Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1461: Ta không bán! (1)



- Khách khanh trưởng lão?

Tiết Chân Dương nhíu mày, con mắt trợn tròn.

Khách khanh trưởng lão, mặc dù không có thực quyền bằng trưởng lão, nhưng ở trên địa vị, thậm chí càng cao thêm một bậc.

Bình thường đều là mời một ít nhân vật lợi hại đảm nhiệm, dùng để đề cao danh dự cùng danh vọng của học viện.

Thật giống như Hồng Viễn đế quốc Hoàng đế bệ hạ, liền đảm nhiệm khách khanh trưởng lão của học viện, ngẫu nhiên cũng sẽ tới dạy học, truyền thụ lĩnh ngộ cùng kỹ xảo trên việc tu luyện.

Để một nữ hài mười sáu mười bảy tuổi, làm khách khanh trưởng lão... Có phải có chút quá khoa trương hay không?

- Không sai, nàng có tư cách cùng năng lực này!

Vẻ mặt Tu Trường Thanh nghiêm túc gật đầu.

Ý nghĩ này của hắn, tự nhiên không phải nói lung tung, là trải qua nghĩ sâu tính kỹ.

Đối phương truyền thụ nội dung, nhắm thẳng vào đại đạo, lời ít mà ý nhiều, để cho người ta suy nghĩ sâu xa, tu luyện cũng cực kỳ đơn giản, dễ dàng vào tay.

Nếu như có thể vào Võ Kỹ học viện làm khách khanh trưởng lão, nhất định có thể thu hút càng nhiều học sinh tới tu luyện, dần dà, toàn bộ học viện, đều bởi vậy lớn mạnh!

Về sau siêu việt Y Sư học viện, Thuần Thú học viện, Trận Pháp học viện… trở thành Danh Sư học viện thứ nhất, cũng chưa biết chừng!

Danh Sư, trọng yếu nhất là thụ nghiệp giải thích nghi hoặc, rất nhiều người không coi trọng võ kỹ; lại thêm tu luyện võ kỹ rườm rà phức tạp, cần đêm ngày khổ luyện, mấu chốt còn không tính chức nghiệp phụ tu, không quan hệ tới tăng lên cấp bậc Danh Sư...

Do đó, rõ ràng là ngành học gia tăng sức chiến đấu lợi hại, nhưng người chọn cực ít, ở trong toàn bộ Danh Sư học viện, đã xếp ở đếm ngược.

Gần như chỉ ở trước Thiên Công viện, Thư Họa viện, Ma âm viện, Kinh Hồng viện mà thôi.

Nói đến đều có chút bi thương.

Cho tới nay, tăng cường danh khí học viện là giấc mộng của hắn, hiện tại cơ hội tới, làm sao không kích động?

- Vậy thì tốt, lão sư vào phòng chờ trước, tiếp khóa của Vương sư bá sắp giảng xong, ta sẽ mang bọn họ tới, loại sự tình này, vẫn là lão sư tự mình nói tốt hơn...

Tiết Chân Dương gật đầu.

Đám người Trịnh lão sư, Vương sư bá, đều là hắn tìm đến, nếu như có thể trở thành khách khanh trưởng lão của học viện, hắn cũng theo có ánh sáng.

Có loại chỗ dựa này, vị trí ở trong học viện cũng càng ngày càng ổn, sau đó giáo huấn một tân sinh vừa tới học viện, còn không dễ như trở bàn tay?

Nhẹ nhõm vui vẻ?

- Ân!

Tu Trường Thanh không nói thêm gì nữa, đứng dậy đi vào gian phòng cách đó không xa, không lâu sau, cửa phòng mở ra, Tiết Chân Dương mang theo đám người Vương Dĩnh đến.

- Trịnh lão sư, Vương sư bá, Lưu sư bá, vị này là ân sư của ta, Võ Kỹ học viện Tu viện trưởng!

Vừa đi vào phòng, Tiết Chân Dương giới thiệu cho hai bên:

- Vị này là Trịnh Dương lão sư, ta theo hắn học tập thương pháp. Vị kia là Vương Dĩnh, vừa rồi thời điểm Vương sư bá giảng bài, ngài đã thấy. Vị này là Lưu Dương Lưu sư bá!

