Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1243: Cứu giúp một chút? (1)



Thành thị này cực kỳ rộng lớn, xem như Minh Lý Chi Nhãn cũng không nhìn thấy tận cùng. Nó khảm nạm ở bên trên bình nguyên to lớn, giống như là một khỏa trân châu chói mắt ở bên trong đất cát.

- Đế đô của Đế quốc nhất đẳng... Quả nhiên hùng vĩ!

Ánh mắt Trương Huyền nhếch lên.

Không hổ là Đế đô của đế quốc nhất đẳng, hùng vĩ khí phách, Thiên Huyền vương quốc so sánh với nó giống như cục đất ở nông thôn vậy, không có ý nghĩa.

Thậm chí độ lớn của thành thị này đã gần bằng diện tích của Thiên Huyền vương quốc.

Cả tòa thành thị được linh khí vây quanh, dường như có trận pháp rất lớn khống chế thời tiết, khí hậu trong nội thành. Khiến cho người ở lại trong đó càng dễ tu luyện, dễ tiến bộ hơn.

- Nghịch thiên thay đổi thời tiết, đây là thủ đoạn mà Thánh giả mới có!

Ngọc Phi Nhi đi tới, vẻ mặt kiêu ngạo.

Từ trước cho tới nay, kẻ trước mắt này đều ngưu bức, khiến cho nàng cảm thấy mình giống như cô nương từ nông thôn nghèo đến vậy. Rốt cuộc hiện tại cũng đã nhìn thấy đối phương khiếp sợ, nàng lập tức đắc chí vừa lòng.

- Ừm!

Mặc dù hắn cũng có thể bố trí trận pháp, ở trên trận pháp nhất đạo cũng không yếu hơn Trận Pháp sư ngũ tinh. Thế nhưng nếu muốn bố trí ra một đại trận có thể khống chế phương viên phạm vi mấy ngàn dặm, vẫn khó mà làm được.

Loại trận pháp cấp bậc này, không chỉ cần khống chế tinh chuẩn, quan trọng nhất chính là phải có khống chế tuyệt đối đối với lực lượng, một khi xử lý không tốt thì sẽ sụp đổ, sẽ tạo thành lực phá hoại to lớn.

- Hơn hai mươi ngày chúng ta đã trở lại, cách lúc khai giảng còn có mấy ngày. Hẳn đám người Hồng sư cũng vừa mới tới, ta muốn tụ hợp với bọn hắn trước!

Từ trong khiếp sợ khôi phục lại, Trương Huyền nói.

Dung hợp linh hồn làm trễ nải ba ngày, Địa Cung của Dị Linh tộc lại chậm trễ ba bốn ngày trời. Về sau ở Thú đường, phi hành hai mươi ngày, cách thời hạn một tháng còn có thời gian ba ngày. Dựa theo tình huống bình thường, hẳn đám người Hồng sư cũng vừa mới đến nơi này không lâu.

- Học viên mới tới Huyễn Vũ đế quốc đều ở Sĩ Tử hải, để ta mang ngươi tới, sau đó chúng ta cũng phải về học viện phục mệnh!

Ngọc Phi Nhi nói.

Bọn hắn đi ra ngoài không chỉ có hoàn thành thí luyện mà còn phát hiện ra bí mật lớn như thế, cho nên cần phải trở về bẩm báo.

Đám người Hình Viễn, Ngô Chấn đã sớm trở về, thế nhưng thủ thư mà Ngô Dương Tử để lại, còn có lô đỉnh cũng ở trong tay Lạc Thất Thất, lại thêm Trương Huyền trở về làm cho hai nàng cần phải bẩm báo ở trước mặt, như vậy mới có thể nói rõ ràng mọi chuyện.

- Ừm!

Trương Huyền gật đầu.

- Lão sư, Sĩ tử hải là chỗ ở của tân sinh học viện, trong đó không chỉ có học viên mới của Huyễn Vũ đế quốc mà cũng có học viên từ các đế quốc nhị đẳng khác, thậm chí có cả thiên tài Hồng Viễn đế quốc. Người phải cẩn thận, tuyệt đối không nên náo loạn, gây ra mâu thuẫn!

Lạc Thất Thất dặn hắn một câu.

Người có thể xưng là thiên tài, nhất định đều là hạng người kiêu căng khó thuần. Sĩ tử hải là nơi Hồng Viễn đế quốc tiếp đãi tân sinh, thiên tài trong đó nhiều vô số kể. Gây ra mâu thuẫn với bọn hắn thì xem như công chúa như Ngọc Phi Nhi, đến lúc đó cũng không tiện ra mặt.

