Không phải tôi thép phải dùng nước sao? Nhiều nhất là dùng nước đá... Ngoại trừ cái này ra, còn hạ thấp như thế nào được nữa?
Hơn nữa, cũng không phải nhiệt độ chênh lệch càng lớn thì lại càng tốt, còn phải căn cứ vào phạm vi có thể chịu đựng được của vũ khí. Nếu vượt quá, không chịu nổi, một khi nứt toác sẽ trở thành dã tràng xe cát, cuối cùng cái gì cũng không có được!
Không ít Luyện Khí sư chính vì muốn gia tăng cấp bậc vũ khí cho nên cố ý sửa lại vật chất tôi thép. Kết quả lại gây ra phản ứng với vật chất bên trong khí thai, cuối cùng dẫn đến khí thai đã mài giũa không biết bao lâu sụp đổ trong nháy mắt. Lãng phí vô số khoáng thạch trân quý một cách vô ích.
Luyện khí, tỉ lệ của đủ loại khoáng thạch, nhiệt độ, dung hợp bao nhiêu, vật chất tôi thép, thời gian... Tất cả đều là kỹ xảo, độ khó so với luyện đan cũng không hề yếu, nếu không, cũng không thể nào được coi là chức nghiệp đặc thù bài danh trước mấy.
- Không sai!
Trương Huyền ngẩng đầu nhìn về phía nàng:
- Ngươi có mang theo lò luyện đan hay không?
- Luyện đan... Lô?
Lạc Thất Thất cho rằng mình đã nghe lầm.
Bây giờ không phải muốn luyện khí hay sao? Muốn lò luyện đan làm gì cơ chứ?
Trương Huyền lạnh nhạt nhìn qua:
- Ta muốn ngươi luyện chế ra một lò, Băng Phách đan!
- Băng Phách đan?
Lạc Thất Thất sửng sốt một chút, lập tức trừng mắt nói:
- Lão sư muốn... Lợi dụng hàn khí của Băng Phách đan để tiến hành tôi thép?
Băng Phách đan là dược vật cô đọng đặc thù cho thể chất băng phách, trong đó ẩn chứa hàn khí đặc thù. Người bình thường nuốt một cái sẽ bị chết cóng tại chỗ.
- Coi như Băng Phách đan hàn khí bức người, thế nhưng thể tích đan dược lớn như vậy, tôi thép cho trường kiếm...
Vẻ mặt Lạc Thất Thất rất là xoắn xuýt.
Đan dược cũng chỉ nhỏ như quả nho không xê xích bao nhiêu, trường kiếm ngắn nhất cũng phải dài ba thước trở lên, sao có thể tôi thép được chứ?
Vũ khí tôi thép coi trọng nhất là trong chớp mắt, ý là trong nháy mắt hoàn thành rèn luyện toàn bộ binh khí.
Một khi bỏ qua thời gian này, không nói tới việc uy lực sẽ trở nên không đều đặn mà còn bởi vì lực lượng không đều mà dẫn đến luyện chế thất bại!
Dùng một viên đan dược để rèn luyện trường kiếm... Làm sao n nàng lại cảm giác đang nói chuyện trên trời trong đêm tối như vậy chứ?
- Chuyện này ngươi không cần phải để ý đến, chỉ nói cho ta biết dược vật luyện chế Băng Phách đan à đan lô, ngươi có hay không mà thôi?
Cắt ngang nỗi nghi hoặc của đối phương, Trương Huyền thản nhiên nói.
- Băng Phách đan, không phải là đan dược phổ biến, luyện chế rất ít, đồng thời dược liệu cũng không được đầy đủ. Thế nhưng, đoạn thời gian trước con đồng ý giúp người khác luyện chế ra một viên Hàn Âm đan, tất cả dược liệu đều được đối phương chuẩn bị ba phần...
Chần chờ một chút, Lạc Thất Thất nói.
Thể chất băng phách, thuộc về thể chất vạn người không được một. Cho nên đương nhiên loại đan dược này cũng rất ít khi được luyện chế. Đừng nói là nàng, coi như toàn bộ đan viện, chỉ sợ cũng không gom góp ra được một lò dược liệu.
