Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1641: Điều kiện khảo hạch Danh Sư lục tinh (1)



Mặc dù những đế quốc này không có quyền quản lý viện trưởng bổ nhiệm, nhưng có thể bỏ phiếu tán thành hoặc bác bỏ, nếu quả thật không đáng tin cậy như thế, hoàn toàn có thể nghi ngờ, thậm chí báo cáo, để Danh Sư đường tới xử lý.

Dù sao học viện vận chuyển, cần hao phí cực lớn, rất nhiều kinh phí, đều là đế quốc nhất đẳng cấp dưới không ràng buộc cung cấp. Nói cách khác, những đế quốc này hàng năm đều sẽ lấy ra một khoản kinh phí rất lớn, cung cấp cho học viện sử dụng, một viện trưởng không xứng chức, rất dễ dàng để học viện sụp đổ, tự nhiên không phải bọn họ nguyện ý nhìn thấy.

Một khi tất cả đế quốc cấp dưới liên hợp báo cáo, coi như tổng bộ, khẳng định cũng sẽ nghiêm túc cân nhắc. Danh Sư đường, mặc dù cao cao tại thượng, bảo hộ nhân tộc an định đoàn kết, nhưng cũng sẽ giữ quan hệ tốt với tất cả quốc gia cấp dưới, nếu không, lòng người không hướng, đứng càng cao, té càng đau.

Một màn đồng dạng, cũng phát sinh ở Danh Sư đường của Hồng Viễn đế quốc. Nhìn chư vị đường chủ chất vấn, Mạc Cao Viễn xoa mi tâm, không biết giải thích như thế nào. Hoàng đế bệ hạ của Hồng Trì, Nguyên Cương, Bạch Thác, Trì Diêu đế quốc tới Hồng Viễn thành, hắn có phân bộ Danh Sư đường, tự nhiên cũng phái người đến.

Ba vị đường chủ một vị Phó đường chủ! Nghe được đường đường học viện, thế mà để một Danh Sư tứ tinh làm viện trưởng, tất cả đều vỡ tổ. Không giống đế quốc khác, bọn họ cùng Danh Sư học viện, chỉ thấp nửa bậc, nói cách khác, mỗi một vị đường chủ, địa vị đều tương đương thập đại trưởng lão. Lại thêm cùng là Danh Sư, hoàn toàn có tư cách đưa ra nghi ngờ.

- Mặc kệ tân nhiệm viện trưởng này đến cùng có năng lực gì, dù sao ta không phục, chờ ở trên đại hội xem ta để hắn khó xử như thế nào!

- Danh Sư tứ tinh nho nhỏ đã muốn làm viện trưởng, cũng quá không để tất cả Danh Sư ở trong mắt đi!

- Viện trưởng không phải dễ làm như vậy, nếu không danh ngạch cũng sẽ không trống hai năm!

...

Ánh mắt mấy vị đường chủ lóe lên.

Với tư cách đường chủ địa vị tương đồng thập đại trưởng lão, nói chưa từng có ý nghĩ với vị trí viện trưởng này, cái kia là giả, nếu như một Danh Sư đức cao vọng trọng, thực lực cao thâm tới làm, tất nhiên nói không nên lời, thậm chí còn có thể âm thầm bội phục, nhưng một Danh Sư tứ tinh chỉ 20 tuổi... Có thể công nhận mới là lạ!



Danh Sư học viện.

Tất cả học viên bị thương tụ hợp, cả đám sắc mặt tái xanh.

Bành!

Một học viên năm thứ tư bỗng nhiên vỗ bàn.

- Đường đường Danh Sư học viện, vậy mà nhận thua Linh thú, quả thực chính là sỉ nhục!

- Nghe nói là tân viện trưởng kế vị, không thể xuất hiện bạo động... Nếu không mặt mũi phía trên không dễ nhìn.

- Vớ vẩn, vì mặt mũi của tân viện trưởng, mặt mũi của nhân tộc chúng ta ở chỗ nào?

- Quả thực ném đi tôn nghiêm của Danh Sư! Ta tình nguyện cùng đối phương chiến tử sa trường, cũng không nguyện ý ở đây tham gia đại điển kế vị!

- Nam nhi nhiệt huyết, từ khi trở thành Danh Sư, liền biết trách nhiệm cùng gánh nặng trên người, vì mặt mũi mình rạng rỡ, lại chạy tới đàm phán, quả thực mất mặt xấu hổ!

