Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1872: Lừa dối Bạch độc sư (2)



Trung niên nhân hỏi.

- Ta...

Bạch độc sư lúng túng.

Lần này hắn tới đây, chính là muốn dò xét tra rõ thân phận của đối phương, hiện tại xem ra, vừa vào cửa, liền bị nhìn ra, chỉ là không có đâm phá mà thôi.

- Tiền bối vô luận kiến thức hay ánh mắt, đều là ta không thể so sánh, nhưng mà... Muốn nói là Tổ Sư khai phái phụ thể, vẫn cảm thấy không thể tưởng tượng... Chẳng biết có thuận tiện, để cho Nguyên Thần của ta dò xét một phen hay không? Nếu quả thật xác định là Tiên Thiên độc hồn thể, Bạch Đình dập đầu thỉnh tội cho ngài!

Chần chừ một chút, Bạch độc sư nói.

Tuy đã có bảy tám phần đã tin tưởng, nhưng không dò xét thoáng một phát, vẫn không yên lòng.

Dù sao, theo hắn biết, Tổ Sư khai phái là nữ tử không thể thật hơn, mà vị trước mắt này, là nam nhân không thể nghi ngờ.

Trung niên nhân phía trước không có trả lời hắn nói, mà bàn tay chặn lại:

- Tiên Thiên Độc Thể, còn là tai hoạ thể, đến chỗ nào, khắp nơi đều là kịch độc, điểm ấy ngươi có lẽ nghe nói qua!

- Vâng!

Bạch độc sư nhẹ gật đầu.

Đủ loại thần kỳ của Tiên Thiên Độc Thể, thân là Độc Sư thất tinh đỉnh phong, tự nhiên đã sớm nghe qua, tai hoạ thân, không chỉ bách độc bất xâm, nếu như không hảo hảo áp chế mà nói, chân khí trong cơ thể càng ẩn chứa kịch độc, đến chỗ nào, tựa như tai hoạ tiến đến, bất luận kẻ nào cũng không thể đào thoát.

- Tuy hiện tại ta chỉ còn lại có một đạo tàn hồn, nhưng bản chất không có cải biến, tuy gởi lại ở trong cơ thể Tôn Cường, thiên phú không kém, như trước không có biện pháp duy trì đặc tính của hồn phách... Bởi vậy, gian phòng này, ta vừa tiến vào, liền chứa kịch độc... Ngươi vào trong này, tự nhiên cũng trúng độc!

Trung niên nhân nói.

- Trúng độc?

Bạch độc sư sững sờ.

Vừa rồi thần thức đảo qua hồ lô rượu, cũng xem bốn phía, không thấy được bất luận độc khí, độc phấn gì a!

Lại nói, nếu quả thật trúng độc, bản thân làm sao không biết?

Giống như hoàn toàn không có.

- Như thế nào, không tin?

Trung niên nhân nở nụ cười một tiếng.

- Không phải là không tin tiền bối, mà là... Tại hạ thuở nhỏ tiếp xúc độc dược, cũng không cảm thấy... Nơi này có độc!

Bạch độc sư nghi hoặc lần nữa nhìn bốn phía, xem một lát, lắc đầu.

- Không cảm thấy?

Trung niên nhân nở nụ cười một tiếng, thở dài:

- Nếu như Tiên Thiên Độc Thể, phóng thích độc khí dễ dàng cho ngươi phát hiện như vậy, thì làm sao trở thành Độc Điện Tổ Sư, sáng lập một chức nghiệp mới, để cho Khổng Sư cũng kiêng kị?

Nói xong, nhẹ nhàng búng ngón tay.

Lạch cạch!

Thanh âm vang lên, Bạch độc sư cảm thấy toàn thân cứng đờ, giống như có kịch độc, sớm đã giấu ở trong cơ thể, kèm theo đối phương khống chế, lúc này mới phóng xuất ra, sắc mặt trắng nhợt, phun ra một ngụm máu tươi, trong mắt tràn đầy hoảng sợ.

