Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2009: Hắn giết chết chín (1)



- Ngươi?

Nghe được hắn nói chen vào, mọi người dừng lại.

Từng cái giống như nhìn kẻ đần nhìn qua.

- Khục khục!

Ngô sư thật sự nhịn không được cắt đứt lúng túng:

- Trương sư, ta biết rõ thiên phú của ngươi vượt trội, ở trên tu luyện cũng có phương pháp cùng tâm đắc đặc biệt, nhưng Thiên Địa Phong Thánh, không phải ai muốn cũng có thể được, liên lụy thật lớn, không có khả năng có người thành công!

- Đúng vậy, ta chuyên môn nghiên cứu qua quá trình Khổng Sư Phong Thánh, cũng đi qua Phong Thánh đài, xem qua không biết bao nhiêu tư liệu. Căn cứ ta phỏng đoán, muốn Phong Thánh, điều kiện thứ nhất là Thiên Nhận Danh Sư! Chỉ có thiên địa nhận thức chức nghiệp của ngươi, mới có tư cách Phong Thánh. Tiếp theo, còn phải tu luyện công pháp đặc thù, chân khí vô cùng hùng hậu, mới có thể phá tan thiên địa chi môn, bài trừ dơ bẩn, đạt tới thành tựu vô thượng từ xưa đến nay!

Cách đó không xa, Chương Dẫn Khâu thấy gia hỏa trước mắt nói như vậy, cũng nhịn không an ủi một câu:

- Ngươi có thể nhìn thấu vấn đề trong chưởng pháp của Khâu Ngô Cổ Thánh, nói rõ ngươi lý giải Võ kỹ sâu đậm, bằng vào thực lực Tòng Thánh có thể đi tới nơi này, nói rõ chiến lực cũng không tệ, nhưng chỉ bằng cái này, liền nghĩ Phong Thánh... Còn kém quá nhiều!

- Phong Thánh không phải trò đùa, Thánh Nhân quý tộc thiên tài nhiều hay không? Chiến Sư Đường thiên tài nhiều hay không? Nhiều cường giả như vậy, vài vạn năm qua, cũng chưa nghe nói qua có người thành công, đủ thấy độ khó, Trương sư, ngươi có thể nếm thử, nhưng ta sớm nói cho ngươi, đừng ôm hy vọng quá lớn...

Hàn Hội trưởng cũng cười khổ.

Mọi người không có một cái xem trọng.

- Cái này... Được rồi!

Trương Huyền muốn nói gì, nhưng lắc đầu, cuối cùng không nói ra khỏi miệng.

Nói thật, tuy tu luyện Phong Thánh Giải, nhưng có thể Phong Thánh hay không, cũng không dám xác định, giống như đối phương nói, chỉ có hết sức mà thôi.

Hắn vốn không phải người đường hoàng, sự tình không có nắm chắc, tốt nhất là đừng nói, miễn cho đến lúc đó làm không được, bị người nhạo báng.

- Ân, ngươi có thể suy nghĩ cẩn thận là tốt rồi, Phong Thánh cũng không đơn giản, có thể làm được tốt nhất, làm không được, cũng chỉ có thể cam chịu số phận...

Kê Nham cũng nhẹ gật đầu, đang muốn tiếp tục nói chuyện, chỉ thấy bệ đá trước mắt hào quang đung đưa, hào quang dần dần yếu bớt.

Thấy một màn như vậy, hắn biến sắc:

- Đã đến giờ, mọi người đi mau, Chương Viện trưởng, ngày mai chúng ta trở lại thăm ngươi...

Nói xong, vội vàng gọi mọi người, xoay người đi xuống.

Mọi người thấy hắn bối rối, cũng không nhiều lời, theo sát ở phía sau đuổi theo, không lâu sau, lần nữa trở lại phòng nhỏ, lúc này Kê Nham mới nhẹ nhàng thở ra.

- Xảy ra chuyện gì vậy? Vì sao phải gấp trở về?

Ngô sư nhịn không được nói.

- Ta không phải đã nói, chúng ta chỉ có một nén nhang thời gian sao?

Kê Nham nhìn qua.

- Ân!

Mọi người gật đầu, trước khi đi, hoàn toàn chính xác có nói như vậy.

- Phong Thánh đài, gần một năm này, mỗi ngày đều sẽ phóng thích Thánh Quang, chiếu rọi bốn phía, lúc này Thiên Diệp Vương chỉ có thể giấu ở chỗ xa, không dám nhúc nhích, nếu không sẽ bị Thánh Quang thiêu cháy, Nguyên Thần tổn hao nhiều! Mà Danh Sư chúng ta, thì có thể thừa cơ đi ra hoạt động... Bất quá chỉ có một nén nhang thời gian, một khi bỏ qua, Thiên Diệp Vương sẽ lao tới, thừa cơ giết chúng ta!