- Hàn Âm đan?
Trương Huyền cau mày:
- Hiệu quả của loại đan dược này mặc dù không bằng Băng Phách đan. Thế nhưng nếu như ba phần cộng lại, có lẽ hiệu quả cũng miễn cưỡng có thể...
Hàn Âm đan là dược vật chữa thương, trị liệu cho thương tổn bị công pháp hỏa thuộc tính tạo ra. Tài liệu chính là Băng Âm Hàn thảo và băng phách lãnh thảo của Băng Phách đan. Còn kém một cấp bậc. Chỉ có điều, ba phần dược liệu chồng chất, nếu lại cẩn thận xử lý thì cũng sẽ không kém nhiều.
- Được rồi, hiện tại khai lò luyện đan đi!
Suy tư một lát, lần nữa cân nhắc suy nghĩ trong lòng một lần, Trương Huyền vung tay nói.
- Vâng!
Biết lão sư làm như vậy nhất định đã suy nghĩ xong. Nàng cũng không nhiều lời, cổ tay khẽ đảo, lấy lò luyện đan ra ngoài, đồng thời cũng bắt đầu nhen lửa.
Nàng là Luyện Đan sư, đan lô này khi ở Luyện Đan sư công hội Huyễn Vũ đế đô cũng đã từng dùng qua. Mà các than đá luyện đan cần thiết cần cái gì có cái đó. Cho nên muốn chuẩn bị cũng không quá phiền phức.
Không lâu sau, đan lô đã được đốt lên, hỏa diễm cực nóng đập vào mặt.
- Lão sư...
Mang dược vật luyện chế Hàn Âm đan ra, từng loại đều được chuẩn bị kỹ càng, bày ra ở trên mặt bàn cách đó không xa, Lạc Thất Thất nhìn về phía lão sư mình.
Mặc dù không biết vị Trương lão sư này có mục đích gì. Thế nhưng chuyện mà lão sư làm, mỗi một chuyện đều rất thần kỳ, cho nên trong lòng nàng đã sinh ra sự tin tưởng mù quáng.
Có lẽ... Thực sự có thể dùng lực lượng bây giờ khiến cho thanh vũ khí Linh cấp trung phẩm này tấn cấp đến tuyệt phẩm!
- Lò lửa còn chưa đủ mạnh, tiếp tục tăng nhiệt độ!
Từ trong suy nghĩ khôi phục lại, Trương Huyền nhìn thoáng qua, lại phân phó một câu.
- Hàn Âm đan là dược vật băng thuộc tính hàn, đan lô quá yếu, ta sợ...
Nghe nói lại tiếp tục tăng nhiệt độ, khóe miệng Lạc Thất Thất giật giật một cái.
Hàn Âm đan là dược vật băng thuộc tính hàn, coi như là hỏa diễm hiện tại cũng đã đủ nóng lên. Nếu như lại tăng nhiệt độ, chỉ sợ còn chưa thành đan thì cũng đã triệt để hòa tan, nào còn có hiệu quả gì nữa?
- Tiếp tục tăng nhiệt độ!
Cũng không giải thích, Trương Huyền tiếp tục nói.
- Vâng!
Khẽ cắn bờ môi, Lạc Thất Thất không nói thêm lời nào, chân khí phun trào, dung nhập vào trong than lửa.
Hừng hực hừng hực!
Hỏa diễm trực tiếp sinh ra, cùng kết nối với lò lửa luyện khí ở bên cạnh, dường như nung cho ngay cả đan lô cũng sắp bị hòa tan.
- Đồng thời để Băng Vũ kiếm và Hàn Thanh thạch vào Hồng Viêm đỉnh!
- Vâng!
Biết hiện tại mình phải nghe gì làm nấy, tuy rằng trong lòng kỳ quái nhưng nàng cũng không dám nói thêm lời nào. Lạc Thất Thất cầm lấy trường kiếm và Hàn Thanh thạch, sau đó cùng bỏ vào lô đỉnh.