Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2232: Bắt! (2)



- Trốn? Chạy thoát sao?

Cười khẽ một tiếng, ngón tay của Trương Cửu Tiêu bắn ra, kiếm quang gào thét, từ không trung trút xuống.

Đúng là trường kiếm Thánh Khí trung phẩm của hắn.

Nghe qua Trương Huyền giảng bài, tuy thanh kiếm này còn không có đột phá nửa bước Xuất Khiếu, nhưng lực lượng cường đại hơn, cộng thêm tu vi của Trương Cửu Tiêu phối hợp, Kiếm Khí huy hoàng, đi ngang qua mấy chục thuớc, thời gian nháy con mắt liền đi tới trước mặt Điền Thanh.

Sắc mặt trầm xuống, Điền Thanh cũng không do dự, lòng bàn tay cuồn cuộn, đồng dạng rút ra một thanh trường kiếm nghênh đón.

Đinh đinh đinh!

Kiếm quang ở trên không trung liên tục va chạm mấy mươi lần, Trương Cửu Tiêu liên tiếp lui về phía sau.

Coi như thực lực của hắn mạnh mẽ, nhưng đối phương cao hơn hắn trọn vẹn một đại cấp, binh khí cấp bậc giống nhau va chạm, trên lực lượng vẫn hơi có không bằng.

Ngăn trở Ngô sư, đánh lui Trương Cửu Tiêu chỉ là trong nháy mắt, thân thể nhảy tung, Điền Thanh vừa nhảy ra hơn nửa thước, liền cảm thấy vài đạo lực lượng hung mãnh từ bốn phía xé rách đến.

Đúng là mấy vị trưởng lão của Danh Sư Đường đến đây.

Mấy người kia đều là Nguyên Thần Cảnh đỉnh phong, biết rõ vị trước mắt này cường đại, nên không dám giấu dốt, tất cả đều lấy ra binh khí, Kiếm Khí bốn phương tám hướng, tạo thành một vách tường vắt ngang ở trên không.

Một khi vị này tiếp tục nhảy lên, tất nhiên sẽ bị chém thành hai đoạn.

Sắc mặt khó coi, biết rõ phía trên không đường có thể đi, trường kiếm của Điền Thanh rung động, cả người mượn lực, lập tức hạ xuống, vừa ổn định thân hình, công kích của Ngô sư, Trương Cửu Tiêu lần nữa cuốn tới.

Vừa đến nơi đây, Trương Huyền liền làm ra an bài, lực công kích của Ngô sư, Trương Cửu Tiêu mạnh nhất, chủ lực tiến công, còn dư lại bốn người ở một bên yểm hộ, hình thành thiên la địa võng, không thể để cho gia hỏa này chạy thoát.

Thấy mấy người vây công, Điền Thanh không phải đối thủ, Trương Huyền nhẹ nhàng thở ra, trong mắt hiển hiện hoa văn, nhìn lại bốn phía.

Nếu như đối phương mạo hiểm đến đây, như vậy nơi đây khẳng định có bí mật đối phương cho rằng còn trọng yếu hơn sinh mệnh.

Đây là hậu hoa viên của phủ đệ Trần Triết, không có người nào, hơn nữa trước chiến đấu liền phong ấn bốn phía, nên càng không có người biết được.

Xem một vòng, đột nhiên nhướng mày.

Đi vào trước mặt mấy cây đại thụ trong nội viện.

Là Lưu Hương thụ Thánh Vực cấp, có thể kết Lưu Hương quả.

Tuy thứ này thuộc về dược liệu Thánh Vực, lại không có tác dụng để người ta tăng tu vi, tác dụng duy nhất là quả cây, có thể làm cho mùi thơm trong người bảo tồn một năm... Là phu nhân, nữ hài mới ưa thích sử dụng.

Không nghĩ tới hậu hoa viên của Trần Triết, lại có tới bảy gốc, còn chưa đến trước mặt, liền cảm thấy mùi thơm nồng nặc, bay thẳng lỗ mũi, khiến người ta có chút say mê.

Không thể không nói, mùi thơm của Lưu Hương quả hoàn toàn chính xác dễ ngửi, nếu như đặt ở trên người cô gái, hoàn toàn chính xác có thể làm người mê dục tiên dục tử, không cách nào tự kìm chế.

