Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2047: Khải Linh Sư (1)



Vương tôn giả giống như bọn họ, đều là Độc Sư cửu tinh, không nói dùng độc, thực lực sớm đã đạt đến cảnh giới không thể tưởng tượng, một chiêu đập chết, ngay cả Nguyên Thần cũng không có đào thoát, loại thực lực này, bóp chết bọn hắn đoán chừng cũng như bổ dưa thái rau.

Tiên Thiên Độc Thể, Độc Hồn Thể, lại có loại thực lực này, ngoại trừ Tổ Sư, thật sự nghĩ không ra là người nào.

Không chỉ Thẩm Khuyết cùng Hà tôn giả sợ tới mức quỳ xuống, hết thảy Độc Sư của Độc Điện, tất cả đều sắc mặt trắng bệch, không dám nhiều lời nửa câu.

- Bổn tọa không hy vọng còn có người chất vấn ta, còn có dị tâm, Vương tôn giả này chính là tấm gương!

Hừ lạnh một tiếng, nữ hài khoát tay áo, quay đầu “nhìn” hai người Thần Khuyết, không có bất kỳ biểu lộ:

- Hiến tế Linh Hồn, có thể tha các ngươi không chết!

- Vâng!

Thẩm Khuyết, Hà tôn giả nào dám nói nhảm, vội vàng hiến tế Linh Hồn ra.

Đối phương chém giết Vương tôn giả, giống như giết gà nhẹ nhõm, giết bọn hắn cũng sẽ không phí quá nhiều sự tình.

- Tìm toàn bộ Độc Sư cửu tinh của Độc Điện đến, giúp ta kích hoạt thể chất, ta phải nhanh một chút khôi phục thực lực...

Thu Linh Hồn đối phương hiến tế, tương đương triệt để nắm sinh tử của đối phương trong tay, không sợ phản kháng, an bài xong hết thảy, liền truyền âm cho Lâm Giang Hải.

- Vâng!

Vừa rồi Lâm Giang Hải đã nghe đệ tử Bạch Đình nói rõ chi tiết, không có quá nhiều do dự, lập tức triệu tập hết thảy Độc Sư đạt tới cửu tinh, giúp đỡ nữ hài mở ra thể chất, khống chế Độc Thể.

Vù vù!

Làm xong những thứ này, nữ hài lần nữa rơi trên mặt đất, hai mắt nhắm nghiền, tiếp tục mê man.

Bất quá, đã có một màn vừa rồi, tất cả mọi người lần nữa nhìn về phía đối phương, tràn đầy sùng bái cùng kính sợ, không ai dám động tâm tư không đứng đắn gì.

Hết thảy Độc Sư cửu tinh của Độc Điện đồng loạt ra tay, hỗ trợ kích hoạt, trấn áp Tiên Thiên Độc Thể.

Ba ngày sau.

Ngụy Như Yên tỉnh táo lại, ngồi ở trên bảo tọa cao nhất của Độc Điện đại biểu Điện chủ, nhìn về phương xa, xiết chặt tú quyền.

Những ngày này tuy hôn mê, nhưng lão sư vì nàng, lại nhìn thấy tận mắt.

Mạo hiểm đi vào Độc Điện, thậm chí ngay cả đưa đến nơi đây sẽ nguy hiểm cũng sớm tính toán tốt, lưu lại ý niệm hỗ trợ tiêu trừ...

Ân tình to lớn, để nàng thịt nát xương tan cũng khó báo đáp.

- Lão sư, Như Yên nhất định không cô phụ kỳ vọng của người...

Nhớ tới dáng tươi cười ấm áp của lão sư, cùng khí chất cao nhã, hốc mắt của Ngụy Như Yên phiếm hồng, trong lòng phát ra lời thề.

Vốn tưởng rằng vừa ra đời mẫu thân chết rồi, hiện tại phụ thân cũng không có ở đây, cả ngày thừa nhận thống khổ, không có qua một ngày tốt lành, là trời xanh cho nàng trừng phạt, hiện tại xem ra, chỉ là vì để nàng gặp được một lão sư như vậy...

Đây mới là lão sư, chính thức vì đệ tử suy nghĩ, cam tâm trả giá hết thảy!

Có thầy như thế, còn đòi hỏi gì!

...

- Không nghĩ tới, đạo ý niệm kia còn phải dùng ra, Độc Điện quả nhiên so với ta suy nghĩ muốn nguy hiểm...

Phi Chu vừa tới bên ngoài Thanh Nguyên Đế Đô, Trương Huyền liền cảm ứng được ý niệm lưu lại trong cơ thể Ngụy Như Yên tiêu hao hầu như không còn, nhịn không được lắc đầu.

