Băng Vũ kiếm mặc dù là vũ khí Linh cấp trung phẩm, thế nhưng bởi vì là thuộc tính hàn cho nên điểm nóng chảy khá thấp.
Tấn thăng vũ khí lên là làm cho một loại tài liệu khác hoặc là mấy loại tài liệu hiếm có khác dung nhập vào bên trong đồ vật thành phẩm vốn có. Rất kiêng kỵ chuyện làm cho vũ khí vốn có hòa tan.
Bởi vì một khi hòa tan, đã mất đi hình thái, chẳng khác nào là luyện chế lại một lần, khi đó độ khó sẽ tăng lên không chỉ một lần.
Lạc Thất Thất luôn gia tăng nhiệt độ hỏa diễm, tâm phân nhị dụng, cho nên đồng thời cũng không có quan sát kỹ. Nàng có nằm mơ cũng không nghĩ tới, vừa mới thả mấy gốc dược liệu thì bên này Băng Vũ kiếm đã lập tức bị hòa tan rồi!
Một khi bị hòa tan, thuộc tính vốn có sẽ hoàn toàn biến mất, còn luyện chế thế nào nữa chứ?
Khiến cho một kiện vũ khí Linh cấp trung phẩm đỉnh phong tấn cấp đến thượng phẩm thì dễ dàng, luyện chế ra một kiện vũ khí thượng phẩm... Đánh chết cũng không làm được ah!
Trong lúc nàng đang không biết nên làm như thế nào cho phải thì đã nghe thanh âm của Trương sư tiếp tục vang lên:
- Ở bên trên Băng Vũ kiếm, thêm một giọt dược dịch của Tử Tinh thảo!
- Dược dịch Tử Tinh thảo? Tốt... Cái gì?
Lấy dược dịch ra, Lạc Thất Thất đang định để vào lò luyện đan thì lại đột nhiên sửng sốt một cái, thiếu chút đã phát điên:
- Đặt ở bên trên Băng Vũ kiếm?
Đây là thao tác gì cơ chứ?
Băng Vũ kiếm là luyện khí mà dược dịch Tử Tinh thảo là để luyện đan a!
Nhỏ dược dịch lên bên trên vũ khí? Chẳng khác nào lúc đang rèn sắt, khi sắt đã hóa lỏng lại đồng thời thêm một chút thịt vụn, sốt cà chua vậy. Người xác định đây là luyện khí chứ không phải nướng thịt đó chứ?
Người xác định không phải mình đã nói sai vị trí đó chứ?
- Ừm, động tác phải nhanh hơn!
Thanh âm của Trương Huyền rất là gấp rút.
- Tốt!
Lông mi nhảy một cái, lúc này cổ tay nàng run lên, dược dịch rơi vào bên trên Băng Vũ kiếm đã bắt đầu hòa tan.
Xèo!
Một tiếng xèo xèo vang lên, dược dịch dọc theo trường kiếm chảy xuôi, biến thành một đoàn sương trắng, tản mát ra mùi thơm nồng nặc.
- Thơm quá...
Ngửi được mùi thơm này, Lạc Thất Thất không kìm lòng được hít mũi một cái.
Không thể không nói, hương vị sau khi nướng Tử Tinh thảo vẫn rất tốt, nàng đang suy tính không biết sau này có nên làm đồ ăn hay không...
Trong lúc đang suy tư thì đã cảm thấy tay dừng lại, cả người có chút mê muội.
- Nguy rồi!
Trong lòng căng thẳng, con ngươi lập tức co rụt lại.
Tử Tinh thảo là một loại dược liệu lá rộng hiếm thấy, phía trên là màu tím chấm bi. Vì vậy mới có cái tên này. Loại dược liệu này có tác dụng trung hoà các dược liệu khác. Nếu sử dụng một mình nó thì lại có chút độc tính yếu ớt, có thể khiến cho người ta sinh ra ảo giác và mê muội!
Vừa rồi chỉ riêng ngửi hương vị đã khiến cho nàng cảm thấy thơm, dễ ngửi, không ngờ lại quên đi điểm ấy!
Hiện tại đang trong lúc thời khắc mấu chốt luyện đan, luyện khí, một khi ngất đi, không cần nghĩ, nhất định sẽ dẫn tới nổ lô!