- Yên tâm đi, ta là người thành thật, không sẽ chọc vào phiền phức!

Trương Huyền cười cười.

Lạc Thất Thất, Ngọc Phi Nhi nhìn nhau, đồng thời lắc đầu.

Nếu như ngươi là người thành thật, như vậy đám người chúng ta còn không phải là thầy giáo ngoan ngoãn hay sao?

Ngày đầu tiên đến Huyễn Vũ đế đô, trước tiên làm cho Phùng sư rơi tới mức hoàn toàn biến dạng. Sau đó đánh cho ba thứ hạng đầu của các nước chư hầu khác thành đầu heo, đi vào Hóa Thanh trì thì lại biến thành thi thể...

Dù sao, ngươi đi đến đâu cũng đều là gà bay chó chạy, thần quỷ lui tránh, thế mà còn dám nói mình là người thành thật!

Sĩ tử hải là chỉ tân sinh bốn phương tám hướng đến đây nhiều như đại dương mênh mông, lại gọi là Sĩ tử cư, Tân sinh cư.

Ở một bên Hồng Viễn thành, cách Danh sư học viện không quá xa. Tốc độ của Tử Dực Thiên Hùng thú cực nhanh, không lâu sau đã đi đến gần.

Từ bên trên phi chu đi xuống, thu đồ Thú đường tặng cho hắn vào giới chỉ trữ vật, lúc này Trương Huyền mới cáo từ với hai người Lạc Thất Thất.

Đi vào cửa lớn Sĩ tử hải, bên trong có vô số kiến trúc san sát, từng Danh sư tuổi trẻ đang đi tới đi lui, khiến cho người ta có một loại cảm giác tinh khí thần sung mãn.

Những người này thoạt nhìn đều chừng hai mươi tuổi, cấp bậc lại đều đạt đến tứ tinh, thậm chí không ít người tu vi đều là Hợp Linh cảnh, so với hắn cũng không kém chút nào.

Không hổ là thiên tài tới từ rất nhiều tông môn, vương quốc, đế quốc, rất không tầm thường.

Dựa theo phương vị mà đám người Lạc Thất Thất đã nói, hắn tìm một hồi, rất nhanh đã đi tới một cái sân.

- Ừm? Tại sao lại không có ai thủ vệ vậy?

Nhìn một chút, xác nhận đây là chỗ ở của tân sinh Huyễn Vũ đế quốc tới, Trương Huyền rất là kỳ quái thầm nhủ.

Chỗ ở của tân sinh đế quốc khác, tất cả đều đóng chặt cửa nẻo, hoặc là có người trấn giữ. Mà ở trong đó, cửa lớn mở ra, ngay cả một cái bóng quỷ cũng không có, chẳng lẽ, bản thân hắn đã đoán sai, đám người Hồng sư còn chưa tới hay sao?

Trong lòng cảm thấy kỳ quái, hai chân nhấc chân đi vào.

Trong sân sạch sẽ gọn gàng đã nói rõ thường xuyên có người quét dọn, bên trong hành lang lương đình chung quanh cũng có dấu vết nhân loại ở lại.

- Xem ra người đã đi tới, làm sao tất cả đều vắng mặt cơ chứ?

Hắn thân là nửa bước Danh sư ngũ tinh, càng có Minh Lý Chi Nhãn cho nên muốn nhìn ra nơi này có người ở hay không vẫn rất hay không. Trong lúc đang cảm thấy kỳ quái thì đã nghe thấy phía trước có tiếng rít vang lên, dường như có đồ vật gì đó đâm vào trên vách tường trước mặt, làm cho bụi đất tung bay.

- Có người đang chiến đấu!

Tối sầm mặt lại, hắn vội vàng đi thẳng về phía trước, vòng qua một cái hành lang đã lập tức nhìn thấy trong cái sân rộng lớn có một cái lôi đài không lớn. Mà phía trên đang có người tỷ thí.

Dưới đài có một đống người, đám người Hồng sư, Phùng sư đột nhiên xuất hiện.

Đám người Nhược Hoan công tử, Tất Giang Hải, La Tuyền đi cùng hắn cũng ngồi ở phía dưới, chỉ là, khuôn mặt mỗi người đều đỏ ửng, mặt mũi bầm dập, hình như mới vừa bị người ta đánh cho một trận.