- Viện trưởng?

Đám người Trịnh Dương nhìn nhau, từng người mở to hai mắt nhìn.

Vừa rồi nghe nói có người muốn gặp bọn họ, còn tưởng rằng là ai, không nghĩ tới lại là Võ Kỹ học viện viện trưởng, toàn bộ giật nảy mình.

- Chư vị không cần khiếp sợ, ta mời các ngươi tới, là muốn mời các ngươi làm khách khanh trưởng lão của học viện, không biết có thể hay không?

Tu Trường Thanh cười cười nói.

- Khách khanh trưởng lão?

Đám người Trịnh Dương ngây người.

Bọn họ ngay cả Danh Sư cũng không phải, muốn làm khách khanh trưởng lão của Danh Sư học viện... Thật hay giả?

Cái vinh dự này thật là quá lớn đi!

- Đúng!

Tu Trường Thanh gật đầu:

- Các ngươi có nguyện ý hay không?

- Đương nhiên nguyện ý!

Đám người Trịnh Dương đồng thời gật đầu, cả đám mặt mũi hưng phấn.

- Vậy là tốt rồi, ta sẽ trình báo ngay, chậm nhất xế chiều hôm nay, liền sẽ đưa tới thân phận lệnh bài đại biểu cho các ngươi!

Thấy đối phương đồng ý, Tu Trường Thanh nhẫn gật đầu không ngừng.

Hàn huyên một hồi, Tu Trường Thanh xoay người rời đi.

Rất nhanh chỉ còn lại có đám người Trịnh Dương.

Ba người đưa mắt nhìn nhau, dường như đến bây giờ cũng có chút không dám tin tưởng.

- Cái này... Chúng ta biến thành trưởng lão học viện, Trương lão sư vẫn là học sinh... Trở về nên nói như thế nào?

Không biết qua bao lâu, Vương Dĩnh nhịn không được nói.

- Cái này...

Trịnh Dương, Lưu Dương vò đầu.

Nói thật, bọn họ cũng không biết làm sao bây giờ.

Hiện tại lão sư Trương Huyền, vẫn chỉ là học sinh học viện, mà bọn họ thành trưởng lão... Suy nghĩ một chút cũng cảm thấy hoang đường.

- Cái này... Nếu không có thể giấu diếm một ngày liền giấu diếm một ngày đi...

Trịnh Dương trầm mặc một lát nói.

- Được!

Hai người Vương Dĩnh, Lưu Dương đồng thời gật đầu.

Không phải bọn họ muốn che giấu, mà là... thật không biết nên nói như thế nào.

Để cho người ta cảm thấy thực sự quá khó tin nổi.

...

- Ngươi nói cái gì? Tu viện trưởng, Tiết Chân Dương tìm tiểu gia hỏa đến giảng bài, biến thành khách khanh trưởng lão?

Liếc mắt nhìn nhau, Đổng Hân, Long Thương Nguyệt đều xém ngất.

Còn tưởng rằng Tu viện trưởng qua, sẽ dạy bảo Tiết Chân Dương một chút, không nghĩ tới... mấy tên kia biến thành khách khanh trưởng lão?

Cái này sao có thể?

Đùa giỡn đi!

- Thật sự, không chỉ như thế, ta còn nghe nói, Tu viện trưởng vừa từ Chân Dương hội về, liền bế quan tu luyện, trời sắp tối mới xuất quan... Nghe nói đối với võ kỹ có lĩnh ngộ mới, tỷ thí với Trần viện phó, một chiêu liền đánh bại đối phương...

Một học viên nói.

- Một chiêu đánh bại Trần viện phó?

- Mặc dù thực lực của Trần viện phó không bằng Tu viện trưởng, nhưng cũng không sai biệt nhiều, đoạn thời gian trước bọn họ luận bàn qua, dùng không dưới mười chiêu, hiện tại một chiêu...

Đôi mắt thanh tú của Đổng Hân viết đầy không thể tưởng tượng nổi: