Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1725: Trần Trúc (1)



Chử Kiện căn bản là không nghĩ tới, có thể đánh bại đối phương.

Thực lực của người này, vừa rồi cũng thấy được, Kiếm Khí tung hoành, chiêu số tinh xảo, coi như là ba cái hắn, chung vào một chỗ cũng không phải đối thủ, vốn cùng đối phương chiến đấu cũng không có lòng tin xuất thủ, là nhớ tới Viện trưởng giảng giải, mới vội vàng ứng đối.

Viện trưởng nói qua cùng loại người nhục thân, Kiếm pháp, phản ứng... đều cơ hồ hoàn mỹ này, phải chiến đấu như thế nào, chỉ là hắn cảm thấy, không có cơ hội gặp phải, không có coi là chuyện quan trọng, nằm mơ cũng không nghĩ đến, dựa theo giảng giải nói đi tiến công, lại có kỳ hiệu như thế!

Một ngón tay liền điểm nằm trên mặt đất... Thật hay giả, đây cũng quá dễ dàng đi?

Gia hỏa này thật sự là cường giả vừa rồi ngay cả Triệu Trung Xuyên, ba chiêu cũng kiên trì không được?

- Xảy ra chuyện gì vậy? Xảy ra chuyện gì?

- Ta cũng không biết, giống như Hứa Đài Chiến Sư bị đánh bại rồi...

- Chúng ta nhiều người như vậy, ngay cả ba chiêu của hắn cũng không kháng nổi, gia hỏa này lại đánh bại?

- Không phải nói đệ tử của Hồng Viễn học viện thực lực rất kém cỏi sao? Đây là... cái tình huống gì?

Hắn ở trên đài ngẩn người, có chút không rõ ràng cho lắm, dưới đài cũng điên rồi.

Từng cái trợn mắt há hốc mồm, như là gặp quỷ.

Vân Hư Học Viện, La Thanh Học Viện, Thanh Trúc Học Viện, vừa đến liền tiến hành qua biểu hiện, mọi người đối với thực lực của mình, đều có hiểu được nhất định.

Chử Kiện này, trong 80 người, không xếp được vào trước 50, kết quả sau khi lên đài, một ngón tay liền đâm lật Hứa Đài... Chênh lệch này, không khỏi có chút quá lớn đi!

- Ngươi ăn gian!

Nhổ ra mấy ngụm máu tươi, lúc này Hứa Đài mới trì hoãn qua, đứng dậy lạnh lùng nhìn chằm chằm vào thanh niên trước mắt, giống như hung thú.

Đường đường Chiến Sư, lại có thể bị một người Chân Khí, lực lượng, tốc độ phản ứng... không bằng hắn, một ngón tay đâm lật, trong lòng phẫn nộ có thể nghĩ.

- Ta...

Chử Kiện ngẩn ngơ, muốn nói cái gì, rồi lại nói không nên lời.

Không có ăn gian, nhưng làm sao đánh bại đối phương, thực không biết rõ.

Muốn nói ăn gian, tất cả mọi người ở trên lôi đài công bằng quyết đấu, hơn nữa đối phương còn dùng trường kiếm, tính như vậy, tuyệt đối là chiến thắng không thể thật hơn...

- Có dám cùng ta tỷ thí lần nữa hay không!

Hứa Đài nghiến răng.

- Tốt, có gì không dám!

Chần chừ một chút, Chử Kiện gật đầu.

Kỳ thật không chỉ Hứa Đài cho rằng như vậy, rất nhiều người ở dưới đài cũng nghĩ như vậy, nếu như hiện tại đã nói đối phương thua, chắc chắn sẽ không thừa nhận, thắng cũng sẽ không quang vinh.

- Bắt đầu đi, lần này ta sẽ không hạ thủ lưu tình...

Nghe được đáp ứng, Hứa Đài thét dài một tiếng, thân thể nhoáng một cái, trường kiếm hóa thành Cự Long, thẳng tắp bắn tới.

