Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1414: Học đồ Hồ Yêu Yêu (2)



Lại nói vài câu, để Hồ Yêu Yêu ngày mai qua tìm hắn đưa tin, lúc này Trương Huyền mới mang theo Lạc Thất Thất xoay người rời đi.

Nhìn thấy hai người rời đi, lúc này Hồ Yêu Yêu mới nhìn lão sư, nhịn không được hỏi:

- Lão sư... Vì cái gì?

Nàng làm sao cũng không hiểu, lão sư của mình, đường đường một trong thập đại Danh Sư Vệ viện trưởng, vì sao phải để mình đi làm học đồ cho gia hỏa kia.

- Trương sư lý giải đối với Kinh Hồng sư, ta xưng hô một tiếng lão sư cũng không đủ! Trước ngươi nhảy qua Nghê Thường Liên Y Vũ, có mười bảy chỗ thiếu hụt, hắn từng cái bổ sung hoàn chỉnh! Đây là ta căn cứ hắn sửa sang lại, xem thật kỹ một chút, xem hết liền biết hắn đến cùng lợi hại bao nhiêu!

Cổ tay khẽ đảo, lấy ra một quyển sách.

Nghe xong Trương sư giảng giải, nàng liền sửa sang lại tri thức học được thành sách, lập tức cảm thấy được lợi rất nhiều.

Không hổ là Kinh Hồng sư cao minh hơn nàng, dựa theo cái này tu luyện, Nghê Thường Liên Y Vũ liền không chỉ kéo vài con chim sơn ca, chỉ sợ Phi Long cũng có thể đánh rơi.

Ý thức được những chuyện này, lúc này mới đến tìm Hồ Yêu Yêu, để nàng đưa huy chương, một là có thể giữ gìn mối quan hệ, thứ hai, cũng có thể để đệ tử của mình biết nhân ngoại hữu nhân, sơn ngoại hữu sơn.

Nhưng mà không nghĩ tới, vừa đến liền phát hiện, hai người đã giao thủ, đã như vậy liền làm cái thuận nước giong thuyền, để Hồ Yêu Yêu làm học đồ của đối phương.

Như vậy cũng có thể học tập, có lẽ có một ngày, có thể siêu việt bản thân, xung kích Kinh Hồng sư thất tinh thậm chí cao hơn.

- Bổ sung Nghê Thường Liên Y Vũ? Vũ kỹ này có thiếu hụt?

Hồ Yêu Yêu có chút không dám tin tưởng.

Bộ vũ kỹ này, truyền thừa không biết bao nhiêu năm, nàng cả ngày tu luyện, không có cảm thấy không đúng, tại sao có thể có nhiều thiếu hụt như vậy?

Trong lòng nghi hoặc, tiện tay mở thư tịch ra, chỉ nhìn thoáng qua, lập tức bị nội dung trong đó thu hút.

Cẩn thận đọc xong.

Vẻ mặt nàng càng ngày càng trắng.

Nàng là thiên tài, lại là Kinh Hồng sư lục tinh, mặc dù lý giải vũ kỹ không bằng Vệ Nhiễm Tuyết viện trưởng, nhưng cũng không yếu.

Lão sư không chỉ ghi chú ra thiếu hụt, còn kỹ càng ghi mấu chốt, vừa nhìn liền biết, toàn bộ đều là thật, không có sai lầm chút nào.

- Lão sư... Những cái này, thật là hắn sửa chữa?

Không biết qua bao lâu, Hồ Yêu Yêu nuốt ngụm nước bọt, trừng to mắt nhìn lại.

- Ân!

Vệ Nhiễm Tuyết gật đầu.

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, nàng cũng không tin.

Tự mình tới trò chuyện, mới biết Trương sư này hiểu rõ chức nghiệp Kinh Hồng sâu bao nhiêu.

- Cái này...

Nghe được xác nhận, lúc này Hồ Yêu Yêu mới nhớ tới, linh hồn của nàng bị đối phương xung kích, xuất hiện qua mê muội.

Lúc đó, đối phương căn bản không có khiêu vũ... Mà là giơ tay nhấc chân, tự thành vũ kỹ!

Điểm ấy, xem như lão sư trước mắt cũng làm không được!

- Tốt rồi, ngươi nghiên cứu thật tốt, nhớ kỹ lão sư nói, đối với vị Trương sư này, thái độ tốt một chút, không nên lãng phí cơ hội!