Bất quá, Trương Huyền không phải chuyên môn nhìn loại thánh dược này, mà ở dưới lòng bàn chân đo đạc một vòng.

- Thất Tinh Tỏa Tức trận... Dùng dược liệu Thánh Vực cấp, thay thế trận kỳ, phong tỏa khí tức, tiến hành che giấu, biện pháp này hoàn toàn chính xác không tệ!

Trương Huyền âm thầm gật đầu.

Thân là Trận Pháp Sư thất tinh đỉnh phong, người khác thoạt nhìn, đây chỉ là mấy cây quả, nhưng hắn rất nhẹ nhàng liền nhìn ra, là một trận pháp đặc biệt.

Giống như tỏa tức trận lúc trước hắn bố trí, có thể phong tỏa khí tức, tuy đơn giản, nhưng mượn lực lượng của Thánh Vực Lưu Hương thụ, đạt đến cấp bậc thất tinh đỉnh phong, lại phối hợp trận pháp khác ở chung quanh yểm hộ, không cẩn thận quan sát mà nói, coi như là hắn, cũng không có phát hiện.

Vừa rồi phải dùng Minh Lý Chi Nhãn, phát giác được nơi này có linh khí dao động, mới suy tính ra.

- Một Danh Sư lục tinh, ở trong nhà bố trí tỏa tức đại trận thất tinh đỉnh phong... Ta cũng muốn nhìn xem, phía dưới này ẩn giấu cái gì!

Lại đi hai bước, bàn chân lần nữa đạp mạnh.

Rầm ào ào!

Mặt đất lập tức bị xốc lên, một cửa đá xuất hiện ở trước mắt.

Bàn tay nhẹ nhàng chúi xuống, xóa đi phù văn ở phía trên, Trương Huyền nhấc chân đi vào.

Đằng sau cửa đá có cầu thang đi xuống, không biết dùng cái gì điêu khắc thành, đen kịt, ở dưới hào quang của Dạ Minh Châu chiếu rọi, cũng có chút thấy không rõ lắm.

Vận chuyển Minh Lý Chi Nhãn, lúc này mới rõ ràng hơn không ít.

- Là Tinh Huy Thạch...

Trương Huyền nhíu mày.

Sau khi xem xong thư tịch của Giám Bảo Sư Công Hội cùng Danh Sư Đường, đã biết không ít khoáng thạch kỳ lạ ở trên đại lục.

Tinh Huy Thạch, một loại đá cổ quái, có thể hấp thu hào quang, để cho một khu vực vô cùng đen tối, ánh mắt cũng nhìn không rõ.

Đương nhiên, nếu có phương pháp đặc thù mà nói, đồng dạng có thể làm cho nó phát ra hào quang hấp thu, chiếu rọi xung quanh, tựa như tinh thần.

Nguyên nhân chính là như thế, mới có cái tên này.

Trước mắt, đưa tay không thấy được năm ngón, rõ ràng cho thấy bị dùng thủ pháp đặc thù tinh luyện qua, chỉ có thể hấp thu, không cách nào kích hoạt.

Bất quá, đối với Trương Huyền mà nói, ảnh hưởng không lớn, chậm rãi đi xuống.

Đại khái đi bảy tám chục mét, mặt đất cứng rắn, ngẩng đầu nhìn lại, nhịn không được sững sờ.

Là một địa cung rộng lớn.

Trung gian là một cái động thật lớn đi thông địa tâm, vô số dung nham bị một đại trận giam ở trong đó, phóng ra năng lượng cực lớn.

- Trận pháp này... Chỉ sợ đạt tới bát tinh!

Trận pháp trước mắt này, dùng tài liệu đặc thù chồng chất thành, cấp bậc không kém ở Khâu Ngô cung chút nào, chỉ sợ đã đạt đến bát tinh.

Hậu hoa viên của một Danh Sư lục tinh, ẩn giấu một trận pháp thất tinh đỉnh phong che dấu khí tức không nói, địa cung phía dưới còn có trận pháp bát tinh...

Nói không kỳ quái, quỷ mới tin.

- Đây là cung cấp động lực cho cái gì...

Trận pháp này, là hội tụ lực lượng của địa tâm dung nham cho một thứ gì đó, tiến hành thúc giục.

Ngẩng đầu nhìn sang địa phương năng lượng của trận pháp hội tụ, đồng tử của Trương Huyền co rụt lại:

- Đây là, đây là...