Bị lò luyện đan, luyện khí lô đồng thời nổ chết... Chuyện này chỉ sợ là độc nhất trong toàn bộ Hồng Viễn đế quốc vạn năm qua a!
Trong lòng buồn bực, nhưng mí mắt cũng không ngừng kéo xuống phía dưới, muốn mở mắt thế nhưng dù nàng làm như thế nào cũng không làm được. Sắp triệt để rơi vào trong mê mệt.
- Nguy rồi!
Trương Huyền tối sầm mặt lại.
Hắn đã nghĩ tới nhiều loại khả năng, thế nhưng dù thế nào cũng không nghĩ tới, Lạc Thất Thất này lại sơ ý như vậy, lại bị Tử Tinh thảo hun cho ngất đi.
Luyện Đan sư ngũ tinh, không ngờ lại thả lỏng như vậy!
Kỳ thật cũng không thể trách Lạc Thất Thất không có phòng bị, không nói tới việc Tử Tinh thảo thưa thớt, coi như xuất hiện thì cũng dùng để trung hoà dược vật, công hiệu của bản thân khiến cho người khác quên đi.
Lại thêm, đồng thời luyện khí, luyện đan, phân thần lực chú ý của nàng, cho nên làm cho nàng chưa kịp phân biệt thì đã bị trúng chiêu.
Một khi Lạc Thất Thất hôn mê, Trương Huyền không có lý luận luyện khí, luyện đan, không có cách nào luyện chế... Cục diện bây giờ, chuyện nổ lô đã thành chuyện tất nhiên!
Thế nhưng chuyện nổ lô, hắn cũng không khống chế được thời gian và uy lực, một khi uy lực quá lớn, không nói tới việc bị nổ chết tại chỗ, coi như không chết, sơn động sụp đổ, bị vùi ở dưới đất vài trăm mét như vậy, có lẽ cũng không sống được!
Mà quan trọng nhất là, đầu khôi lỗi kia phòng ngự kinh người, hai cái nô đồng thời nổ, mặc dù uy lực không nhỏ, thế nhưng chỉ sợ còn không tạo ra được vết thương trí mạng cho đầu khôi lỗi này.
Cô cô cô cục cục!
Trong lúc hắn đang lo lắng, định tiến lên đánh thức Lạc Thất Thất thì đã thấy đan lô trước mắt, lần nữa sôi trào, khí lưu cuồng bạo tàn phá bừa bãi, sắp bạo tạc!
Hồi Toàn luyện đan pháp được sáng tạo ra lúc đan lô sắp nổ, sôi sùng sục.
Lần này Lạc Thất Thất hôn mê ít nhất đã làm chậm trễ hai hô hấp, nếu như không thả dược liệu, mắt thấy sẽ không còn kịp nữa.
Coi như hiện tại hắn biết luyện đan, tiến lên thả dược liệu thì chỉ sợ cũng đã muộn!
- Tiếp tục ném Hồng Diệp tu vào bên trong đan lô...
Trong lúc tình thế cấp bách, hắn không nhịn được lần nữa la lên, trong lời nói không kìm lòng được mà tăng thêm Sư Ngôn thiên bẩm.
Sưuu!
Lạc Thất Thất trong hôn mê không có ngừng lại, bàn tay nhẹ nhàng chộp một cái, cầm Hồng Diệp tu lên, tiện tay ném vào.
Soạt!
Dược liệu đi vào lô đỉnh, cục diện sắp bạo tạc lại lần nữa được làm dịu.
- Cái này...
Nháy mắt, Trương Huyền sửng sốt một chút, lập tức hưng phấn xém chút nữa đã nhảy lên.
Vừa rồi trong lúc tình thế cấp bách hắn đã sử dụng Sư Ngôn thiên bẩm, làm sao hắn lại không có nghĩ đến điểm này cơ chứ?
Sư Ngôn thiên bẩm chỉ cần phù hợp với quy luật tự nhiên, Thiên Đạo chí lý là có thể làm cho đối phương không kìm lòng được phải dựa theo ngôn ngữ nhắc nhở của hắn để làm việc. Hiện tại mặc dù Lạc Thất Thất đã rơi vào nửa trạng thái hôn mê, thế nhưng cũng không làm trở ngại hắn thi triển Sư Ngôn thiên bẩm, khiến cho thân thể nàng tiếp tục luyện đan!