Trương Huyền đã thành Khải Linh Sư, có được năng lực Khải Linh, thời điểm ở Chiến Sư Đường tiến hành các loại xông cửa, đã tìm cơ hội làm Kim Nguyên Đỉnh tỉnh lại.
Tuy Hứa phó hội trưởng khó có thể làm được, để gia hỏa này thanh tỉnh ý thức lúc trước, nhưng hắn tu luyện Thiên Đạo Khải Linh chi pháp, cẩn thận một chút mà nói, cũng không khó.
Trước khi Kim Nguyên Đỉnh hôn mê thì đến được Nguyên Thần Cảnh đỉnh phong, trải qua Lôi Đình tẩy lễ càng có đột phá, giống như Ngô sư, dĩ nhiên đạt tới nửa bước Xuất Khiếu Cảnh.
Chỉ cần có đầy đủ tài liệu, luyện chế lại một lần, đột phá Xuất Khiếu chỉ là vấn đề thời gian.
Thực lực bạo tăng, hơn nữa thân là Thánh Khí trung phẩm, lực lượng vô cùng cường đại, Điền Thanh Phó đường chủ còn không có kịp phản ứng, liền bị vỗ vào mặt đất, thê thảm không thể lại thê thảm.
- Hắn ở dưới người ngươi... Ta chỉ là để cho ngươi ngăn cản, không phải bảo ngươi giết người...
Thấy gia hỏa này không đáng tin cậy như thế, vừa xuất hiện liền đập bay Điền Thanh Phó đường chủ, Trương Huyền che trán, cảm giác im lặng.
Ngươi không thể nhìn xem rồi mới động thủ sao?
Cái này tốt rồi, đường đường Phó đường chủ bị đập thành như vậy, làm sao có thể từ bỏ ý đồ?
- Phía dưới?
Kim Nguyên Đỉnh sững sờ, dịch thoáng cái, quả nhiên thấy một chữ “Đại” nằm ở trên mặt đất, người ngay đơ.
- Ách... Chủ nhân, ta không phải cố ý...
Hơi lúng túng lên tiếng vang lên.
- Muốn chết!
Ầm ầm!
Lời còn chưa dứt, Điền Thanh Phó đường chủ mãnh liệt từ mặt đất bay lên, sóng khí hùng hồn từ huyệt đạo toàn thân hắn phát ra, kích xạ bốn phía.
Hắn cảm thấy sắp nổ tung.
Đường đường Danh Sư Đường của Thanh Nguyên đế quốc, đệ nhất nhân cầm quyền thực tế, lại bị một Thánh Khí đè ở dưới mặt đất, nhục nhã mãnh liệt để hắn sắp bạo tạc nổ tung.
- Trương Huyền, thân là Danh Sư lục tinh, sai khiến Thánh Khí đối phó Danh Sư thất tinh, bỏ qua sư đạo tôn nghiêm, đại nghịch bất đạo, hiện tại ta sẽ giết ngươi!
Gào thét một tiếng, Điền Thanh Phó đường chủ vỗ tới Trương Huyền một chưởng.
Không thể không nói, thực lực của vị Phó đường chủ này xác thực cường đại đến đáng sợ.
Trung Thanh Vương tới so sánh, kém một đoạn rất lớn, vừa ra tay toàn bộ gian phòng sóng khí cuồn cuộn, như đại điện có chút không chịu nổi, tùy thời sẽ sụp đổ.
- Đối thủ của ngươi là ta...
Thấy hắn công kích chủ nhân, Kim Nguyên Đỉnh giận dữ.
Thật vất vả thanh tỉnh, muốn biểu hiện một chút, gia hỏa này lại không cho mặt mũi, quả thực tội không thể tha thứ.
Phần phật!
Lô đỉnh khổng lồ thẳng tắp đụng tới Điền Thanh Phó đường chủ.
Bành!
Chỉ thoáng cái, liền đụng nát chưởng lực.