Lúc trước lưu lại ý niệm cùng Thiên Đạo chi thư, chính là sợ người Độc Điện gây phiền toái, chuẩn bị bất cứ tình huống nào, dù sao Độc Điện không giống Danh Sư Đường, chú ý quy củ, ở chỗ này, chỉ có dùng thủ đoạn cường lực nhất, mới có thể làm cho người tin phục.

Hiện tại xem ra, nhờ có sớm chuẩn bị, nếu không học sinh của mình vô cùng có khả năng sống không được.

Tuy cụ thể xảy ra chuyện gì, khoảng cách quá xa không hiểu rõ tình hình, nhưng Thiên Đạo chi thư thi triển ra, Ngụy Như Yên khẳng định liền an toàn.

Thứ này tế ra, đừng nói Độc Sư cửu tinh, coi như Danh Sư cửu tinh, chỉ sợ cũng đỡ không nổi, chấn nhiếp mọi người ở Tổng bộ Độc Điện, không khó lắm.

- Viện trưởng, Phùng Chiến Sư, Giang Chiến Sư tới...

Đang trầm tư, chỉ thấy Nhược Hoan công tử đi tới, Trương Huyền ngẩng đầu nhìn lại, quả nhiên thấy đám người Phùng Huân cùng Giang Nguyên bay tới.

Trương Huyền nghênh đón.

Hơn một tháng không gặp, Phùng Huân thành công đột phá đến Nguyên Thần Cảnh, lực lượng so với trước kia càng thêm trầm ổn, càng thêm hùng hồn, xem xét liền biết trong khoảng thời gian này hạ không ít công phu.

Giang Nguyên cũng triệt để củng cố tu vi Nguyên Thần Cảnh sơ kỳ, ý niệm trở nên cứng cáp hơn, xem ra bị Thiên Diệp Vương phụ thể, biết rõ Linh Hồn là điểm yếu, tận lực tăng cường.

- Trương viện trưởng, các ngươi rút cuộc đã tới!

Phùng Huân nở nụ cười.

Đối phương cưỡi Phi Chu cực kỳ lớn, hơn nữa Thánh Thú phi hành cấp bậc cũng không cao, tốc độ tự nhiên so ra kém bọn hắn, như vậy vừa vặn, hơn một tháng qua, mọi người Chiến Sư Đường biết sự tình Hồng Viễn học viện, tất cả đều sớm chuẩn bị, tu luyện kích tình, tăng vọt trước đó chưa từng có.

Ngắn ngủn hơn một tháng thời gian, sức chiến đấu chỉnh thể của toàn bộ Chiến Sư Đường liền bạo tăng một đoạn thật lớn, để cho Đường chủ cũng tràn đầy vui mừng.

- Chiến Sư Đường chuyên môn vì các ngươi chuẩn bị địa phương nghỉ ngơi, chúng ta đi qua đi!

Giang Nguyên nói.

- Tốt!

Khống chế Thánh Thú, Phi Chu lần nữa chậm rãi bay lên, không lâu sau, ở dưới hai người Giang Nguyên chỉ điểm đến một trang viên thật lớn, diện tích bao la, chừng trên trăm mãu, mặc dù Trương Huyền mang đến nhiều đệ tử, nhưng cũng có thể nhẹ nhõm ở lại.

- Trương viện trưởng, giao lưu hội quyết định ở ba ngày sau, đến lúc đó Chiến Sư Đường ta, sẽ tổ chức nghi thức long trọng hoan nghênh các ngươi đến!

An bài tốt hết thảy, Phùng Huân nói.

- Vậy làm phiền phùng Chiến Sư rồi.

Trương Huyền nhẹ gật đầu.

Mình mang nhiều đệ tử như vậy, đường xa mệt nhọc, trên đường đi cực kỳ vất vả, như thế nào cũng phải nghỉ ngơi vài ngày, đối phương cấp ba ngày thời gian hoà hoãn, xem ra cũng phải sớm chuẩn bị.

Xác định xong thời gian trao đổi, hai người Phùng Huân đứng dậy cáo từ, bọn hắn đi rồi, Trương Huyền gọi Mi trưởng lão tới.

- Để cho đệ tử chăm chỉ tu luyện, điều chỉnh trạng thái, nghênh đón ba ngày sau trao đổi, ta đi ra ngoài một chuyến.

Cùng Chiến Sư Đường trao đổi, mục đích chủ yếu ở chỗ để cho các học sinh tăng trưởng kiến thức, cho dù bại, cũng không coi vào đâu.

Vô luận tu luyện cái gì, không có khả năng thuận buồm xuôi gió, vẫn luôn là chiến thắng, thỉnh thoảng thất bại, cũng có trợ giúp tâm cảnh tôi luyện cùng lắng đọng.