Đi vào gian phòng, hắn vẫn cẩn thận, lúc nào trúng độc?

Chẳng lẽ... Thực giống như đối phương nói, Tiên Thiên Độc Thể đến chỗ nào, sẽ hình thành tai hoạ, Độc Sư cũng không cách nào may mắn thoát khỏi?

- Hiện tại đã tin tưởng chưa?

Đình chỉ tiếp tục để cho kịch độc công kích, trung niên nhân thản nhiên nói.

- Ta... Ta tin tưởng!

Cắn răng một cái, Bạch độc sư vội vàng gật đầu.

Muốn nói lúc trước còn có điều nghi kị, hiện tại tuyệt đối tin tưởng không nghi ngờ rồi.

Thân là Độc Sư thất tinh đỉnh phong, trúng độc lúc nào cũng không biết, trình độ dùng độc của đối phương, so với hắn cao không biết bao nhiêu lần!

Mấu chốt nhất là, hắn có thể cảm ứng ra, kịch độc trong cơ thể, xông vào huyệt vị nhỏ nhất toàn thân, đừng nói không cách nào khu trừ, coi như là Thiên Hương Giải Độc Đan cũng không có bất kỳ tác dụng.

Trong lúc bất tri bất giác trúng độc, hơn nữa không cách nào giải hết... Chỉ sợ đây là Tiên Thiên Độc Thể mới có uy thế cùng năng lực như vậy!

- Hậu bối Độc Sư thất tinh Bạch Đình, gặp qua Tổ Sư!

Trong lòng xác nhận, sẽ không dám dùng Nguyên Thần dò xét hồn phách của đối phương, Bạch độc sư vội vàng quỳ xuống đất, vẻ mặt bái phục.

- Đứng lên đi!

Trung niên nhân khoát tay áo.

Người trung niên này, tự nhiên là Trương Huyền ngụy trang Tôn Cường.

Gia hỏa trước mắt này, là Thánh Vực tứ trọng đỉnh phong, muốn không chiến mà để cho đối phương khuất phục, chỉ bằng vào vài câu hù dọa không nhẹ không nặng, là vô dụng.

Dù sao, đối phương không nghi ngờ thì thôi, một khi hoài nghi, có thể sẽ xuất thủ, vạn nhất không kịp tế ra Tử Diệp Vương, gây chuyện không tốt, sẽ bị giết chết ngay tại chỗ!

Vì vậy, vì lý do an toàn, trước độc lật lại nói.

Bởi vậy, cố ý giả bộ muốn đụng giá sách, dẫn tới đối phương vận chuyển lực lượng, sau đó mượn nhờ Thư Viện điều tra khuyết điểm, mượn nhờ ba tấc lưỡi, tiến hành hù dọa.

Trong lòng có khiếp sợ, tự nhiên liền có thiếu sót, mượn cái này để cho đối phương uống rượu ngon ẩn chứa chân khí.

Còn đằng sau nói cái gì Độc Thể… tự nhiên đều là giả dối.

Mặc dù Ngụy Như Yên là Tiên Thiên Độc Thể, nhưng chế ngự tu vi, cường giả Thánh Vực cũng rất khó độc chết, chớ nói chi là vị cường giả tứ trọng này.

Trương Huyền càng không có năng lực này, cho nên đối phương trúng độc, đúng là bởi vì uống rượu.

Đương nhiên... Chuyện này, chỉ cần hắn không nói, đối phương cho rằng cùng Tiên Thiên Độc Thể ở lâu, tự động trúng độc, tự nhiên liền sinh ra sợ hãi, không dám càn rỡ.

Thấy đối phương triệt để tin phục, Trương Huyền nhẹ nhàng thở ra, chần chừ một chút hỏi:

- Ta linh hồn phụ thể, thực lực đại tổn, ký ức cũng mất không ít, hiện tại không cách nào áp chế loại độc khí này, tùy thời sẽ bộc phát, không biết ngươi có phương pháp gì, có thể giải quyết loại tình huống này không?