Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1711: Cho các ngươi ba phút (1)



Còn chưa tới trước mặt, liền chứng kiến Diễn Võ Trường người ta tấp nập, tất cả đệ tử của Học Viện hầu như đều tới đông đủ, dòng người bắt đầu khởi động, so với ngày đó đại điển kế vị, còn muốn náo nhiệt hơn vài phần.

Chiến Sư đại tái, là việc trọng đại trăm năm nhất ngộ, có thể chứng kiến sức chiến đấu mạnh nhất đồng cấp bậc, chỉ cần là Danh Sư, đều khẳng định không muốn bỏ qua.

Không chỉ có người học viện, Hồng Viễn Đế Quốc Danh Sư Đường, thậm chí không ít Đường Danh Sư của các đế quốc xung quanh, cũng có rất nhiều người tới đây quan sát, từng cái tràn đầy kích động.

- Mặc dù Chiến Sư chỉ là một chi nhánh bình thường của Danh Sư Đường, nhưng có thể được chọn, có cơ hội hưởng thụ càng nhiều tài nguyên, tu luyện cũng càng thêm mau lẹ, không ít người đều nguyện ý trở thành một thành viên...

Triệu Bính Tuất nói.

Tình huống bình thường, Chiến Sư không có địa vị cao như Danh Sư, dù sao bọn hắn chỉ là Chiến sĩ, chiến lực kinh người mà thôi, phụ tu một loại cũng không am hiểu.

Nhưng chỉ cần trở thành một thành viên, sẽ đạt được trọng điểm bồi dưỡng, tiến bộ rất nhanh... So với Danh Sư bình thường tiến bộ, muốn dễ dàng hơn một chút.

Nguyên nhân chính là như thế, có thể trở thành một thành viên trong đó, là mộng tưởng của vô số Danh Sư.

Chỉ tiếc, yêu cầu quá nghiêm khắc, đối với thiên phú chiến đấu yêu cầu rất cao, một vạn Danh Sư, cũng chưa hẳn có thể xuất hiện một vị.

- Viện trưởng có nhớ phương pháp khảo hạch Chiến Sư hay không?

Mới nói phân nửa, đột nhiên nghĩ đến vị viện trưởng trước mắt này đáng sợ, Triệu Bính Tuất nhịn không được nhìn qua.

Học Viện nhiều đệ tử như vậy, hắn không có lòng tin rất cao, nhưng... vị trước mắt này, chỉ cần khảo hạch, có thể cam đoan, trăm phần trăm sẽ thành công.

- Ta? Không có hứng thú!

Trương Huyền lắc đầu.

Hắn muốn học tập Khổng Sư, học tập rất nhiều chức nghiệp, sau đó trở thành Danh Sư chính thức, giáo hóa bốn phương, truyền thụ thiên hạ.

Trở thành Chiến Sư, chỉ biết chiến đấu, Tiên Thiên thai độc trong cơ thể làm sao giải?

Đổi lại chức nghiệp này, hắn thật không có hứng thú.

- Vậy là tốt rồi...

Triệu Bính Tuất nhẹ nhàng thở ra.

Vạn nhất Viện trưởng khảo hạch Chiến Sư rời đi, chỉ sợ Học Viện lại muốn khôi phục cục diện hỗn loạn.

Còn nghĩ tìm một người để cho tất cả tổ tiên nhận thức, tất cả thầy trò đều bội phục, hẳn là vĩnh viễn không làm được.

- Viện trưởng tốt, Triệu Trưởng lão tốt!

Đang khi nói chuyện, hai người tới trước Diễn Võ Trường, học sinh chứng kiến bọn hắn, tất cả đều đồng loạt khom người, trong mắt mang theo tôn kính.

- Viện trưởng đã trở về!

- Ta nghe nói lần này Viện trưởng đi ra ngoài, là khảo hạch thăng cấp đế quốc của Danh Sư lục tinh, lúc này trở về, chẳng lẽ đã khảo hạch xong?

- Nhất định là khảo hạch xong, thực lực của viện trưởng còn cần suy nghĩ nhiều sao? Một Danh Sư lục tinh mà thôi, không đáng kể chút nào!

- Đúng vậy! Đừng nói khảo hạch Danh Sư lục tinh, ngay tại lúc này khảo hạch thất tinh ta cũng không cảm thấy kỳ quái...