Bất quá bị trùng kích, Kim Nguyên Đỉnh cũng bay ngược mấy chục thước mới ngừng lại được.
Một người một đỉnh, lực lượng tương đương!
- Không hổ là Phó đường chủ, quả nhiên lợi hại!
Trương Huyền nhẹ gật đầu.
Vị Điền phó đường chủ này quả nhiên không kém, đổi lại hắn mà nói, tám chín phần mười không phải đối thủ.
Tuy hiện tại hắn vô địch Nguyên Thần Cảnh, nhưng mà đối mặt cường giả nửa bước Xuất Khiếu Cảnh, lực lượng vẫn có chút không bằng.
- Đến phiên ngươi!
Biết rõ Điền Thanh Phó đường chủ coi như muốn thắng được Kim Nguyên Đỉnh, cũng cần tiêu phí thời gian thật dài, Trương Huyền chẳng muốn đi để ý tới, lần nữa nhìn về phía Trung Thanh Vương.
- Ngươi... Ngươi dám trực tiếp động thủ với Danh Sư Đường Phó đường chủ, cái này là muốn chết...
Giờ phút này Trung Thanh Vương cũng bối rối.
Vốn tưởng rằng, đối phương chỉ là một tiểu nhân vật từ địa phương nhỏ bé tới, chỉ cần tùy tiện quát lớn vài tiếng, tất nhiên sẽ đầu óc choáng váng, không dám nói nhảm, nằm mơ cũng không nghĩ đến, gia hỏa này thực lực cường hãn không nói, ngay cả Phó đường chủ cũng dám động thủ...
Danh Sư trong lúc đó, có đẳng cấp sâm nghiêm, xuất thủ với Danh Sư đẳng cấp cao, tương đương vi phạm lễ giáo.
Một khi thẩm phán, tư cách Danh Sư không bảo vệ được không nói, còn vô cùng có khả năng sẽ gặp phải Danh Sư Đường trừng phạt, trực tiếp chém giết.
Có thể nói, làm như vậy là đại nghịch bất đạo!
Vì một hạ nhân, làm ra loại sự tình này... Gia hỏa này điên rồi sao?
- Tìm chết hay không, không phải ngươi định đoạt, làm tổn thương quản gia của ta, sẽ phải thừa nhận trả giá đối ứng...
Lười để ý đến đối phương, bàn tay Trương Huyền run lên.
Rầm ào ào!
Kim Hồn Tỏa gào thét một tiếng, thẳng tắp chui vào trong người Trung Thanh Vương.
PHỐC!
Chỉ thoáng cái, liền đâm xuyên qua xương tỳ bà.
Kim Hồn Tỏa có thể khóa lại thực lực, vừa tiến vào thân thể, vị đệ nhất Vương gia kia lập tức uể oải xuống, đau đớn kịch liệt, khiến vẻ mặt hắn nhăn nhó, sắp điên rồi.
- Hiện tại hắn không có thực lực, đi báo thù đi!
Khoát tay áo.
Tôn Cường ở trong lòng hắn, trọng yếu giống như các đệ tử, đối phương không nói cho mình, liền tùy ý bắt, hơn nữa dùng cực hình, tương đương sờ nghịch lân, không có giết chết ngay tại chỗ, đã coi như rất nể tình rồi.
- Vâng!
Tôn Cường đi tới trước mặt:
- Bắt lão tử, không phải là bắt rất vui vẻ sao? Hôm nay cũng cho ngươi nếm thử tư vị...
Tôn Cường gào thét một tiếng, cổ tay khẽ đảo, lấy ra một thanh đao nhọn, thẳng tắp đâm tới.
Mặc dù đối phương là cường giả Nguyên Thần Cảnh, nhưng nhục thân còn không có luyện đến giống như Trương Huyền, đao thương bất nhập, hơn nữa bị đâm thủng xương tỳ bà, không có chân khí hộ thể, thoáng cái liền đâm vào da thịt, máu tươi chảy ròng.