Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1357: Ngươi đến cùng là ai? (1)



Trên thư tịch viết nội dung, để cho người ta khiếp sợ, coi như Trương Huyền kiến thức rộng rãi, cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

- Mặc kệ...

Biết giờ phút này rầu rĩ nhiều hơn nữa cũng vô dụng, thu thư tịch về, để nội dung trong đó chảy xuôi ở trong óc, sợ xuất hiện sai lầm, lúc này chân khí trong cơ thể mới vận chuyển, ngừng ở trên không trung.

Hất ống tay áo, chắp hai tay sau lưng, cũng không quay đầu lại, cả người ngự phong mà đứng, như một Tiên Nhân sắp lăng không mà đi.

- Đạo hữu sau lưng, đi theo lâu như vậy, cũng đủ rồi chứ?

Thanh âm thản nhiên lạnh lùng.

- A, ta cảm nhận được khí tức của bằng hữu, đặc biệt tới tìm kiếm, nhìn thấy đạo huynh đạp không mà đi, liền không nhịn được nhìn xem... đạo hữu cực kỳ lạ lẫm, hình như chưa bao giờ thấy qua!

Thấy người phía trước dừng lại, Mộc sư cười cười.

Mặc dù hắn hoài nghi người trước mắt này có quan hệ tới Tử Dương thú biến mất, nhưng không có chứng cớ xác thật, không thể tùy ý vu oan, đành phải bắt chuyện hai câu, nhìn xem có dấu vết gì để lại hay không.

- Ngươi từ phong hào đế quốc đến, cường giả ở Hồng Viễn thành lại nhận biết mấy cái?

Cũng không xoay người, Trương Huyền khẽ nói.

- Ngươi biết ta từ phong hào đế quốc tới?

Mộc sư sững sờ.

Hắn chỉ phi hành, cũng không biểu hiện ra thực lực, đối phương ngay cả mặt cũng không xoay, làm sao biết hắn từ phong hào đế quốc đến?

- Chân khí hội tụ nghiệp hải, chảy qua ba huyệt kỳ môn, niết không, vô vi, đỗ nhượng. Hấp thu linh khí thiên địa Mộc thuộc tính, tẩm bổ toàn thân, nhưng lại từ bỏ Hoài Hải, Long Chân... Loại công pháp tu luyện cổ quái này, Hồng Viễn thành không có, thậm chí Thanh Nguyên đế quốc cũng không có, nếu như ta không nhìn lầm, có lẽ ngươi đến từ Thánh Nhân quý tộc Mộc gia a!

Thanh âm trước mặt mang theo thản nhiên.

- Ngươi là ai?

Mộc sư sững sờ, lập tức híp mắt lại.

Hắn đến từ Thánh Nhân Mộc gia, chuyện này không người biết được, ngay cả rất nhiều bằng hữu ở Thanh Nguyên đế quốc Danh Sư đường cũng không rõ ràng, nhưng đối phương nói ra, thuộc như lòng bàn tay, thật hay giả?

Nhất là đối phương mới vừa nói phương thức vận chuyển chân khí, là pháp quyết bí mật bất truyền của Mộc gia, người trước mắt này, làm sao biết được?

Chẳng lẽ... Hắn cũng là người Mộc gia?

Trong lòng nhảy một cái, thần thức lan tràn qua, muốn dò xét đối phương, nhưng cảm thấy khí tức đối phương như vực sâu biển lớn, xem như hắn cũng dò xét không ra, tra không rõ.

Một người nhìn ra thân phận cùng tu vi của hắn, mà hắn lại nhìn không ra đối phương... Chẳng lẽ, thực lực của người trước mắt này, còn cường đại hơn hắn?

Loại địa phương như Hồng Viễn thành này, lúc nào toát ra người mạnh như thế?

- Ta là ai?

Bóng người phía trước nghe nói như thế, như lâm vào nhớ lại, lắc đầu:

- Xem ra ta nhiều năm không xuất thế, rất nhiều người đã không nhận ra được!

Nói đến đây dừng lại một chút, nhàn nhạt hỏi:

- Hiện tại Mộc gia gia chủ là ai?

Nghe đối phương hỏi thăm, Mộc sư vốn không muốn trả lời, chần chờ một chút, vẫn mở miệng:

- Hiện tại gia chủ, là gia thúc Mộc Nghiêm. Đạo hữu, chẳng lẽ nhận biết gia thúc?

Thánh Nhân quý tộc, chỉ cần đến phong hào đế quốc, không khó hỏi thăm, Mộc gia gia chủ đương đại Mộc Nghiêm, uy danh hiển hách, cũng không có gì phải giấu diếm.

Nói ra, vừa vặn có thể hiện rõ thân phận, làm cho đối phương biết thân phận của hắn.

- Loại vãn bối này, ta không nhận ra!

Bóng người phía trước lắc đầu:

- Nhưng ta cùng phụ thân hắn, ngược lại có duyên gặp mặt một lần!

- Phụ thân? Ngươi nói là Mộc Thiên lão tổ?

Mộc sư sững sờ, giật nảy mình.

Phụ thân của Mộc Nghiêm, cũng chính là gia gia hắn, Mộc Thiên lão tổ, là lão ngoan đồng tuổi tác vượt qua một ngàn ba trăm tuổi.

Coi như đạt tới Thánh giả, cấp độ sinh mệnh lần nữa phát sinh biến hóa, một ngàn năm cũng đến cuối cùng, chưa từng nghe nói qua, có vị Thánh giả nào vượt qua hai ngàn năm tuổi.

Do đó, có thể sống trên ngàn năm, đều là cấp bậc lão tổ, không thể tuỳ tiện xuất thế.

Người trước mắt này, cùng Mộc Thiên lão tổ từng có gặp mặt một lần, chẳng lẽ... là lão quái vật thời đại kia?

Không có khả năng ah!

Người thời đại kia, coi như còn sống cũng không dám ra ngoài, vì duy trì sinh mệnh không xói mòn, dùng hết đủ loại thủ đoạn, nếu không... Không cần ra tay, cũng sẽ bị ông trời giết chết.

Người trước mắt này, mặc dù nhìn không thấu thực lực, nhưng trong cơ thể sinh cơ bừng bừng, hoàn toàn khác biệt những lão quái vật kia.

- Không sai, chính là tiểu tử Mộc Thiên kia...

Đang nghi ngờ, liền nghe thân ảnh phía trước cảm khái một tiếng, trong giọng nói lộ ra lịch sử tang thương.

- Tiểu tử kia...

Mộc sư nhíu mày.

Mộc Thiên lão tổ là lão ngoan đồng sống trên một ngàn ba trăm tuổi, ở trong miệng đối phương chỉ là tiểu tử?

Đang nghi ngờ lời nói của đối phương, thanh âm lạnh nhạt kia vang lên lần nữa.

- Mộc gia chân khí của các ngươi, coi trọng hòa bình công chính, khí tức che giấu bản tâm, mà ngươi, khí tức không ổn định, kinh mạch cứng ngắc, nếu như ta không nhìn lầm, có lẽ rất nhiều năm không về gia tộc a!

- Cái này...

Mộc sư dừng lại.

Đối phương nói không sai, thật sự là hắn rất nhiều năm không trở về, thậm chí không ít người Mộc gia đã quên hắn.

- Khí tức yên lặng, không có Mộc thuộc tính nhẹ nhàng, ngược lại có Kim thuộc tính nặng nề, nếu như không nhìn lầm, ngươi là bị trục xuất gia tộc, mà không phải không muốn trở về!

Thanh âm tiếp tục vang lên.

- Ngươi, ngươi... Làm sao biết?