Lần này vừa ra tay liền dùng lực lượng mạnh nhất, còn đáng sợ hơn vừa nãy, trường kiếm còn chưa tới trước mặt, Kiếm Khí liền xé rách mặt đất tỷ thí đài.

- Giống như tình huống vừa rồi... Viện trưởng đối với loại công kích này, cũng đã tiến hành giảng giải...

Nhìn một kiếm của đối phương uy lực vô cùng, trong đầu Chử Kiện lâm vào nhớ lại, lần nữa nhớ tới Viện trưởng truyền thụ.

Thân thể nhẹ nhàng chuyển một cái, hợp chỉ làm kiếm, nhắm một phương hướng điểm qua.

Phốc xuy!

Đầu ngón tay vào thịt, Chân Khí như dao găm.

Sau một khắc, Hứa Đài khí thế hung hăng, lần nữa nằm trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch, từng ngụm từng ngụm thổ huyết.

Bộ dáng còn thảm hơn lúc trước vài phần.

Tựa hồ trong cơ thể có máu tươi nôn không hết.

- Lại thất bại?

- Lần này hắn dùng ra toàn lực, cũng bị một chỉ đánh bại, chẳng lẽ Chử Kiện này vẫn giấu kín tu vi?

- Ta cũng xem không hiểu, chiêu số của hắn thật sự quá thâm ảo rồi...

Dưới đài hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người đều nói không ra lời.

Đệ nhất danh của ba đại học viện, tất cả đều liếc mắt nhìn nhau, trên đầu ứa ra mồ hôi lạnh.

Lúc trước, bọn hắn căn bản không có để Hồng Viễn Học Viện vào mắt, cảm thấy tuyển chọn ra trước 20, đối phương khả năng ngay cả một cái cũng không có, nằm mơ cũng không nghĩ đến, gia hỏa bài danh cũng không gần phía trước của đối phương, dễ dàng liền đánh bại Chiến Sư của Chiến Sư Đường.

- Ngươi... Ngươi...

Giãy giụa đứng dậy, Hứa Đài nghiến răng.

Nói thật, hắn cũng không biết vì sao mình bại!

Đường đường Hợp Linh Cảnh, tồn tại hầu như không có địch thủ, bị người đánh bại cũng không biết, khiến hắn có chút phát điên.

- Được rồi, Hứa Đài, còn ngại mất mặt chưa đủ?

Thấy hắn không phục, Trác Thanh Phong hừ lạnh.

- Đội trưởng, ta...

Hứa Đài vội vàng quay đầu.

- Vị tiểu huynh đệ này, Chân Khí cùng lực lượng đích xác không bằng ngươi, nhưng hắn lý giải võ kỹ cùng nắm chắc thời cơ chiến đấu, là ngươi xa xa không sánh bằng, vừa rồi một chỉ kia, thoạt nhìn đơn giản, trên thực tế đối với Kiếm pháp cùng tình huống vận chuyển Chân Khí của ngươi, lại rõ như lòng bàn tay mới có thể làm được!

Trác Thanh Phong nhãn lực kinh người, nhìn ra chỗ mấu chốt, giải thích một câu:

- Lấy chỉ làm kiếm, hấp dẫn ngươi lộ ra kẽ hở, sau đó lại tiến hành công kích... Phần nhãn lực này, đủ làm Chiến Sư!

- Vâng...

Thấy đội trưởng lên tiếng, Hứa Đài không dám nhiều lời, đành phải gật đầu lui xuống.

- Ta... Thông qua được?

Vốn cảm thấy hoàn toàn không có hy vọng, nghe được thông qua tuyển chọn, vẻ mặt Chử Kiện tràn đầy không thể tin được.

- Chúng ta khảo hạch, là chỉ cần có thể tiếp được ba chiêu, liền được thông qua, ngươi đánh bại Chiến Sư của chúng ta, không tính thông qua mà nói, ai có thể thông qua?

Trác Thanh Phong cười cười.

- Vâng!

Chử Kiện gật gật đầu, từ trên đài cao nhảy xuống.

- Tốt rồi, Hứa Đài, ngươi nghỉ ngơi một chút, Trần Trúc, tiếp tục khảo hạch!