...

Mọi người giận dữ.

Chuyện phát sinh ở Vân Vụ lĩnh, Trương Huyền không để các trưởng lão khác truyền ra ngoài, những học viên tham dự chiến đấu này, cũng không biết tất cả Linh thú, Thánh thú đã hàng phục, còn tưởng rằng học viện đàm phán, vì tân viện trưởng kế vị có thể an ổn, nhận thua với Linh thú. Nếu không, Linh thú trước đó thế tới hung hăng, hận không thể ăn hết nhân loại, vì cái gì cam tâm tình nguyện lui binh?

- Đúng rồi, các ngươi biết tân viện trưởng là ai không?

Không biết ai hỏi.

- Không biết!

Mọi người đồng thời lắc đầu.

Tin tức tân viện trưởng phong bế rất nghiêm, coi như bọn họ là học sinh, cũng không biết rõ tình hình.

- Quản hắn là ai! Đàm phán với Linh thú, từ khi học viện thành lập đến nay liền không có qua, loại người này, căn bản không đáng tôn trọng! Như vậy đi, ngày mai thời điểm nghi thức mở ra, không bằng chúng ta biểu tình, để vị tân viện trưởng này chính miệng nói một chút, đến cùng đáp ứng Vân Vụ lĩnh điều kiện tang quyền nhục viện gì!

Một người nói.

- Tốt, cứ làm như thế, ta cũng muốn nghe xem, đến cùng hứa hẹn chỗ tốt gì cho những Linh thú kia, mới có thể ngoan ngoãn lui về Vân Vụ lĩnh, không quấy rối nữa!

Mặc dù không biết tân viện trưởng là ai, nhưng chỉ bằng vào chuyện này, liền không cách nào để người có hảo cảm.



Không biết lễ kế vị còn chưa bắt đầu, liền để vô số người cừu thị, Trương Huyền truyền thụ Ngụy Như Yên pháp quyết tu luyện, an bài xong tu luyện, ngày đã sáng rõ. Đang định nghỉ ngơi một chút, ăn điểm tâm, chỉ thấy Mi trưởng lão tới bái phỏng.

- Viện trưởng, đây là quá trình đại lễ kế nhiệm, ngươi nhìn một lần, làm quen một chút!

Nói xong đưa tới một ngọc phiến, phía trên viết đầy chữ. Nhìn thoáng qua, Trương Huyền nhịn không được nhíu mày. Nghi thức kế nhiệm, quả nhiên không đơn giản như trong tưởng tượng, không chỉ phải tiếp nhận sư đồ toàn trường nghi vấn, còn phải ở trước mặt mọi người tế bái tất cả Tiên Tổ của học viện, sau khi nhận được tán thành, mới có thể tiếp nhận ý niệm sư đồ gia trì, ngưng tụ Viện Trưởng lệnh, trở thành viện trưởng chân chính.

Cuối cùng phải mở một tiết công khai khóa. Đủ loại quá trình cực kỳ rườm rà, ít nhất phải chơi hơn nửa ngày. Nhưng muốn trở thành học viện viện trưởng thủ hộ mười mấy đế quốc nhất đẳng, không trải qua những thứ này, khẳng định rất khó phục chúng.

- Đáp Vấn hội, là sư đồ học viện khảo hạch tân viện trưởng, chỉ cần biểu hiện tốt, có thể đề cao độ công nhận. Tình huống bình thường là đại biểu học sinh, đại biểu lão sư cùng với Danh Sư đường khác đặt câu hỏi hoặc khiêu chiến, viện trưởng cấp cho trả lời chắc chắn, cơ bản đều là tu luyện, hoặc nghề nghiệp phụ tu. Lấy lý giải của thầy Trương đối với đủ loại chức nghiệp, cùng nhận thức tu luyện, hẳn là rất nhẹ nhàng!

Thấy hắn không nói lời nào, sợ không hiểu, Mi trưởng lão cười giải thích. Học sinh của Trương viện trưởng này, cũng có thể giảng bài để tất cả mọi người như si như say, làm lão sư lại càng không cần phải nói. Kỳ thật đây chính là cho tân viện trưởng một cơ hội biểu hiện, làm cho tất cả mọi người biết, tuyển ra tân viện trưởng, nắm giữ bản lĩnh chân chính, để cho người ta tâm phục khẩu phục.