắt lại: “Đây là nguyên nhân vì sao ngươi lạnh lùng hạ thủ với Yên Vũ lâu? Đối với ngươi mà nói,Yên Vũ lâu có phải hung thủ thật sự hay không không quan trọng, quan trọng là ngươi đã có manh mối, nhất định phải nắm chặt lấy cơ hội này. Bắt được người của Yên Vũ lâu tức là đã lập công?”
“Không sai!” Ninh Dạ trả lời: “Vì vậy hung thủ có phải người của Vạn Hoa cốc hay không... ta không quan tâm.”
“Vậy nếu ta muốn ngươi cho ta một câu trả lời thì sao?” Tần Thì Nguyệt hỏi ngược lại: “Dù sao người chết cũng là hộ vệ của Cực Chiến đạo ta, ta muốn ngươi tìm ra hung thủ cho ta.”
“Vậy phải xem Tần đặc sứ muốn hung thủ hay là người của Vạn Hoa cốc.”