Biết đệ tử này có khả năng phải cần một khoảng thời gian tiếp nhận, Vệ Nhiễm Tuyết nhẹ gật đầu, xoay người rời đi.

Tên đệ tử này của nàng, cái gì cũng tốt, chỉ là quá mức ngạo khí, lần này bị thiệt lớn, hẳn là có thể giác ngộ!

Thấy lão sư rời đi, Hồ Yêu Yêu lần nữa nhìn quyển sách trên tay, sau một lát, uyển chuyển nhảy múa ở trong phòng.

Nàng muốn thử nghiệm một chút, nội dung sau khi sửa chữa, đến cùng chính xác hay không!

Bản thân nàng vốn cực đẹp, lại phối hợp quần áo lộng lẫy trên người, vừa vũ động, cả phòng như hoa tươi nở, một cỗ khí tức khiến người ta say mê, không ngừng phất phới ra phía ngoài.

Cá chép trong hồ nước, ngửi được cỗ khí tức này, cả đám ngu ngốc, phù phù! Phù phù… chìm vào đáy ao, đóa hoa trong viện cũng như vong tình theo nhịp múa, cánh hoa theo gió tung bay.

Nếu có người ở đây, khẳng định sẽ trầm mê trong đó, không cách nào tự kềm chế, coi như Bán Thánh cũng khó đào thoát.

Không biết qua bao lâu.

Hồ Yêu Yêu rốt cuộc minh bạch... Đây mới là vũ kỹ, vũ kỹ chân chính!

Trước đó học những vũ kỹ kia, so sánh với cái này, cái gì cũng không tính!

Hô!

Ngừng lại, lúc này mới phát hiện, chẳng biết lúc nào, đã lệ rơi đầy mặt.

- Ta vậy mà... khóc!

Sờ lấy nước mắt trên mặt, Hồ Yêu Yêu như si như ngốc.

Trước kia nàng nhảy, lờ mờ không hiểu ý vị trong đó, mặc dù có thể phát huy uy lực không kém, nhưng cách hoàn toàn lý giải, vẫn kém rất nhiều.

Mà bây giờ... như cảm giác bộ vũ kỹ này đã dung nhập linh hồn, hoàn toàn cùng nàng tương dung, thành một bộ phận của thân thể.

Trước đó nhiều nhất là, biết hình không biết ý nghĩa, mà bây giờ, mới thật sự lý giải!

- Hắn... Đến cùng lý giải Kinh Hồng sư sâu bao nhiêu? Mới có thể sửa chữa bộ vũ kỹ này hoàn mỹ như vậy?

Thí nghiệm qua mới biết được, nội dung trên thư tịch, không có sai lầm chút nào, thở ra một hơi, trong lòng Hồ Yêu Yêu nhịn không được nói.

- Hội trưởng, ba vị học trưởng Đổng Hân, Tiết Chân Dương, Long Thương Nguyệt cầu kiến!

Đang trầm tư, chỉ thấy Tâm Như đi tới.

- Để bọn hắn vào!

Hồ Yêu Yêu nhẹ gật đầu.

Vốn cho rằng đêm nay không có gì bất ngờ xảy ra, khẳng định cầm được Trương Huyền, cho nên trước thời hạn liền hẹn mấy người, dự định khoe khoang một chút.

Nằm mơ cũng không nghĩ tới, cầm xuống là cầm xuống... Chẳng qua bị cầm xuống là mình mà thôi.

- Thế nào? Trương Huyền đâu? Ngươi xử trí như thế nào?

Sải bước đi vào, thanh âm của Tiết Chân Dương vù vù.

- Đúng vậy, mau nói ngươi giáo huấn thế nào, có phải đã quỳ dưới gấu quần của ngươi, ngoan ngoãn nghe lời hay không?

Long Thương Nguyệt cũng cười nói.

Bọn họ xem ra, Hồ Yêu Yêu đã đánh cược nói có thể giáo huấn, vậy thì nhất định có thể đi!

Nữ nhân giống như yêu tinh kia, xem như bọn họ cũng vô cùng kiêng kỵ.

- Giáo huấn?

Hồ Yêu Yêu quay mặt lại, nhẹ nhàng khom người, vẻ mặt thản nhiên:

- Trương Huyền tọa hạ học đồ Hồ Yêu Yêu, gặp qua các vị!