...

Kèm theo thanh âm truyền ra, hầu như tất cả đệ tử đều biết Viện trưởng đã đến, từng cái trong mắt tràn đầy hưng phấn.

Đổi lại tất cả Trưởng lão, bọn hắn có lẽ còn có chút kính sợ, nhưng đối với vị Viện trưởng tuổi còn nhỏ hơn bọn hắn này, chỉ có bội phục, thậm chí đã đạt đến tình trạng sùng bái mù quáng.

Tận mắt thấy Viện trưởng sáng tạo kỳ tích, hiện tại vô luận làm cái gì, đều sẽ không cảm thấy quá mức ngoài ý muốn, ngược lại sẽ cảm thấy đương nhiên.

- Các Trưởng lão khác cùng người của ba đại học viện đâu?

Cùng các đệ tử nhiệt tình gật đầu chào hỏi thoáng một phát, Trương Huyền nhíu mày.

Nơi đây hầu như đều là đệ tử của Hồng Viễn học viện, cũng có không ít người của Danh Sư Đường, nhưng lại không chứng kiến học sinh cùng Trưởng lão của ba học viện khác.

- Ở trên Phi Chu kia...

Triệu Bính Tuất chỉ một cái.

Thuận theo ngón tay của hắn, lập tức chứng kiến không trung lơ lửng một Phi Chu thật lớn, trước sau có tám Thánh Thú nâng, che khuất bầu trời, mang theo một cỗ khí thế vô địch.

Lúc trước chỉ chú ý học viên, đối phương ở trên cao, trong lúc nhất thời không phát hiện.

Ánh mắt tập trung nhìn sang, chứng kiến ba lão giả đứng ở trên boong thuyền, hai tay chắp sau lưng, rất có ý tứ chỉ điểm giang sơn.

Còn đám người Mi Trưởng lão, đang lơ lửng ở trước Phi Chu, tựa hồ đang cùng đối phương nói chuyện với nhau.

- Bọn hắn không xuống?

Nhướng mày, trên mặt Trương Huyền có chút không vui.

Đã đi tới nơi này, còn không xuống Phi Chu, rõ ràng không có để Hồng Viễn Học Viện vào mắt, có chút ý khinh thường.

- Có lẽ Mi Trưởng lão đang cùng bọn hắn thương lượng, chỉ là đã nửa ngày, giống như... Không có hiệu quả gì!

Sắc mặt của Triệu Bính Tuất cũng khó coi.

Chạy đến Hồng Viễn Học Viện, không mang theo đệ tử đường đường chính chính bái phỏng, ngược lại lái Phi Chu tới đây, giống như cưỡi ngựa xông đến phòng khách của người ta, coi như là rất không tôn trọng.

Trước lúc đi tìm Viện trưởng, đã để đám người Mi Trưởng lão thương lượng, bây giờ đối phương vẫn còn ở trên thuyền, tất cả Trưởng lão ngay cả boong tàu cũng không lên, hiển nhiên không có thành công.

- Nói với bọn họ, viện trưởng ta mời, bảo bọn họ tới thính phòng quan sát tuyển chọn!

Trương Huyền nói.

- Vâng!

Triệu Bính Tuất gật đầu:

- Thế nhưng... Nếu còn không xuống thì sao?

Đám người Mi Trưởng lão đi, cũng không có tác dụng, coi như báo ra tên viện trưởng, chắc hẳn cũng không có hiệu quả quá lớn a!

Trương Huyền nhíu mày, duỗi ra ngón tay:

- Cho bọn hắn ba phút thời gian!

- Ba phút?

Triệu Bính Tuất sững sờ, khóe miệng co lại.

Nghe khẩu khí này của Viện trưởng, cái này... là muốn nháo sự a!

Chỉ là... Tứ đại Học Viện, Hồng Viễn chúng ta yếu nhất, thật muốn náo lên, thua thiệt nhất định là chúng ta...

Do dự một chút, vội vàng khuyên can:

- Viện trưởng, bọn hắn đường xa mà đến, nếu xuất thủ, rất dễ dàng lọt vào lên án...

Ở xa tới là khách, đến cửa nhà bị đánh, trăm năm sau, đi chỗ người ta, chẳng phải cũng bị đãi ngộ đồng dạng?