Kê Nham giải thích.

Mọi người bừng tỉnh đại ngộ.

Khó trách hắn chứng kiến Thánh Quang sắp dập tắt, sẽ lo lắng như thế, một khi chậm, Thiên Diệp Vương xuất hiện, chỉ sợ bọn hắn khó có thể đào thoát.

- Ta nói bị nhốt hai năm, thực lực của các ngươi như thế nào tiến bộ lớn như vậy, mà Thiên Diệp Vương, như trước chỉ là Xuất Khiếu Cảnh sơ kỳ, chỉ sợ cùng Thánh Quang này có quan hệ a!

Ngô sư hiểu được.

- Ân! Danh Sư hấp thu Thánh Quang, có thể tăng tu vi, Thiên Diệp Vương không được, vì vậy hắn tiến bộ không nhanh như chúng ta, bất quá, hắn chiếm cứ toàn bộ Phong Thánh Các, chúng ta chỉ có thể co rúc ở nơi đây, năm đó Khổng Sư vì để cho hậu nhân thuận lợi đột phá Phong Thánh, lưu lại không ít thứ tốt, hầu như đều bị hắn chiếm đoạt! Trong hai năm qua, mặc dù không có đột phá, Nguyên Thần cũng càng ngày càng mạnh, không phải chúng ta có thể chống chọi.

Kê Nham lắc đầu.

- Ngươi nói, gần một năm qua, mỗi ngày đều sẽ phóng thích Thánh Quang? Trước kia không phóng thích sao?

Trương Huyền chú ý đến điểm bất đồng, đối với Phong Thánh đài càng thêm hiếu kỳ, nhịn không được hỏi.

- Ân, một năm trước Phong Thánh đài hết sức bình thường, tuy cũng sẽ phóng thích Thánh Quang, nhưng mà số lượng cực ít, không có quy luật! Đại khái từ cuối tháng tám, tháng chín năm trước bắt đầu, đột nhiên đại phóng hào quang, giống như đang chờ đợi người nào đến, tình huống cụ thể ta cũng không rõ ràng lắm...

Kê Nham suy nghĩ một chút, gật đầu nói.

Bọn hắn bị vây ở chỗ này, không có ngày đêm thay đổi, thời gian đã có chút tính toán không được, bất quá thân là Danh Sư, vẫn có thể tính toán ra phạm vi đại khái, sẽ không chênh lệch quá nhiều.

- Đợi người nào? Chẳng lẽ Khổng Sư còn có thể trở lại?

Hàn Hội trưởng cười lắc đầu.

Mấy vạn năm trước Khổng Sư mất tích, ngay cả bảy mươi hai vị đệ tử chân truyền cũng không rõ ràng, huống chi hậu nhân.

Trở về, là tuyệt đối không có khả năng!

- Coi như là Thánh Giả, cũng không có tuổi thọ vài vạn năm! Chúng ta cho rằng không có khả năng, có thể là các ngươi đến, phát động cơ quan gì đó, lúc này mới dẫn đến mỗi ngày Thánh Quang lóng lánh...

Ngô sư gật đầu.

- Có khả năng...

Hai người Kê Nham đồng thời gật đầu.

Bọn hắn bị hạn chế bởi thực lực cùng kiến thức, rất nhiều chuyện không cách nào giải thích, không nói cái khác, Phong Thánh đài liên tục lóe lên thánh khí từ chỗ nào mà đến? Lại vì sao có thể ngăn cản Thiên Diệp Vương, có lợi với Danh Sư?

- Được rồi, trước không nói cái này, mấy thứ này, giống như Thiên Địa Phong Thánh, cách chúng ta quá mức xa xôi. Đàm Thanh Viện trưởng, chỗ này ta có một viên Đoạn Tục Đan, ngươi thử xem có tác dụng hay không...

Lắc đầu, mọi người không có xoắn xuýt những vấn đề này, Ngô sư nhìn về phía Đàm Viện trưởng cách đó không xa, lấy ra một cái bình ngọc.

Lúc này hai chân cùng cánh tay của Đàm Viện trưởng bị chặt đứt, biến thành tàn tật, cũng chỉ có Đoạn Tục Đan cấp bảy trong truyền thuyết, mới có thể để cho gãy chi sinh ra.

Lúc trước, Trương Huyền chuyên môn luyện chế qua loại đan dược này, cho Ngụy Như Yên phục dụng, để cho nhục thân nàng khôi phục.

- Đa tạ Ngô sư!

Thấy có loại dược vật này, ánh mắt Đàm Thanh sáng lên, tràn đầy kích động.